Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 520: Dư nghiệt của Phi Điểu



<!-- --> Biểu tình của Hồ Đầu, giống y chang như thấy cha già chết đi sống lại vậy, mừng đến điên lên, làm cho Tiêu Thu Phong có chút buồn cười.

"Hồ Đầu, anh càng lúc càng có phúc phần, bụng cũng to ra không ít"Mấy năm nay, Ngạo Thiên Minh đã trở thành một bang phái siêu việt nhất HongKong, cơ hồ như muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, những người này phỏng chừng sống quá an nhàn thư thái rồi, không biết sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy.

Hồ Đầu xấu hổ phất tay, quát: "Mày, còn bọn mày nữa, làm gì thế, cẩn thận canh gác cho tao, không được để người của Mafia đển đây quấy rối, thật sự là có mắt như mù, ngay cả Tiêu thiếu gia cũng không biết, lát nữa phải đưa bọn mày đi học"

Sau khi tỏ ra rất khí thế giáo huấn bang chúng, Hồ Đầu lại có chút ngượng ngùng cười nói: "Tiêu thiếu gia, Thập Tam Muội và Thanh Bình Nhi hai vị bang chủ đang thương lượng đại sự, để tôi dẫn anh đi vào bên trong"

Càng vào trong, không khí càng khẩn trương, khác biệt so với ngoài cửa, những người đứng lặng nơi này, tuyệt đối là thành viên tinh nhuệ của Ngạo Thiên Minh, còn lại là thành viên Ngạo Thiên tổ, trên người tản ra hơi thở lạnh lùng, xem ra, tuy rằng Hồ Đầu phát phì, như Ngạo Thiên Minh huấn luyện vẫn không dừng lại.

"Hồ Đầu, ông mang ai đến vậy, Thanh bang chủ có lệnh, không được phép để kẻ nào đến quấy rầy, các người ở chổ này chở đi!"Bên trong nội viện, có rất nhiều biệt thự hiện đại, giờ phút này cửa lớn đang đóng chặt, mấy cô gái đang đứng thủ hộ nơi này, trừng mắt Hồ Đầu, lạnh giọng ngăn cản hắn.

Hồ Đầu quát: "Các tiểu nha đầu này, có biết đây là ai không, các cô dám ngăn tôi lại, cẩn thận Thanh Bình Nhi trừng phạt các cô, còn không mau tránh ra!"

Một tiểu nha đầu nhìn khoảng mười bảy mười tám tuổi, học theo người lớn đeo chủy thủ bên hông, giờ phút này rút ra, mắng Hồ Đầu: "Im miệng, ông đường đường là một thằng đàn ông, là đường chủ phân đường, nhưng lại chạy trốn đầu tiên khi Mafia tấn công. Không công làm mất đi thời cơ chiến đấu, hai vị bang chủ không xử phạt ông, cũng vì nể tình ông, giờ phút này lại đi quấy rối, thật sự là muốn nếm thử con dao nhỏ này rồi!"

Thật không ngờ, vài năm không gặp, Thanh Binh Nhi lại thu được những cô bé như vậy, xem tư thái của các nàng, thật có vài phần chiến ý.

"Đúng, Bát Phượng chúng tôi chỉ nghe lệnh của Thanh bang chủ, không nể mặt bất kỳ người nào. Còn nữa, Thanh bang chủ chưa bao giờ gặp mặt người đàn ông kia, ông có phải bị lừa gạt rồi không, dám xúc phạm đến cấm kỵ của Thanh bang chủ, để xem ông có kết quả tốt gì"

Lại một cô bé khác lên tiếng, sau lưng hai người, chính là cấm địa, không cho phép bất kỳ kẻ nào dám quấy rầy, ít nhất là giờ phút này.

Hồ Đầu bị mắng đến đỏ mặt, hắn đương nhiên muốn trình diễn uy phọng, nhưng Ngạo Thiên tổ không ở đây, hơn nữa, Mafia thật sự quá mạnh, hắn không lui, sẽ bị vây giết, hơn nữa, huynh đệ đường môn, cũng không có một ai bị tổn thất.

Chẳng qua, mấy ngày nay, bị chúng huynh đệ nói, làm cho hắn rất mất mặt, bây giờ ngay cả tiểu nha đầu này cũng khinh bỉ hắn.

Hồ Đầu tính mở miệng, thì Tiêu Thu Phong đã nói: "Tôi chở ở đây"Nói xong, đã đi đến bàn đá trong sân ngồi xuống. Mà Hồ Đầu không dám ngồi cùng bàn với Tiêu Thu Phong, chỉ ân cần hầu hạ, lấy lòng, hy vọng Tiêu Thu Phong có thể nói tốt cho hắn.

Nhưng trong lòng Tiêu Thu Phong đã có tính toán, nếu muốn hưởng thụ yên vui, vậy nên tĩnh tâm được rồi, cuộc sống sẽ nhàn hạ đi. Vì bọn Hồ Đầu năm đó đã hy sinh cho Ngạo Thiên Minh, nên giờ phút này có thể lo cho bọn họ dưỡng già cả đời.

