Trọng Sinh Để Đến Bên Anh

Chương 36: Dị Ứng





_" Đưa tay cho anh " - Sau khi vào thang máy , Lục Hạo Thiên chọn tầng xong liền quay về phía cô
_" Tay ? Làm gì chứ ? " - Hứa Giai Kì ngơ ngác nhìn Lục Hạo Thiên
Lục Hao Thiên nghe cô nói vậy liền đưa tay ra nắm lấy tay của Hứa Giai Kì rồi cẩn thận xem xét , tay của Hứa Giai Kì bị hai tên bảo vệ giữ lại hằn cả một vết đỏ ửng .
_" À ! Cái này ...!không sao đâu ! " - Hứa Giai Kì rụt tay lại rồi nói
_ " Từ sau đi đâu nhớ mang điện thoại nghe chưa ! Đừng để như ngày hôm nay nữa ! " - Lục Hạo Thiên nhíu mày một cái rồi kéo tay cô lại nhẹ nhàng xoa cổ tay của Hứa Giai Kì
_" Biết rồi ! " - Hứa Giai Kì cúi thấp đầu xuống rồi đáp , trên mặt có xuất hiện vài vệt hồng
Ting ~
Tiếng thang máy mở ra , Lục Hạo Thiên kéo cô vào trong phòng làm việc của anh.

Cô bỏ tập tài liệu trong tay xuống bàn làm việc của Lục Hạo Thiên rồi bắt đầu đi tham quan nơi này.

Cô phải công nhận Lục Hạo Thiên rất có mắt thẩm mĩ.

Căn phòng này được sơn màu trắng chứ không phải màu đen ảm đạm giống căn phòng của Lục Hạo Thiên ở thành phố T.


Bàn làm việc của Lục Hạo Thiên đước đặt trước một cái cửa kính trong suốt.

Từ đây có thể nhìn được quang cảnh bên ngoài , từ trên đây nhìn xuống có thể thấy cả thành phố S.

Đối diện với bàn làm việc của Lục Hạo Thiên là một kệ sách to đùng , ở giữa có để vài chiếc ghế sofa cùng một chiếc bàn nhỏ.

Cô đi hết một lượt thì phát hiện ra văn phòng của anh có thiết kế gần giống với văn phòng của Hứa Gia Lâm.

Nơi này cũng có phòng ngủ và phòng vệ sinh riêng nhưng diện tích căn phòng này có lớn hơn một chút .
_" Đừng có đi lung tung nữa cẩn thận ngã đó ! " - Lục Hạo Thiên nhìn dáng vẻ thích thú của cô liền bật cười , cô thì không thèm để ý đến anh cứ chạy lung tung khắp phòng
_" Hạo Thiên ! " - Cô bước vào phòng nghỉ của anh , thấy một quầy rượu ở bên trong thì vô cùng thích thú , cầm một chai rượu vang ra ngoài rồi gọi Lục Hạo Thiên " Em uống chút rượu nha ! "
_" Không được ! " - Lục Hạo Thiên lạnh lùng nói , anh đi đến cướp lấy chai rượu trên tay cô .
_" Em chỉ uống một ít thôi mà ! " - Hứa Giai Kì chớp chớp mắt nhìn Lục Hạo Thiên
Cô cũng chỉ là muốn nếm thử xem vị của rượu ra sao mà thôi.

Cô không hiểu vì sao từ trước đến nay Hứa Gia Lâm không nhất quyết không để cho cô đụng vào một li rượu nào.

Bất kể điều gì cô muốn Hứa Gia Lâm đều có thể đáp ứng nhưng riêng việc cô uống rượu Hứa Gia Lâm lại không cho.

Bây giờ đến cả Lục Hạo Thiên cũng vậy nữa...
_" Em còn nhỏ , không được uống rượu " - Lục Hạo Thiên ấn cô ngồi xuống ghế sofa sau đó đi vào phòng nghỉ đặt chai rượu vang vaò chỗ cũ rồi bước ra ngoài
Hứa Giai Kì đưa mắt lườm anh một cái.

Cô cũng đã 22 tuổi rồi bé bỏng gì nữa đâu , bộ cô uống một chút rượu là chết hả
_ " Có muốn uống gì không anh kêu người mang lên cho em ! " - Lục Hạo Thiên đi đến ngồi cạnh cô rồi nói
_" Rượu ! " - Hứa Giai Kì nhìn Lục Hạo Thiên hớn hở đáp
Lục Hạo Thiên nghe vậy gương mặt liền tối lại , trong đầu cô bây giờ chỉ toàn rượu thôi hả ?!
_ " Riêng rượu là không được ! Em bị dị ứng với cồn ! "

_ " Hả ! Em ..

