Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 19: Tứ đại công tử



<!-- --> Đây là khu vui chơi ca hát xa hoa và lớn nhất ở Đông Nam, những giai điệu âm nhạc dâm đãng vang lên lien hồi, những nữ nhân trong các tư thế lõa lồ đang điên cuồng nhảy nhót. Nhịp sống ở nơi này có thể làm bất cứ nam nhân nào ở đây đều tản ra một mong muốn xuân tình mãnh liệt.

Giờ phút này, Đông Nam tứ đại công tử đã tụ hội một chỗ, ở một thế giới âm u hoan lạc như thế này nếu đến cũng chỉ có một mục đích, đó là tìm kiếm đối tượng đêm nay lên giường để thão mãn nhục dục của bản thân mà thôi.

- Lão tam, tiểu đệ mấy tháng nay thật sự là bi thảm, bị giam cầm hơn mười ngày trong nhà, hiện giờ vẫn còn đang rất buồn bực, ai, tối nay phải uổng bù cho mấy ngày bị phong bế đó, rồi tim nữ nhân vui vẻ …..

Trong bốn người trung niên thì Triệu Nhược Minh là nhỏ tuổi nhất, tính cách cũng rất thất thường, lúc thì rất lỗ mãng nhưng có lúc lại tràn đầy nhân tính.

Cho nên, bốn tên tứ đại công tử gia hỏa này gọi hắn là " Vi thần dũng ".

Chỉ là cho dù tiểu tử này suốt ngày sinh sự, nhưng lại có một người cha làm chỗ dựa rất tốt,lại còn có cục trưởng công an chính là đại tỷ của hắn, cho nên, xuất đạo đã ba năm, đánh nhau vô số trận nhưng chưa bao giờ nếm mùi thất bại.

Thân cao một mét tám bảy, dáng người hùng hậu cường tráng, từ nhỏ đã được huấn luyện trong quân đội, cũng có thể nói là một người ưu tú trong quân đội, chỉ đáng tiếc tiểu từ này học không ta gì, vẻ mặt thì dâm đãng, khiến cho người ta nhìn thấy liến nghĩ ngay đây chính là một đệ tử thế gia không đâu vào đâu.

Lão nhị Hà Hướng Nam " Tứ tuyệt công tử ", tứ tuyệt chính là ăn uống, cờ bạc …( có hai sao gọi là tứ được nhỉ?), mọi thứ đều tinh thông. Đặc biệt là đỗ thuật am hiểu rất kỹ càng, bốn người mấy lần xuất nhập song bạc MACAO, đều nhờ diễm phúc của tiểu từ này nên chưa bao giờ thất bại.

Lại là ông chủ tương lai của Đông Bính tập đoàn tại Đông Nam cũng nổi danh là một đại tập đoàn, cùng Phong Chính tập đoàn được liệt vào nhóm thập đại tập đoàn, hô mưa gọi gió ….

Lão đại Tư Mã Lạc thuộc về một đại gia tộc cổ xưa, như Đông Phương, Nam Cung ngày đó gia tộc đều tàn lụi, suy sụp, thì Tư Mã gia lại an nhiên hùng cứ một phương, bởi vì gai tộc này tài chính hay chính trị đều có thực lực hùng hậu, như một cây to rễ đã ăn sâu xuống lòng đất, cho dù cuồng phong bạo vụ vẫn có thể ngạo nghễ đứng thẳng, cho tới bây giờ gai tộc này đã có hơn 300 năm lịch sử.

Cha của hắn là Tư Mã Vân Thiên, hiện chính là thị trưởng Thượng Hải, theo tin tức từ miệng tiểu tử này, thì phía trên đã truyền tin tức xuống, tang một cấp cho vị thị trưởng này, và đều vào kinh thành nhậm chức.

- Lão tứ, ngươi xem cặp mông đang lủng lẳng kia như thế nào?

Lão nhị Hà Hướng Nam nhấp một ngụm rượu, chỉ vào sàn nhảy trên vũ trường hướng về phía một người phụ nữ đang say sưa nhảy nhót, mắt không khỏi lộ ra vẻ dâm đãng hỏi.

