Triệu, Càng, Tề, Sở - tứ quốc kết minh, cùng tổ kiến ra tam tông nhị phái, cho đến ngàn năm sau kết minh quốc mới miễn cưỡng bước vào giới Tu chân thuộc trung đẳng phạm vi thế lực.
Tu tiên quốc do tu tiên thế gia khống chế, toàn bộ tài nguyên tu chân ở Sở quốc đều do bốn đại gia tộc tu tiên cầm giữ,bọn họ phân biệt là Ân gia, Sở gia, Thời gia cùng Diệp gia.
Ân gia cùng Sở gia là hai đại gia tộc được mệnh danh là siêu cấp tu tiên thế gia của Sở quốc, ở trong mỗi gia tộc này đều có một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ tọa trấn; Thời gia cùng Diệp gia thì thuộc về nhất lưu trong giới tu tiên, do vài tên cường giả Kết Đan Kỳ tọa trấn.
Tu tiên thế gia đại khái có thể chia làm tứ đẳng: Có cường giả cấp bậc Nguyên Anh kỳ tọa trấn trong gia tộc được xưng là siêu cấp tu tiên thế gia; có tu sĩ Kết Đan Kỳ tọa trấn thì sẽ thuộc về nhất lưu tu tiên thế gia; có tu sĩ Trúc Cơ kỳ toạ trấn thì thuộc về nhị lưu tu tiên thế gia; mà chỉ có tu sĩ Luyện Khí kỳ hơn nữa trộn lẫn một bộ phận có linh căn phàm nhân trong gia tộc được xem là tam lưu tu tiên gia tộc, như vậy giống nhau gia tộc đều là phụ thuộc vào nhất nhị lưu tu tiên thế gia.
Bên trong đại viện ở Thời gia, một nam nhân thân xuyên bạch y khuôn mặt tuấn tú đang cùng nói chuyện với một thiếu niên áo lam nhìn qua so với hắn nhỏ hơn một hai tuổi.
“Tam ca, huynh muốn đi đâu? Mang theo đệ cùng đi được không?” thiếu niên áo lam lớn lên có một trương mặt oa oa, nhìn qua thanh tú đáng yêu, lúc này chính bĩu môi lôi kéo tay áo bạch y thiếu niên năn nỉ nói.
Trong mắt bạch y thiếu niên nhanh chóng hiện lên một mạt trào phúng ngay sau đó che giấu đi, lúc này trên mặt hắn chỉ mang theo nhàn nhạt tươi cười, nhẹ nhàng từ trong tay thiếu niên đem ống tay áo xả ra, thanh âm ôn nhuận dễ nghe khẽ nói: “Hôm nay có một buổi đấu giá hội sắp diễn ra, ta muốn nhanh chân đến xem, đệ muốn đi thì cứ đi theo đi.”
Nói xong liền mang theo hai người hầu lập tức ra khỏi Thời gia, thiếu niên áo làm thấy thế, ánh mắt lộ ra một tia hưng phấn thần, cũng mang theo người hầu chạy theo sau.
Bạch y thiếu niên kêu Thời Cảnh, là con vợ cả của gia chủ Thời gia Thời Viễn,hắn còn có đến tám huynh đệ tỷ muội do vợ lẽ của gia chủ sinh, mà thiếu niên vừa rồi cùng hắn năn nỉ là do đương nhiệm phu nhân Thời gia sở sinh kêu là Thời Ngọc, đứng hàng lão ngũ, cũng coi như là con vợ cả.
Từ trong đông đảo huynh đệ tỷ muội là có thể nhìn ra cha hắn có bao nhiêu phong lưu, cha hắn Thời Viễn lớn lên cao lớn anh tuấn, tuấn tú lịch sự, không đến 40 tuổi cũng đã tới tu vi Trúc Cơ trung kỳ, càng được lòng các nữ tu sĩ ở Sở quốc, hắn có hai chính thê, sáu phòng tiểu thiếp, lô đỉnh càng là vô số, mà người nhậm vị trí chính thê đầu tiên của hắn tên Ân Li cũng chính là mẫu thân Thời Cảnh, mẫu thân hắn ở trong một lần hiểm cảnh thâm bị thương nặng dẫn tới mười năm tiền căn tu vi mất hết, trở về không được bao lâu liền qua đời.
