<!-- --> Ford như đã chết, nhìn thấy đàn em đứa trốn đứa chết. Hắn biết cuộc chiến chưa bắt đầu đã thua.
Lúc Tiêu Thu Phong tiến vào, Ford chỉnh tề ăn mặc quần áo Bá Tước, đội chiếc mũ tượng trưng cho tước vị của mình, trong tay còn cầm một cây trượng gỗ, giống như một quý tộc phương Tây cao quý nhất, lẳng lặng nằm trên giường ngủ.
Nhưng trên trán hắn có một lỗ đạn lúc này đang chảy máu. Lão già này dù có chết vẫn sống trong bóng ma ti tiện đó.
Một lão già làm người ta chán ghét nhưng lại làm cho người ta có chút thương cảm. Phấn đấu cả đời nhưng chỉ vì một địa vị xã hội hư vô, có đáng giá không?
Trận chiến này giết không ít người. Nhưng đối với Thần binh chiến đội mà nói cũng không tận hứng. Bởi vì đoàn lính đánh thuê Ford không có cao thủ, một kích đã vỡ.
Nhưng chỗ tốt kiếm được lại không ít. Trừ tiếp thu thành viên của bọn họ, càng thu được rất nhiều tài sản. Đây là tại sao giữa các đoàn lính đánh thuê lớn đều âm thầm tranh đoạt lẫn nhau. Dùng chiến tranh nuôi chiến tranh là phương pháp đơn giản mà trực tiếp nhất.
Đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ từ hai nghìn người lập tức tăng lên bốn nghìn người.
Chính phủ lâm thời rất nhanh đã phái người tới. Sau khi lấy đi ba mươi phần trăm chiến lợi phẩm, nói thẳng ra bọn họ chỉ đòi tiền, còn những thứ khác không cần biết.
Đây là một truyền thống đã thành quy định. Tiêu Thu Phong giờ phút này cũng không muốn trở mặt với Chính Phủ, nên giao cho Tank xử lý.
Nhưng huấn luyện đám lính đánh thuê mới gia nhập lại do Tiêu Thu Phong tự mình giám sát. Mặc dù hợp đồng lính đánh thuê đang nằm trong tay hắn, nhưng bọn họ ngày hôm qua thuộc về Ford, cho nên Tiêu Thu Phong cũng không muốn làm bọn họ gây ra phiền toái.
Bởi vì hắn càng nghiêm khắc, càng ngày càng nhiều người thông qua khảo nghiệm, tiền lương cũng từng bước tăng lên. Lực lượng của Ma Quỷ cũng lớn mạnh thêm một bước. Mà đám lính đánh thuê mới thu nhận cũng nhận được tiền lương cao hơn trước kia. Không có cách nào khác, các doanh trại lính đánh thuê ở Trung Đông đều có một quy định bằng máu, người thắng làm vua, người thua chết, không có ai thương tiếc cho hắn.
Bọn họ chỉ là những kẻ bán mạng đáng thương, bán cho ai cũng là như nhau. Chỉ cần giá cao một chút, có thể giúp gia đình an ổn một chút là tốt nhất.
Cho nên mấy ngày sau, Ma Quỷ dần dần trở nên ổn định.
Nhưng liên minh Tây Bắc cũng đã tìm tới cửa. Bọn họ tìm Tank, nói muốn thành lập liên minh mới. Hơn nữa nói rất rõ ràng, hy vọng kết thành đồng minh với Ma Quỷ.
Đối với những lời nói đó của bọn họ đương nhiên không ai tin. Ford là vì dụ tốt nhất, lúc sắp chết không ai đưa than sưởi ấm trong ngày đông giá rét. Đồng minh chỉ là một từ ngữ, có lợi mọi người có phần, có nguy hiểm người đó tự mình chống đỡ, không có ai chia sẻ với mày. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tiêu Thu Phong chỉ nói mười sáu chữ với bọn họ: "Mày không phạm tao, tao không phạm mày. Mày phạm tao, tao nhất định phạm mày"
Thành lập doanh trại lính đánh thuê ở Trung Đông chưa nghĩ đến được chỗ tốt gì, chỉ là muốn bồi dưỡng một ít thực lực của bản thân. Bất luận ở đâu, thế lực cường đại là có tiền vốn để sinh tồn.