Triệu Nhược minh vừa nhìn, lập tức đối với Hà Hướng Nam giơ lên ngón giữa, mắng:

- Mịa, cái loại này vẫn không lọt nỗi vào mắt bổn công tử, cùng với nàng không bằng thà cùng mới Thuần Thanh muội muội, mặt dù "điện nước" vẫn đầy đủ, nhưng chỉ cần nghĩ đến phải làm chuyện đó với ả thì lão tử liền sinh bệnh a.

Lão đại Tư Mã Lạc cũng uống xong một ngụm lớn nữ nhi hồng, cười nói:

- Lão tam lâu nay vẫn không có lộ diện, lần này lại ân cần mợi bọn ta đến đây, khẳng định là có tiết mục hay rồi. Lão tứ không nên cứ chút lại trêu ghẹo nữ nhân, lão đại ta nhìn cũng có chút không chịu nổi.

Tiêu Thu Phong nhấp xong một ngụm rượu, có chút ủ rũ nói ra:

- Các ngươi không biết ta bi thảm đến cỡ nào đâu. Mấy ngày nay, bi thảm nhất chắc chắn là ta, bị ông già bức đi làm việc, Phong Chính tập đoàn tuy mỹ nữ không ít, nhưng chỉ có thể nhìn chứ không thể nào sờ mó, vậy mới là khổ chứ. Tối nay, chúng ta đương nhiên phải chơi một số trò kcíh thíc mới được.

Lão nhị Hà Hướng Nam sửng sốt, có chút không tin nổi:

- Lão tam ngươi không nên lừa gạt huynh đệ a. Đông Nam nổi đanh tam đóa tiên hoa, trong đó có một đó đang tại Phong Chính tập đoàn, hơn nữa cũng không bao lâu sẽ trở thành lão bà của ngươi, loại chuyện tốt này, chúng ta hâm mộ còn không được nữa đấy chứ.

- Lão nhị nói không có sai, loại nữ nhân như Liểu Yên Nguyệt, đích xác là cực phẩm trong cực phẩm, nếu lấy làm vợ tuyệt đối sẽ không mất mặt mũi. Nếu như lão tử có khả năng lấy được một người như thế làm vợ, thì cũng không thèm đi trêu hoa ghẹo nguyệt, bắt bướm bên đường. Đáng tiếc nữ nhân như hoa TuLip, còn chưa có bắt đầu, lão tử đã bị đá bay rồi.

Triệu Nược Minh những lời này vừa nói ra, Hà Hướng Nam cùng Tư Mã Lạc đều nở nụ cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com

Tư Mã Lạc nói:

- Lão tứ, ngươi đừng tưởng hoa TuLip cùng hoa hồng đều giống như hoa bách hợp của lão tam, xinh đẹp động long người, ôn nhu đa tình. Các nàng a, đều là những bong hoa có gai hết đó. Nghĩ xem có biết bao nhiêu người theo đuổi các nàng mà có ai thành công chưa. Đáng tiếc bông hoa tốt nhất bách hợp lại thuộc về lão tam, điều này khiến cho lão đại ta không phục.

- Quên đi, không nghĩ ngợi lung tung nữa, nữ nhân của huynh đệ, ít nhất cũng phải chừa cho vài phần mặt mũi chứ. Ai kêu lão tam là tên phong lưu có vận mệnh *** chó làm gì cơ chứ?

Thật không thể ngờ được, Liễu Yên Nguyệt còn có danh tiếng lớn như thế, diễm danh tựa hồ lan rất xa a, trong trí nhớ của Tiêu Thu Phong hình như không hề biết chuyện này.

Một chút lơ đãng thoáng xuất hiện trong mắt Tiêu Thu Phong, khẽ vươn vai, trong mắt Tiêu Thu Phong lại xuất hiện một loại thần sắc lạnh lụng, đặt ly rượu trên tay lên bàn, ngẩng đầu nhìn ba vị công tử nói:

- Ta gần đây có tìm được một chiến mã mới, mã lực có thể nói là nhất lưu, so với " chiến mã " của lão tứ thì mạnh hơn nhiều. Nếu huynh đệ có hứng thú, thì cùng ta thử một lần?

