Trọng Sinh Để Bù Đắp Cho Anh!

Chương 52: Trân trọng



Vào thời điểm này cô thật sự không muốn xa anh một chút nào. Nhưng vì bao nhiêu người trong tổ chức mà cô chỉ có thể đành lòng nhìn anh ở nhà mà thôi.

Trong lòng anh oán than. Vì sao cô mới trở về được mấy ngày mà lại muốn đi rồi. Đây là khiến anh tức chết mà.

Từ lúc nghe cô vào ngày mai muốn đi sang nước khác thì mặt anh xị ra như cái bánh bao thiu.

Tại vì cái đơn hàng này mà anh không thể đi theo cô được. Còn rất nhiều việc cần anh phải xử lý.

Chưa bao giờ mà anh thấy công việc của mình lại phiền phức như lúc này. Biết thế anh chỉ là một người bình thường còn hơn.

Ngày ngày bên cạnh có làm nũng. Cầu sủng ái.

Cô cũng đã nhận ra được sự thay đổi của anh khi nghe tin cô muốn đi.

Thôi thì tối nay đành chiều anh hết mình vậy.

Anh đưa cô ra xe vẫn dịu dàng thắt dây an toàn cho cô. Nhưng vẫn không nói một lời nào từ nãy đến giờ.

Vì muốn làm bầu không khí dịu đi cô quyết định bắt lời trước.

- " Em chỉ đi một tuần thôi mà."

- " Anh ngoan ngoãn ở nhà chăm chỉ làm việc nha. "

- " Anh giận rồi à?"

Cô nhìn anh bằng ánh mắt lấp lánh nước, khuôn mặt của cô lúc này lại tăng thêm vài phần đáng yêu. Cộng thêm giọng nói làm nũng khiến trái tim anh tan chảy.

Nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ lạnh lùng.

Cô đành ra chiêu cuối vậy.

- " Chồng ơi! Chồng à!"

- " Em cho anh đi theo được không."

- " Không. Anh phải ở nhà hoàn thành kế hoạch kia."

- " Vậy em phải thưởng cho anh."

- ". Tất nhiên rồi."

Nghe vậy thì cuối cùng anh cũng trở nên vui vẻ hơn.

Quãng đường còn lại hai người nói cười rất vui vẻ. Anh không muốn giận hờn gì với cô. Mãi họ mới có cơ hội gặp lại nhau. Không biết ngày mai sẽ ra sao. Bây giờ cứ phải trân trọng những thứ trước mắt mình đang có. Nhất là thời gian được ở bên cô.

Rất nhanh hai người đã về đến nhà. Căn nhà từ lúc có cô đã trở nên ấm cúng hơn rất nhiều. Không còn cảm giác lạnh lẽo như xưa.

Cả ngày hôm nay bận rộn khiến cô khá mệt chỉ muốn đi ngủ thôi.

Nhưng nghĩ lại mình vẫn chưa đi tắm nên cô nảy ra một ý tưởng.

- " Chồng ơi! Anh tắm cho em đi."

Anh thật sự rất thích nghe cô gọi mình là chồng. Những lúc được nghe cô gọi mình là chồng thì anh thấy rất hạnh phúc. Đây là từ mà anh rất muốn nghe mỗi ngày. Nhất là khi cô nói ra mang một cảm giác rất đặc biệt. Nó khiến tim anh đập nhanh hơn một nhịp và như có một dòng nước ấm chảy qua trái tim anh vậy.

Nó khiến anh trở nên vui vẻ hơn.

- " Được."

Anh bế cô vào phòng tắm. Và tắm cho cô một cách rất cẩn thận. Nhìn những vết sẹo tuy đã hơi mờ trên người cô nhưng cũng khiến anh đau đớn không thôi.

Dù anh biết là mấy năm qua cô đã chịu rất nhiều vất vả và khổ sở nhưng khi đối mặt với nó cũng khiến anh đau đến thót tim.

Anh nâng niu cô như báu vật vậy mà vẫn để lại trên người cô đầy vết thương như vậy. Anh cảm thấy mình vô dụng hơn bao giờ hết.

Bây giờ chỉ cần làm xong đơn hàng này. Thì anh và cô sẽ không cần phải kiêng nể, sợ hãi bất cứ thứ gì.

Đến lúc đó anh sẽ khiến những nguy hiểm bên cạnh cô biến mất.

Khi được anh tắm cô rất dễ chịu. Không biết từ bao giờ mà cô rất thích được anh tắm.

Chắc từ giờ cô phải để cho anh tắm cho mình mới được. Dù gì anh tắm cũng rất thoải mái và dễ chịu.

Anh bế cô lên giường đặt cô ở bên nằm một bên. Anh cũng nhanh chóng đi tắm.

Sau khi tắm xong. Anh mang trên người một mùi hương giống y hệt như trên người cô.

Mùi hương này khiến anh có cảm giác rất an toàn. Và anh cũng rất thích nó.

Anh đi ra tủ quần áo lấy một lọ thuốc gì đó ra uống. Lọ thuốc này anh đã uống mấy năm nay rồi. Uống từ lúc mất cô. Tuy bây giờ đã bắt đầu giảm số lượng uống rồi. Nhưng hôm nay anh cảm giác mình phải uống.

Sau khi làm mọi việc xong xuôi thì anh cũng lên giường ôm cô ngủ.

Anh hôn nhẹ vào trán cô. Rồi nhìn ngắm khuôn mặt cô một lúc rồi mới chìm vào giấc ngủ. Giấc ngủ của anh không sâu lắm.

Nửa đêm thấy cô ngọ nguậy thì anh cũng tỉnh dậy theo.

- " Em muốn đi đâu?"

- " Em đi uống nước."

Cô cảm thấy chỉ cần cô cử động nhẹ thôi mà anh cũng biết. Chính tỏ bây giờ anh vẫn rất lo lắng cô sẽ rời xa anh bất cứ lúc nào.

- " Em ngồi đây đi. Anh lấy cho."

Cô ngoan ngoãn ngồi im trên giường để cho anh đi lấy nước. Anh cẩn thận đút nước cho cô uống. Khi uống xong thì hai người nằm xuống ôm nhau.

- " Anh phải ngoan làm theo kế hoạch biết chưa."

- " Về em sẽ thưởng lớn cho anh."

- " Ừm."

Cô hôn nhẹ vào môi anh. Vòng tay qua ôm chặt eo anh dần dần chìm vào giấc ngủ.

Anh cũng nhanh đã ngủ.