em á ? Sao anh biết em dị ứng với cồn ? " - Hứa Giai Kì bất ngờ nhìn anh nói , sao từ trước tới giờ cô chưa từng biết mình bị dị ứng vậy ?!
_" Chuyện liên quan đến em anh còn không biết sao ? " - Lục Hạo Thiên nhìn cô nói
Hứa Giai Kì ngẩn người nhìn anh , cô nhìn vào mắt của Lục Hạo Thiên cô có thể thấy được nỗi buồn phảng phất trong đôi mắt ấy .
_" Vậy em muốn một li nước cam , thêm một cái bánh kem nữa càng tốt !" - Hứa Giai Kì cười cười nhìn anh .
_" Ừm " - Lục Hạo Thiên xoa nhẹ đầu cô rồi lấy điện thoại gọi cho thư kí của anh
_" Cô mang một cái bánh kem và một li nước cam lên phòng tôi nhanh lên ! "
Cô thư kí của Lục Hạo Thiên nghe thấy giọng của anh liền đơ người , đây là lần đầu tiên Lục Hạo Thiên chủ động gọi cho cô ta.

Khi định thần lại thì Lục Hạo Thiên đã cúp máy nhưng cô ta vẫn thấy sướng đến phát điên.

Ôm chặt cái điện thoại vào trong ngực , cô ta nhanh chân đi đến cantin của công ty lấy những thứ Lục Hạo Thiên yêu cầu trong đầu không ngừng tưởng tượng ra cảnh cô ta cùng Lục Hạo Thiên quấn quýt ngồi cạnh nhau , đút cho nhau từng miếng bánh.

Những thứ tốt đẹp cùng những hành động thân mật của hai người cô ta đều tự suy diễn ở trong đầu , một tay cầm một chiếc bánh kem cỡ nhỏ , một tay cầm li nước nước cam , vừa đi vừa cười tủm tỉm làm cho những người nhìn thấy cô ta bị dọa sợ.

Có người còn thác mắc rõ ràng là lấy đồ ăn từ cantin sao không để đồ vào trong khay rồi mang đi , rõ ràng tong đó có khây để đồ ăn mà ...
Cô ta đứng trước cửa phòng làm việc của Lục Hạo Thiên , đặt li nước xuống cái bàn nhỏ được đặt bên ngoài rồi chỉnh lại bộ đồ mình đang măc sau đó vươn tay ra ngõ cửa
Cốc ...!cốc ...!cốc
_" Lục tổng , em mang đồ tới rồi ! " - Cô ta dùng chất giọng ngọt ngào nhất của mình để nói

_ " Vào đi ! " - Giọng nói lạnh lùng của anh vang lên , nghe thấy tiếng cô ta nói làm anh phát ớn , đợt này anh lại phải đổi thư kí rồi ! chứ nghe cái giọng của cô ta mãi có khi anh bị ung thư tai luôn mất
Có sự cho phép của anh , cô ta liền mở của đi vào , nụ cười trên môi cứ thế mà biến mất , giấc mộng đẹp trong đầu cô ta cũng tan thành từng mảnh vụn rồi theo gió mà bây đi hết .
Trước mắt cô ta là Hứa Giai Kì đang ngồi đăng sau Lục Hạo Thiên , không biết lấy đâu ra mấy cái dây chun mà buộc chúng lên đầu Lục Hạo Thiên .
Lục Hạo Thiên không những không chán ghét mà còn bày ra bộ mặt hưởng thụ , cứ để yên cho cô tạo kiểu tóc cho mình , anh thấy cô ta bước vào cũng nhắm mắt làm ngơ , hiện giờ anh cũng chả có hứng để tâm đến ai khác ngoài Hứa Giai Kì .
Cô ta chưa từng nghe Lục Hạo Thiên có bạn gái , nói đúng hơn là không tiếp xúc với nữ giớ bao giờ , mọi công việc cô ta làm xong cũng là gửi lại qua mail cho Lục Hạo Thiên.

Không lẽ là em gái ? Nhưng Lục gia chỉ có mỗi một người con trai là Lục Hạo Thiên , không thể nào xuất hiện thêm một cô em gái được !!!
_" Hạo Thiên ! Anh nhìn xem , rất đẹp đúng không ? " - Hứa Giai Kì đưa một chiếc gương nhỏ ra cho anh xem bộ tóc mà cô mới làm
_" Đúng là rất đẹp ! " - Lục Hạo Thiên nhìn vào trong gương , bật cười một cái , đầu của anh bị cô làm hỏng hết rồi
Cô thư kí của Lục Hạo Thiên vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra , cô ta đứng ngây ngốc nhìn Lục Hạo Thiên.

Bình thường anh đã đẹp trai lắm rồi , không ngờ lúc cười lên lại có thể đẹp trai hơn nữa ...
_" Mau mang đồ đến đây cho tôi ! " - Lục Hạo Thiên thấy cô ta đứng yên ở đó không nhúc nhích , khó chịu lên tiếng, anh không thích cái cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm như vậy
Hứa Giai Kì lúc này cũng hướng mắt lên , thấy có người liền nhảy ra chỗ khác ngồi .
Cô ta nghe thấy giọng nói của anh mới hoàng hồn lại , đi đến đặt li nước cam và cái bánh kem lên bàn , căm hận nhìn Hứa Giai Kì ..