- Lúc này chúng ta không cần về thôn quê, hãy chơi ngay tại đây, lúc này là lúc nhiều người nhất, chúng ta vui chơi như vậy mới có ý nghĩa.

Triệu Nhược Minh không phục, bảo mã của hắn thuộc loại quân dụng trong quân đội, cho nên động cơ có thể nói là thuộc loại nhất lưu, khi mang ra ngoài chưa hề gặp đối thủ, lập tức nói:

- Lão tam, ngươi xem ra rất nóng vội đó, lần trước không chết, hôm nay muốn thử lại lần nữa à? Chẳng lẽ ngươi không muốn sống nữa sao?

- Không cần khích ta, ai chơi? Lão tứ, ngươi hội nhát gan như vậy, chắc cũng sẽ không cần theo đâu.

Tiểu tử này không chịu nổi sự khiêu khích, Tiêu Thu Phong vừa nói ra, hắn đã vội đứng lên, những chuyện kiểu này, hắn là thần dũng công tử há có thể đi phía sau người khác chứ?

Tư Mã Lạc cũng cười nói:

- Dù sao hôm nay nơi này cũng không có " hàng " vừa mắt chúng ta. Không bằng bây giờ chơi đùa một lát, lão tam, ít nhất cũng phải có phần thưởng để khích lệ chứ?

- Đồng ý! Hoàng Kim Thủy Thành, hôm nay tất cả mọi chi phí đều tính cho người thua cuộc, ta cũng muốn nếm thử một chút mùi vị được làm hoàng đế a!

Tiêu Thu Phong biết địa phương kia chính là một nơi nổi danh nhất ở Đông Nam, ở tại nơi này tất cả mọi chi phí đề rất đắt đỏ. Nhưng bù lại thì nữ nhân ở đây ai cũng đều là nhất lưu, muốn dạng nữ nhân nào thì đều có dạng nữ nhân đó. Tổng chi phí ư! Như thế nào cũng phải hơn một ngàn vạn rồi a!

- Lão tam, ngươi điên rồi, nghĩ muốn đem tiền của ta đổ vô nơi này à! Không có cửa đâu. Hảo! Lảo tử sẽ cùng ngươi chơi đến cúng.

Triệu Nhược Minh mặc dù cũng là con nhà đại phú đại quý, nhưng nếu nói về tiền bạc thì không thể nào so với ba tên kia được. Tiêu Thu Phong cùng Hà Hướng Nam đều là cậu ấm của đại tập đoàn, cho dù số tiền có nhiều gấp trăm lần đi nữa thì họ vẫn có thể tùy ý chi trả.

Mắt Tư Mã Lạc đã đỏ cả lên, chuyện này so với theo đuổi và tặng quà cho các tiểu ngôi sao còn muốn nhiều hơn. Bao luôn một ngôi sao thì giá cũng không có cần nhiều đến như vậy..hic ….

- Lão nhị, có muốn thử một lần cho biết không. Lão tam hôm nay thật là ngông cuồng, ba người chúng ta cùng làm thịt tên chúa tể này như thế nào?

Tư Mã Lạc cũng đã động tâm, quay sang Hà Hướng Nam vốn từ nãy im lặng hỏi.

Hà Hướng Nam liếc mắt nhìn ba người một cái, ném chiếc ly đang cầm trong tay ra:

- Các ngươi đều có can đảm để chơi, ta chẳng lẻ còn không theo. Nhớ kĩ, người thua không được nuốt lời. Hoàng Kim Thủy Thành, Tứ tuyệt công tử như ta cũng muốn đem nữ nhân của nơi này hảo hảo chơi đùa vài lần.