Cho nên tao không chuẩn bị đi xâm phạm ai. Nhưng nếu có thể chèn ép Ma Quỷ, vậy bọn chúng sẽ nhận hậu quả diệt vong.
Mặc kệ như thế nào, Ma Quỷ vốn im ắng, bắt đầu trở thành tiêu điểm của cả nơi đây. Rất nhiều người khi muốn gia nhập đoàn lính đánh thuê đều chọn Ma Quỷ.
Ma Quỷ không chỉ có lực lượng, còn bởi vì đãi ngộ của bọn họ.
Lại năm mươi triệu USD được chuyển vào tài khoản của Ma Quỷ. Dù sao Tiêu Thu Phong lúc này cũng không thiếu tiền.
Nhưng di chuyển số tiền khổng lồ như vậy cũng làm cho Bàn Tay Vàng của nước M nhận thấy.
Khi hắn gọi điện đến hỏi, lần này Tiêu Thu Phong cũng không hề giấu diếm, nói chuyện thành lập đoàn lính đánh thuê ra cho hắn biết.
Vốn tưởng rằng ông anh này sẽ mắng cho vài câu. Nhưng mà hắn không nói gì, hơn nữa sau khi nghe xong còn sảng khoái nói: "Trung Đông, không sai. Nơi đó là một nơi kiếm tiền rất tốt. Gần đây nhàm chán quá, anh đang muốn đi đến đó nhìn xem một chút. Vừa lúc cũng gặp được thằng em. Nhận được rất nhiều tin tức của cậu, bây giờ anh rất tò mò"
Tiêu Thu Phong biết "Tò mò" mà ông anh nói là gì. Một Ảnh Tử quen thuộc, bây giờ lại biến thành một người khác, hắn đương nhiên muôn mặt đối mặt xác định một chút.
Khi hắn nhận được ảnh của Tiêu Thu Phong, cũng nghĩ rằng thằng này không có việc gì đi phẫu thuật. Dù là Ruth cũng cho rằng như vậy. Hơn nữa năm đó Ruth ngoại trừ nhìn thấy Ảnh Tử, cũng không biết gia đình của hắn. Còn tưởng rằng Tiêu gia chính là gia đình thực sự của hắn.
Cái muốn tới cuối cùng cũng tới, Tiêu Thu Phong cười nói: "Được. Nếu lão ca có hứng thú, cứ tới đây nhìn một cái. Có một số việc sợ là bây giờ nói cho anh, anh cũng không tin, gặp rồi nói tiếp"
Chuyện này ngoại trừ muốn nói cho ông anh, càng muốn cho Ruth biết. Hắn không đơn giản là đi phẫu thuật.
Một giấy mời dự tiệc được đưa đến tay Tiêu Thu Phong, đề tên là một cái tên rất xa lạ: "Đoàn lính đánh thuê Sharp, Luo kính mời"
Giết Ford, Tiêu Thu Phong biết sẽ làm cho ba đoàn lính đánh thuê lớn nhất chú ý. Nhưng thật không ngờ người đầu tiên mời hắn lại là Luo. Cái tên này Tiêu Thu Phong cũng không nhận ra, nhưng Tank đã nói cho hắn biết thân phận của người này.
"Luo là người huấn luyện cao cấp nhất của Sharp. Truyền thuyết là nhân vật đứng hàng thứ nhất trong trong ba đoàn lính đánh thuê đó"
Tiêu Thu Phong đã biết, đây là đây là cao thủ nước E đạt được danh xưng Thiết Huyết Quân Vương trong cuộc so đấu giữa các quân chủng. Thì ra tên thật của hắn là Luo.
Hắn muốn làm gì, thị uy?
Tối, một chuyến năm người gồm Tiêu Thu Phong, Tank, Lý Cường Binh, Thiết Trụ và Lang Nha mặt mày thâm tím. Vốn Lang Nha bị loại ra, nhưng thằng này lại biết rất nhiều lãnh đạo của nước E, còn nói số súng ống này hầu hết đều là lén vận chuyển từ nước E ra, quan hệ rất mật thiết.
Có lẽ có thể giúp được việc gì đó nên Tiêu Thu Phong đem hắn theo. Yêu cầu của Luo đương nhiên không chỉ là mời hắn ăn cơm, nhất định còn có một nguyên nhân nào đó. Giờ phút này ngoại trừ Luo, có lẽ không ai biết. Cho nên đi nhiều thêm một người cũng sẽ có thêm một người hỗ trợ.
