Lăng Thần đặt tay trên quả cầu thủy tinh mà Hạ Thiên Tịch đang cầm, chợt một mảnh kim quang thoáng hiện, ở trong rừng cây nhỏ không quá hắc ám này một trận ánh sáng phát ra đặc biệt lóa mắt, may mắn giờ phút này không có người lui tới để nhìn thấy một màn này, bằng không còn tưởng rằng nơi đây đang phát sinh một sự việc gì nghiêm trọng đâu.
Hệ thống thông báo: Thưởng cho Lăng Thần một kiện đạo bào ma pháp, một cây ma trượng, túi không gian một cái.
Hạ Thiên Tịch đem quả cầu thủy tinh thu vào không gian, từ trong không gian lấy ra đạo bào ma pháp của Lăng Thần, đạo bào ma pháp của y là thuần màu trắng, mà của Lăng Thần lại là một kiện kim sắc, phù hợp với màu sắc thuộc tính của hắn. Ma trượng của y là một cây Hồng Anh Thương, của Lăng Thần lại là một thanh kiếm gọi là Xích Tiếu Kiếm.
Nhìn cây kiếm lóe lên kim sắc quang mang, ngoài vỏ kiếm điều khắc hoa văn đồ án đơn giản, ba chữ Xích Tiêu Kiếm được khảm ở trên vỏ kiếm tỏa ra kim quang nhàn nhạt.
Hạ Thiên Tịch chằm chú nhìn thanh Xích Tiêu Kiếm này, quay đầu hỏi tiểu Cửu "Không phải nói là ma trượng sao? vì sao ta chỉ có một thành Hồng Anh Thương, còn hắn lại có một thanh Xích Tiêu Kiếm?"
Hạ Thiên Tịch lập tức đem cây hồng anh thương của mình từ không gian ra, theo y lý giải, ma trượng không phải là nên như thế này sao? Của y là một cây gậy thật dài, một đầu được khảm một viên thủy tinh châu tròn tròn, chỉ cần y rót ma lực vào viên hạt châu này liền sẽ phát ra quang mang công kích gì đó, đây là lý giải của Hạ Thiên Tịch về ma trượng, mà không phải là một thanh vũ khí gọi là ma trượng.
"Ngu ngốc, đám tiểu thuyết kia chỉ là hư cấu, là ảo tưởng của nhân loại các ngươi, nếu đó là ma trượng, các ngươi liền không có vũ khí, hiện tại thứ này có thể coi là vũ khí của các ngươi, chỉ cần các ngươi cầm chuôi trong tay rót vào linh lực, sẽ khiến cho các ngươi càng trở nên sắc bén."
Có lẽ trong đầu Hạ Thiên Tịch tưởng tượng quá mãnh liệt, khiến cho công năng riêng tư đã đóng đối với tiểu Cửu vẫn có thể bị nó nhận ra suy nghĩ trong đầu Hạ Thiên Tịch, tiểu Cửu lập tức dùng đôi mặt như hạt đậu đen phi thường khinh bỉ nhìn Hạ Thiên Tịch.
Được rồi, quả nhiên tiểu thuyết đều là gạt người, Hạ Thiên Tịch tự nhủ, đem cây Xích Tiêu kiếm cùng đạo bào ma pháp đưa cho Lăng Thần nói: "Từ hôm nay trở đi, ngươi cùng ta học tập ma pháp, đây là đạo bào ma pháp cùng xích tiêu kiếm của ngươi, về sau cũng chính là vũ khí của ngươi."
Lăng Thần nhướng mày, mọi việc xảy ra trong buổi tối hôm nay quá mức huyền huyễn, cho dù hắn thông minh tuyệt đỉnh, đến bây giờ vẫn có chút như lọt vào sương mù.
Hạ Thiên Tịch cũng không trông mong gì Lăng Thần hiện tại có thể hiểu hết, nếu như Lăng Thần được hệ thống lựa chọn thành đồng đội của mình, như vậy về sau y tự nhiên sẽ nói cho hắn những sự tình về ma pháp. Hạ Thiên Tịch đem túi không gian đưa cho Lăng Thần, túi không gian là một cái túi nhỏ hình vuông, chỉ to bằng bàn tay người, bên trong không gian chứa đựng 100 mét vuông, nhưng túi không gian không thể chứa đựng vật sống mà thôi.
Hạ Thiên Tịch vui sướng hài lòng nghĩ, quả nhiên không phải mỗi người đều có được đồ vật bảo bối như không gian, vừa lúc y nơi này còn dư lại một cái túi không gian, về sau có thể mang về nhà cho phụ thân dùng, đồ vật như vậy quả thực quá tiện ích.
Hạ Thiên Tịch đem phương pháp sử dụng túi không gian cùng những việc cần chú ý giảng giải cho Lăng Thần.