(Ở đây mình xin phép giải thích chút ở mỗi cấp bậc tu luyện sẽ chia ra các giai đoạn là: sơ kỳ - trung kỳ - hậu kỳ - đại viên mãn)
Đi ở trên đường phố, nhìn nơi phồn hoa nhất Sở quốc: đế đô thiên tâm thành, trong lòng Thời Cảnh dâng lên một tia cảm thán, hắn không nghĩ tới chính mình còn có thể lại lần nữa đứng ở trên phố thiên tâm thành, có thể dừng chân quan vọng lại nơi này.
“Tam ca huynh đang xem cái gì thế?” Thời Ngọc thấy Thời Cảnh dừng lại bước chân trong mắt phóng không, có chút tò mò liền tiến lên dò hỏi.
Nghe được Thời Ngọc hỏi chuyện, Thời Cảnh nháy mắt khôi phục một mảnh thanh minh, sắc mặt nhàn nhạt lắc lắc đầu nói: “Không có việc gì, chúng ta đi thôi.”
Thời Ngọc tổng cảm thấy từ một tháng trước ở thí luyện sơn mạch bị thương sau khi trở về Thời Cảnh liền thay đổi, cụ thể như thế nào biến hoá hắn cũng nói không rõ, nhưng hắn có thể rõ ràng cảm giác được Thời Cảnh đối với hắn tuy rằng như cũ ôn hòa, nhưng lại mang theo nhàn nhạt lạnh lùng cùng xa cách, nhưng mẫu thân công đạo quá, nhất định phải cùng Thời Cảnh làm tốt quan hệ, vì thế trên mặt hắn miễn cưỡng lộ ra tươi cười, đuổi kịp bước chân Thời Cảnh.
Lúc này Thời Cảnh một lòng bất ổn, hiện tại hắn kỳ thật là trọng sinh trở về, kiếp trước hắn 68 tuổi cũng đã tu đến Kết Đan Kỳ đại viên mãn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra đánh sâu vào Nguyên Anh kỳ là sẽ không thất bại, đáng tiếc cuối cùng bị thiếu niên này nhìn như ngây thơ đáng yêu tiểu đệ đệ cùng vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ người đã từng muốn cùng hắn kết thành bạn lữ liên hợp lại đánh lén hắn, hai người nghĩ đến chính là muốn giết người đoạt bảo, hắn lại vì nhân hai người đánh lén làm việc đánh sâu vào Nguyên Anh thất bại, không muốn bị hai người nhặt tiện nghi liền lựa chọn tự bạo mà chết, ở phần hồn hoàn toàn tiêu vong là lúc thấy hai người kia một trọng thương, một tử vong.
Mà vốn tưởng rằng sẽ luân hồi chuyển thế thế nhưng hắn lại trọng sinh tới năm chính mình vừa mới tròn mười sáu tuổi, một năm này là bước ngoặt trọng đại nhất trong nhân sinh của hắn, cuộc đời này hắn nhất định sẽ không lại đối những cái đó cái gọi là thân nhân trong Thời gia lưu lại bất kỳ ảo tưởng gì, đối gia tộc càng là sẽ không lại ôm một tia hy vọng cùng thuộc sở hữu, này một đời hắn nhất định phải khoái hoạt vì mình mà sống. Đến nỗi thù hận đời trước, hắn sẽ chậm rãi báo, hắn sẽ đợi thời điểm kẻ thù của hắn có được kỳ vọng nhất, có thành tựu cao nhất lúc đó mới hung hăng kéo bọn họ từ trên đám mây rơi xuống đưa vào vực sâu tuyệt vọng, như vậy so trực tiếp giết bọn họ càng làm cho người sảng khoái, cũng vì để không khiến cuộc đời này của hắn ở trong quá trình tu đạo lưu lại tâm ma.
Hội đấu giá hôm nay là do “Hành vân thương hội” tổ chức, hắn bắt buộc phải đến tham dự bởi vì kiếp trước mồi lửa chí bảo của hắn chính là xuất hiện ở buổi đấu giá này, đây cũng chính là nguyên nhân đời trước hai người kia sẽ lựa chọn đánh lén hắn, bởi vì mồi lửa, hắn được đến năng lực khống chế một loại cường đại Thú Hỏa, lấy thực lực Kết Đan Kỳ đại viên mãn liền có thể cùng Nguyên Anh sơ kỳ đánh đến bất phân thắng bại, nếu là dùng bất cứ giá nào toàn lực liều mạng đánh thậm chí còn có thể gây trọng thương đến đối phương, hai người kia tương đối kiêng kị Thú Hỏa của hắn lại muốn đến chí bảo của hắn, liền lựa chọn ở lúc hắn đánh sâu vào Nguyên Anh ra tay đánh lén.