Ngồi trên chiếc xe Jeep mới mua, quãng đường hai mươi Km cũng không quá xa. Lúc năm người đến khách sạn Đô Thành lớn nhất thành phố trời đã tối đen.
Ở đây cũng không có gì đặc biệt, trong không khí cũng không có một âm thanh sóng gợn. Tiêu Thu Phong vận chuyển khí tức cường đại thăm dò không thu được gì. Lúc này mới gật đầu, năm người một hàng đi vào khách sạn Đô Thành.
"Mấy ngài nhất định là khách của đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ mà ngài Luo mời đến?" Một vị quản lý khách sạn ăn mặc âu phục đang đứng trước cửa. Thấy năm người đi vào lập tức đi ra, tương đối lễ phép mở miệng hỏi.
Tiêu Thu Phong gật đầu nói: "Đúng, ngài Luo đang ở đâu?"
"Xin mời năm ngài đi theo tôi. Ngài Luo đã sớm đến chờ các ngài"
Đi theo người đàn ông này, năm người rất nhanh đi vào một phòng ăn xa hoa nhất của khách sạn. Có thể mở một khách sạn lớn như vậy ở đây, có thể thấy chủ khách sạn này thực lực mạnh đến thế nào.
Trong một căn phòng rất lớn, một người đàn ông rất đẹp trai khoảng bốn mươi tuổi, cả khuôn mặt mang theo vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị. Trên người có một khí tức làm cho Tiêu Thu Phong có cảm giác quen thuộc, đó là sự tịch mịch, tịch mịch của cao thủ.
Người này chính là Luo. Phía sau hắn cũng có bốn người đàn ông cao lớn mặc quần áo lính đánh thuê. Chỉ là ánh mắt lạnh như băng, hình như là bốn người sắt, thậm chí ngay cả hô hấp cũng rất dài, đây là đặc thù của cao thủ nội kình đã thông kinh mạch.
Năm người vừa tiến vào, Luo nhìn cả năm người một cái. Sau đó nhìn vào Tiêu Thu Phong, ánh mắt lóe lên một cái. Mặc kệ là cố gắng che dấu như thế nào cũng không thể nào tránh được hai mắt của cao thủ chân chính.
"Tôi là Luo, ngài đây nhất định là Tiêu tiên sinh, nghe danh mời tiệc, mong đừng trách tôi thất lễ" Luo đã đứng lên, giơ tay lên về phía Tiêu Thu Phong, hơn nữa còn phân phó cho người quản lý đứng ở cửa: "Khách đã đến, có thể mang đồ ăn lên"
Tiêu Thu Phong không cảm nhận được người đàn ông này có ác ý, lạnh nhạt cười: "Ngài Luo quá khách khí. Tôi mới đến đây vốn nên đi gặp ngài mới đúng. Ngược lại lại là do ngài Luo đây mời, thật sự xấu hổ"
Sau mấy câu khách sáo, bắt tay nhau. Tiêu Thu Phong ngồi xuống, mà Lý Cường Binh và Thiết Trụ đương nhiên cũng học bốn khối sắt sau lưng Luo, rất cung kính đứng sau Tiêu Thu Phong.
Đồ ăn được mang lên rất nhanh, năm sáu cô bồi bàn thay nhau xuất hiện, hơn mười món ăn tinh tế đã được đặt lên bàn. Ở một nơi nghèo khó chim ỉa không ra này, sự thịnh soạn của khách sạn Đô Thành làm Tiêu Thu Phong có chút ngạc nhiên.
"Mạo muội mời Tiêu tiên sinh đến đây, tin rằng nhất định ngài cảm thấy kỳ quái. Xin đừng hiểu lầm, Luo cũng không có ác ý. Chỉ là đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ gần đây đánh một trận làm mọi người rất xôn xao. Hơn nữa tôi còn nghe nói mấy kẻ dưới tay của Tiêu tiên sinh đều là cao thủ công phu Trung Quốc hàng đầu, trong lòng không khỏi chờ mong"
Chờ mong công phu Trung Quốc, lý do này quá đơn giản. Với thân phận của Luo đáng lẽ không phải người như vậy. Tiêu Thu Phong không tỏ vẻ gì, chỉ nhẹ nhàng nói: "Luo tiên sinh chê cười, chút tài mọn không dám nhận là công phu hàng đầu"