Đường đua dài không quá ba mươi km, nhưng ba mươi Km này so với trăm km lần trước còn muốn kích thích hơn nhiều. Bởi vì đường chạy chính là khu trung tâm thành phố, một nơi vô cùng náo nhiệt,

Mà cách đó không xa, Lý Cường Binh nhìn thấy ám hiệu do Tiêu Thu Phong phát ra, liền cầm điện thoại lên gọi đi. kì thật, hắn cùng với Tiêu Thu Phong đều không có nghĩ đến, lần giao dịch vũ khí này đã xuất hiện vấn đế. Hiện tại ở trong thành phố, đã có rất nhiều xe cảnh sát đang đuổi theo phía sau bọn họ.

Bốn cỗ chiến mã hình dáng đều không có giống nhau, nhưng ở trước những chiếc xe khác thì chúng lại vô cùng chói mắt đứng chắn hết con đường. Một chiếc khăn từ tay Triệu Nhược Minh đột nhiên rơi xuống, cuộc đua trong thành phố đã bắt đầu! Tiếng động cơ gầm lên ầm ĩ, bốn chiếc xe như bốn mũi tên rời khỏi dây cung phóng đi, đảo mắt đã không thấy bóng dáng, làm cho người qua đường kinh hãi, ai nấy cũng đều trợn mắt há mồn ra nhìn.

- Hiện tại các ngươi đang ở nơi nào?

Tiêu Thu Phong có ý điều khiển xe chạy lùi về phía sau, lấy ra điện thoại. Những người này là hắn muốn bồi dưỡng đi lên, chưa muốn lộ mặt, nhưng không có nghĩ đến, cảnh sát lại đánh hơi được tin tức số hàng lần này. Ngay cả người của mình cũng đang bị áp chế, cục trưởng cục cảnh sát Triệu Nhược Thần này quả nhiên cũng có vài phần bản lãnh.

- Đang trên quốc lộ, cách thành phố hai mươi Km. Thiếu gia, cảnh sát truy đuổi rất chặt chẽ, làm sao bây giờ?

Đây chính là sáu người được cử đi để tiếp nhận hàng hóa, do Thiết Trụ chỉ huy, giờ phút này trong xe tải chứa đầy vũ khí nhưng không phải để đối phó với cảnh sát, nếu không cho dù cảnh sát phái nhiều người hơn nữa cũng không đủ thực lực để thu thập bọn họ.

Tiêu Thu Phong hiển nhiên hiểu rất rõ tâm tư táo bạo của binh lính, nên vội la lên:

- Không cần lo lắng, chuyển hướng về phía nội thành đường số 3, ta sẽ giúp các ngươi ngăn cản cảnh sát, Cường Binh theo sau tiếp ứng. Các ngươi cũng nên cẩn thận một chút, không nên cho cảnh sát thấy được hình dáng của các ngươi.

Gở bỏ tai nghe xuống, Tiêu Thu Phong nhìn về phía trước, chân giẫm ga, tốc độ một lần nữa lại được tăng lên tối đa. giờ phút này ở trong nội thành có thể nói xe cộ như nước, đèn giao thông cũng liên tục nhấp nháy, nhưng đối với bốn vị công tử ca này mà nói tất cả những thứ đó chỉ làm tăng thêm sự hưng phấn trong lòng họ.

- Alo tổng bộ, alo tổng bộ …..Trên đường số 3, phát hiện bốn chiếc xe đang lao đi với tốc độ cực kỳ nguy hiểm, yêu cầu trợ giúp.

Một tên cảnh sát tuần tra giao thông nhìn thấy bốn chiếc xe thì đến nữa ngày trời mới hồi phục lại tinh thần, vội vàng báo cáo về tổng bộ giao thông.

Bốn chiếc xe này, tốc độ đều đã vượt qua hai trăm Km, ngay cả cảnh sát giao thông cũng bị dọa sơ, này chẳng phải là lá gan quá lơn hay sao, muốn đua xe thì tìm đến một địa phương yên tĩnh nào đó đi, đằng này lại chạy đến trung tâm thành phố, cái này chẳng phải là muốn chết hay sao?