Mà trong lòng hắn sở dĩ bất ổn là bởi vì sau khi trọng sinh, mồi lửa thế nhưng lẳng lặng nằm ở trong đan điền hắn, hắn muốn đi xem đấu giá hội lần này còn có thể giống kiếp trước xuất hiện mồi lửa hay không.
Thiên tâm thành là đế đô của Sở quốc, trong đó lấy người tu tiên cư trú là chủ, phàm nhân chỉ chiếm một bộ phận nhỏ, mà mỗi cách một năm, “Hành vân thương hội” nơi nổi tiếng với các nước tu chân liền sẽ ở thiên tâm thành tổ chức hai lần đấu giá hội, một lần là nhằm vào mặt đại chúng, chính là cho các tu sĩ có tu vi dưới Trúc Cơ kỳ, bán đấu giá giá cả cũng sẽ không quá cao; đấu giá hội lần hai sẽ nhằm vào toàn bộ Sở quốc đặc biệt là các vị tu sĩ thuộc giới thượng tầng, chỉ có tu sĩ thu được thiệp mời do thương hội phát ra mới có thể tham gia đợt đấu giá hội này. Mà Thời Cảnh đến tham gia chính là ở buổi đấu giá dành cho đại chúng.
Đấu giá hội diễn ra ở trung tâm đường phố nơi “Hành vân thương hội” dừng chân, thời điểm đám người Thời Cảnh đến, đã có một số tu sĩ lục tục tiến vào hội trường.
“Thời thiếu chủ tới a! Mời vào bên trong.” tu sĩ phụ trách tiếp đãi nhìn thấy Thời Cảnh tới liền cười đón đi lên, thái độ cực nhiệt tình nhưng cũng sẽ không ra vẻ a dua nịnh hót.
Thời Cảnh nhàn nhạt cười nói: “Làm phiền các hạ.”
“Thời thiếu chủ khách khí, xin theo tại hạ” Tên tu sĩ này có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng thứ mười, so hiện tại Thời Cảnh còn cao hơn một tầng, mà tu sĩ ấy cũng chính là chưởng quầy chi nhất trong cửa hàng thương hội ở thiên tâm thành, đối vị thiếu chủ này chưởng quầy vẫn là mang theo vài phần hảo cảm, bởi vì vị này mặc dù là con cháu nhất lưu thế gia nhưng chưa bao giờ làm ra mấy chuyện "lấy quyền áp người" không nói, trên mặt thường xuyên còn mang theo nhàn nhạt ý cười, hắn thanh tuấn ôn nhuận, cho người ta một loại cảm giác thực thoải mái khi ở gần hắn.
( Pie xin phép giải thích một chút: Các tu sĩ ở luyện khí kỳ sẽ tu luyện công pháp trụ cột cơ bản chia ra 5 thuộc tính ngũ hành bao gồm 13 tầng)
Bởi vì thân phận đặc thù, chưởng quầy trực tiếp đưa bọn họ tới phòng đấu giá số 3, tuyển hai nữ hầu lưu tại trong phòng để chờ sai sử, liền một mình rời đi phòng để tiếp tục đón tiếp mặt khác khách nhân.
Trong phòng để một trương bàn vuông làm từ gỗ Đàn Hương, bên cạnh là mấy cái ghế dựa có khoác da thú thập phần mềm mại, mà vách tường đối diện bàn vuông được xây lên từ một khối tinh thạch trong suốt, có thể rõ ràng nhìn đến hết thảy cảnh vật bên ngoài, mà từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể nhìn tới một mặt tường đen nhánh, tinh thạch này còn có thể ngăn cách linh thức từ bên ngoài quét tới, có thể thấy được tính bảo mật ở đây rất mạnh, cũng chỉ có thực lực cường hãn, tài đại khí thô như “Hành vân thương hội” mới có thể thiết kế ra căn phòng tinh tế đến như vậy.
Sau khi Thời Cảnh cùng Thời Ngọc ngồi xuống, người hầu củatừng người mang theo liền lập tức đứng ở bên cạnh, mà hai nữ tì tắc động tác nước chảy mây trôi vì hai người pha trà.
Chờ pha hảo trà, Thời Ngọc ý bảo hai người rời đi, lại đối người hầu nói: “Các ngươi bốn người trước đi ra ngoài, ta có việc muốn cùng tam ca nói chuyện trong chốc lát.”
“Dạ tuân lệnh, ngũ thiếu gia.”
Bốn người nghe lệnh rời đi, tắc đứng ngoài cửa phòng chờ đợi sai phó.