Trên mặt Lăng Thần không biểu hiện gì, một khuôn mặt tuấn mỹ không có bất luận biểu tình nào, giống như hắn hoàn toàn không có hứng thú với sự giảng giải của Hạ Thiên Tịch về đồ vật vậy, nhưng bên trong nội tâm lại nhấc lên gợn sóng không nhỏ.
Từ trong rừng rậm Tử Vong đi ra, hắn đã biết trên người Hạ Thiên Tịch cất giấu một bí mật lớn, lại không nghĩ bí mật này lại lớn như vậy, túi không gian có thể chứa đựng 100 mét vuông đồ vật, rõ ràng bên ngoài chỉ là một cái túi bình thường màu xám, để trên mặt đất cũng không có người muốn nhặt, lại có được năng lực lớn như vậy, mà túi không gian của hắn không thể đựng vật sống, không gian của Hạ Thiên Tịch lại có thể lấy ra hoa quả tươi mới, chẳng phải càng thêm lợi hại sao.
Nếu mỗi người đều có thứ này mà nói, vậy Liên Bang muốn thống nhất đế quốc cũng không phải là không có khả năng, chẳng qua Lăng Thần đối với việc thống nhất liên bang và đế quốc không có hứng thú mà thôi, vả lại, hắn cũng sẽ không bán đứng phu nhân của mình.
Đúng như suy nghĩ của Lăng Thần, chẳng qua cái mà Hạ Thiên Tịch có cũng không phải là túi không gian mà là một không gian, mà không gian đó còn có thể thăng cấp, chẳng qua cấp bậc hiện tại của Hạ Thiên Tịch quá thấp, không thể thăng cấp cho không gian mà thôi, theo sự tu luyện ma pháp của y ngày càng đề cao, tinh thần lực cũng đề cao, vòng tay không gian của y liền sẽ thăng cấp.
Lăng Thần kìm nén khiếp sợ trong lòng, một khuôn mặt không gợn sóng đem xích tiêu kiếm và đạo bào ma pháp đặt vào túi không gian, sau đó đem túi không gian cài ở trên eo của mình.
Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn mặt trấn định của Lăng Thần, run run khóe miệng, biểu hiện bình tĩnh như vậy, ngươi thật sự là bình tĩnh sao?
Hệ thống nhắc nhở: Mời hai vị ký kết khế ước bình đẳng.
Thanh âm của hệ thống không chỉ xuất hiện trong đầu của Hạ Thiên Tịch, mà cũng xuất hiện ngay cả trong đầu Lăng Thần.
Tuy rằng Lăng Thần thực khiếp sợ, nhưng vẻ mặt của hắn ngụy trang thực bình tĩnh, khiến Hạ Thiên Tịch sùng bái một trận, phải biết rằng trước kia khi y vừa mới biết cũng không bình tĩnh như vậy, quả nhiên người cường đại không hổ là người cường đại.
"Khế ước bình đẳng còn gọi là khế ước đồng đội, sau khi ký kết linh hồn hai bên sẽ có liên hệ, vô luận là ở xa cỡ nào cũng có thể cảm giác được đối phương ở đâu. Nếu có một bên đơn phương giải trừ khế ước hoặc không màng tới sinh tử của đồng đội bỏ rơi đồng đội, sẽ bị hệ thống trừng phạt, thu hồi lực lượng ma pháp đang có trên người. Tiêu chí của khế ước: số lượng ký kết không hạn chế. Tiểu Cửu hướng về hai người vểnh đuôi giải thích "Hai người các ngươi nếu muốn kết thành quan hệ đồng đội, như vậy hiện tại liền ký kết khế ước đi!"
Hai người liếc nhau, bình đẳng khế ước này trừng phạt cũng không quá nghiêm trọng, nhưng là có một cái đồng đội cũng như là có thể một cái đồng minh, Lăng Thần và y không phân cao thấp, sẽ không liên lụy vướng chân y, cho nên về điểm này Hạ Thiên Tịch vẫn phi thường vừa lòng.
Đương nhiên, nếu Lăng Thần không cường đại, hơn nữa cũng không có được tín nhiệm của y, Hạ Thiên Tịch cũng sẽ không dễ dàng kết thành quan hện đồng đội với Lăng Thần, cùng lắm chỉ cần cự tuyệt yêu cầu của hệ thống mà thôi.
"Ta đồng ý, còn ngươi?" Hạ Thiên Tịch nhìn Lăng Thần.
Giờ phút này Lăng Thần cũng đang nhìn Hạ Thiên Tịch, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống một màu bạc trong màn đêm, tuy rằng nhìn mặt người này biểu tình không đủ cẩn thận, nhưng nhìn thiếu niên trước mặt, khuôn mặt tinh xảo, Lăng Thần không chút do dự gật đầu, đừng nói là trừng phạt đơn giản như vậy, cho dù là trừng phạt nghiêm khắc, Lăng Thần cũng đồng ý ký kết, đơn giản là một câu bất luận ở khoảng cách xa thế nào cũng có thể cảm giác được đối phương đang ở đâu kia khiến Lăng Thần phi thường vừa lòng.
