Trọng Sinh Để Bù Đắp Cho Anh!

Chương 67: Cô ấy đã có con rồi!



Nhưng có điều xảy ra ngoài muốn đó chính là Trần Sở Nguyệt lạc mất Lucky rồi.

Ngay lúc này cô rất hoảng loạn nhưng cô bắt mình phải thật là bình tĩnh thì mới có thể tìm ra con trai được.

Cô cầu xin trời Phật ngàn vạn lần đừng để cậu bé xảy ra chuyện.

Trần Sở Nguyệt biết cô có rất nhiều kẻ thù nên đã cố ý phái nhiều vệ sĩ đi theo mình hơn nhưng cuối cùng vẫn không ngăn được sự việc này xảy ra.

Cô huy động tất cả người của mình để đi tìm Lucky nhưng tìm mãi tìm mãi vẫn không tìm thấy dấu vết cậu bé đâu.

Cô đã sử dụng hết tất cả những mối quan hệ của mình ở đây để tìm nhưng có vẻ lần này cô đã gặp một đối thủ lớn rồi.

Bây giờ chỉ còn một cách đó chính là gọi về tổ chức để họ giúp cô tìm kiếm.

Nếu bây giờ mà gọi về thì cô chỉ còn cách là phải tiếp tục tìm chỗ khác để trốn tránh họ. Còn nếu không gọi về thì có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng của Lucky mất.

Nếu để cô tìm ra kẻ đã bắt cóc Lucky đi thì chính tay cô sẽ lóc da lóc thịt tên đấy ra.

Cô đã rút về ở ẩn rồi hắn ta lại còn không chịu đúng là tìm chết.

Động đến ai không động lại động đến bảo bối nhỏ của cô đây là hắn ta đang chê mình sống dai đây mà.

sau khoảng 10 phút đắn đo thì cuối cùng cô cũng đã chọn gọi về cho tổ chức.

tại vì bây giờ cô thân cô thế cô không thể làm gì được bọn chúng chỉ còn cách này là hiệu quả nhất thôi.

Tất nhiên cô Vân nhớ như in số điện thoại của Hạo Phong rồi.

sau một hồi chuông vang lên thì cuối cùng cũng đã có người nhấc máy.

- " Ai vậy! "

- " Là tôi."

- " Sư phụ! Là người sao?"

Mừng chết anh rồi cuối cùng sư phụ của anh cũng đã gọi về cho anh. Đã lăm năm rồi cuối cùng sư phụ cũng đã nhờ đến người đệ tử như anh.

- " Tôi muốn cậu tìm người."

- " Tìm người?"

- " Tôi sẽ gửi thông tin sang cho cậu. Lập tức huy động hết tất cả lực lượng để tìm ra con trai của tôi."

- " Vâng."

Nghe được tiếng trả lời của Hạo Phong thì truyền đến thì Trần Sở Nguyệt cũng nhanh chóng tắt máy để tiến vào tất cả các camera trong thành phố để tìm bóng dáng của Lucky.

Anh có nghe nhầm không vậy sư phụ của anh đã có con rồi.

Nhanh như vậy mà người đã có con rồi. Anh cứ sợ sư phụ sẽ sống khổ sở.Nhưng không ngờ lại có một gia đình nhỏ bé và hạnh phúc đến mức quên anh với vứt bỏ tổ chức cho anh.

Khiến anh đau khổ ngày ngày phải xử lý những công việc mà anh không thích.

Anh cũng muốn đi tìm một cô vợ nhỏ bé cho mình. Chứ không phải ngày ngày ở trong cái căn cứ này làm việc quần quật đâu.

Nhưng bây giờ điều anh phân vân nhất đó chính là có nên báo cho Mặc Tử Hàn hay không.

Không biết nghe được tin người vợ mà anh yêu quý có con rồi thì sẽ như thế nào nhỉ.

Nhưng tốt nhất anh vẫn nên báo một tiếng thì hơn.

Hạo Phong nhanh chóng liên lạc cho Mặc Tử Hàn.

Khi nghe tin cô chủ động gọi điện cho Hạo Phong thì anh rất vui nhưng nghe tin cô đã có một đứa con thì trong lòng anh dâng lên một cảm xúc buồn bã.

Anh không ngờ mới mới có lăm năm mà cô đã có con rồi.

Anh vẫn ngày ngày nỗ lực để có thể mạnh hơn sẽ khiến cô quay trở về bên anh như lúc trước. Nhưng có lẽ anh đã sai bây giờ cô đã có gia đình hạnh phúc hơn đó nữa là có con.

Nhưng anh vẫn muốn giúp đỡ cô tìm ra con của mình.