Cái loại tâm đầu ý hợp này, chỉ có riêng hai người bọn họ, cho nên Lăng Thần mới có thể không chút do dự gật đầu.
"Vậy được rồi, kế tiếp ta sẽ bày trận cho các ngươi ký kết khế ước."
Tiểu Cửu nói, một đoàn nho nhỏ từ trên vai Hạ Thiên Tịch nhảy xuống, móng vuốt nhỏ vẽ qua vẽ lại trên mặt đất, hai người không hiểu tiểu Cửu đang làm gì, ước chừng mất 15 phút, tiểu Cửu mới mồ hôi đầy đầu nâng lên một móng vuốt xoa xoa mồ hôi trên trán.
Hạ Thiên Tịch: Y thực sự không nhìn ra trong đám lông xù xù trên đầu của tiểu Cửu có mồ hôi tồn tại.
"Được rồi, hiện tại các ngươi đứng vào đây." Tiểu Cửu bảo hai người tiến vào, sau đó nói "Đem ngón trỏ của các ngươi trích ra, hòa trộn máu lại với nhau, sau đó nhắm mắt lại."
Hai người dựa theo lời của tiểu Cửu trích máu ở đầu ngón tay, để hai giọt máu hòa vào nhau, sau đó nhắm mắt lại.
Lúc này, hai người đồng thời cảm giác được trong lòng nóng lên, thật giống như trái tim của hai người chạm với nhau, Hạ Thiên Tịch có thể cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của Lăng Thần lúc này, Lăng Thần cũng như Hạ Thiên Tịch, chỉ cần có tâm linh cảm ứng là có thể cảm giác được sự tồn tại của đối phương, cái khế ước bình đẳng này quả thực quá tuyệt vời.
Hệ thống thông báo: Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ.
Hạ Thiên Tịch mở to mắt, y biết y cùng Lăng Thần đã thành công ký kết khế ước bình đẳng
Lúc này không cần xem xét không gian, phần thưởng khẳng định cũng đều bày biện ở trong không gian.
"Được rồi, các ngươi đã ký kết xong khế ước bình đẳng, kế tiếp ta sẽ giảng giải cho các ngươi về ma pháp, bởi vì Lăng Thần còn chưa dùng tẩy tủy đan, tạm thời không thể tu luyện ma pháp, sau khi dùng tẩy tủy đan sẽ có hai ngày để thích ứng, cho nên chờ Lăng Thần có thời gian liền có thể dùng tẩy tủy đan, sau đó tu luyện ma pháp, kế tiếp ta sẽ giảng giải, các ngươi trước hết lắng nghe."
Hai người gật gật đầu.
Dưới sự dạy bảo của tiểu Cửu, mỗi đêm, Hạ Thiên Tịch cùng Lăng Thần đều sẽ rời ký túc xá tới rừng cây nhỏ tu luyện ma pháp. Vì Lăng Thần còn chưa dùng tẩy tủy đan không thể tu luyện ma pháp, cho nên trước mắt hắn chỉ nghe tiểu Cửu giảng giải, nhìn Hạ Thiên Tịch tu luyện, như vậy cũng hiểu ra nhiều, về sau thời điểm tu luyện không cần hỏi lại tiểu Cửu, tu luyện cũng có thể làm ít được nhiều.
Ban ngày bọn họ huấn luyện dưới sự chỉ đạo của Cadien, ban đem họ liền bắt đầu tu luyện ma pháp, Thẩm Hạo và Tinh Dạ cũng biết hai người mỗi ngày nửa đem đều đi ra ngoài, nhưng hai người cũng không hiếu kỳ, cho nên sẽ không hỏi nhiều.
Đinh ――
Hệ thống thông báo: Chúc mừng ngươi thành công thăng cấp thành Ma Pháp Sư sơ cấp, kế tiếp trong nửa năm phải thành công thăng cấp thành ma pháp sư trung cấp, tiếp thu nhiệm vụ xin lựa chọn Có, không lựa chọn Không, phần thưởng như sau: Quyển trục ma pháp trung cấp một cuốn, quyển trục ma pháp sơ cấp mười cuốn, kỹ xảo trung cấp một bộ, vũ khí thăng cấp thành pháp khí. Xin lựa chọn--
"Vũ khí còn có thể thăng cấp?" Hạ Thiên Tịch nháy đôi mắt đáng yêu hỏi Tiểu Cửu, y như thế nào không biết vũ khí còn có thể thăng cấp.
"Đương nhiên." Tiểu Cửu cao ngạo ngẩng đầu.
"Sao ta lại không biết?"
"Đó là bởi vì ta chưa nói cho ngươi."
"Ngươi vì cái gì không nói cho ta?"
"...... Bởi vì ta quên mất." Tiểu Cửu cao cao nhếch lên cái đuôi rồi hạ xuống.
Hạ Thiên Tịch run run khóe miệng hung tợn trừng mắt nhìn Tiểu Cửu, nó cái này tên thầy giáo thật là một chút đều không có trách nhiệm.