Ngạo Thiên Minh, ngạo khí tận trường, chỉ có người tràn ngập dã tính và tâm tiến thủ, mới có thể gánh vác trách nhiệm này.

Nhìn bộ dáng ăn nói khép nép của Hồ Đầu, chúng nữ rất kỳ quái, người đàn ông này tựa hồ đến đây không ít, phải biết rằng, ở trong Ngạo Thiên Minh, trừ hai vị bang chủ, Hồ Đầu không cúi đầu trước ai.

Nhưng sự im lặng này không duy trì được bao lâu, một sát khí nhàn nhạt, từng đợt phiêu động mà đến, trừ Tiêu Thu Phong ra, không ai cảm nhận được, Ngạo Thiên Minh phòng thủ nghiêm mật như vậy, thế mà đã có cao thủ xông vào.

Nhưng người xuất hiện đầu tiên, lại chính là Lang Khuyển, hắn như một cái bóng, đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tiêu Thu Phong, hắn và Labus đã phát hiện ra hành tung của người đến, gờ phút này đang chờ lệnh.

Hồ Đầu hoảng sợ, mà mấy cô bé canh cửa cũng hoảng sợ, cảnh giới toàn bộ, trong đó có một người quát: "Ngươi là ai?"

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng gật đầu, không để cho Lang Khuyển mở miệng, đã nói: "Để chúng vào, gôm lại rồi giết"Lang Khuyển nhẹ nhàng gật đầu, vẫn không rời đi, chỉ giơ tay ra, làm ra vài thế, đây là phương pháp truyền tin bằng tay do hắn và Labus tập luyện, bây giờ truyền lệnh của Tiêu Thu Phong xuống.

Sát khí càng lúc càng thịnh, mà chúng nữ cũng đang trừng mắt nhìn Tiêu Thu Phong và Lang Khuyển, cảnh giác nhìn nhất cử nhất động của bọn họ, tuy rằng bọn họ do Hồ Đầu dẫn vào, nhưng cần phải đợi hai vị bang chủ nhận thức.

"Người một nhà, là người một nhà..."Hồ Đầu cũng không biết Lang Khuyển, nhưng nhìn hắn cung kính với Tiêu Thu Phong, không cần nói, đương nhiên là người một nhà rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chẳng qua với lực lượng của Tiêu thiế gia, trong lòng hắn cũng rất sợ hãi, ngay cả thuộc hạ cũng có thân pháp quỷ mị như vậy, không chỉ hắn, không ai có thể tưởng tượng ra là cường đại đến cỡ nào. Xem ra, Mafia đã hết thời.

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng ngồi, giống như đang dưỡng thần vậy, cảm thụ được sát khí đang đến, càng lúc càng gần, mục tiêu của những người này, hẳn là hai vị bang chủ Thập Tam Muội và Thanh Bình Nhi, hơn nữa tựa hồ còn biết chính xác chổ để đến, thân hình lao thẳng tới rất nhanh.

Còn Lang Khuyển đã khoanh tay trước ngực, không nhúc nhích, đứng lẳng lặng phía sau Tiêu Thu Phong, loại khí tức cuồng phách, đã nhẹ nhàng tản ra. Tiêu Thu Phong tao nhã, so với hắn, quả thật giống một tên mặt trắng.

"Thì ra là chúng..."Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, sau đó nói, lời của hắn, cũng chỉ có một người hiểu, chính là Lang Khuyển. Bởi vì mấy năm trước, bọn họ đã từng đuổi giết dư đảng của Phi Điểu bang, năm đó Phi Điểu bang bị Thần Binh Chiến Đội huy diệt, còn có vài người, trong đó có tên Điểu Vương đã chạy thoát, thật không ngờ, chúng lại đầu quân cho Mafia.

Trên không vẫn chưa có gì, lão quỷ Điểu Vương đã tu luyện đến một cảnh giới không tồi, có thể ẩn thân trong không khí, nhưng bằng vào mùi của hắn, Lang Khuyển vẫn có thể ngửi được, Tiêu Thu Phong không hề động, mà Lang Khuyển đã động, lúc đó, hắn đã mở miệng hét: "Giết..."

Theo tiếng giết này, trong bầu không khí yên tĩnh, đã xuất hiện sự ầm ĩ, thì ra, đã có rất nhiều cao thủ ẩn núp, trong tổng bộ Ngạo Thiên Minh phòng thủ nghiêm mậ này, lại xuất hiện mấy chục người không thuộc về Ngạo Thiên Minh, thật sự làm cho bọn họ kinh hoảng.

"Nhanh... nhanh, gửi điện báo, có kẻ địch xâm nhập, điều Ngạo Thiên tổ đến trợ giúp"Ngạo Thiên tổ là lực lượng cường đại nhất của Ngạo Thiên Minh, nhưng người này từng được Thần Binh Chiến Đội dạy dỗ, tuy rằng tư chất bình thường, nhưng thân thủ cũng không tệ, so với đặc công thì tuyệt đối mạnh hơn nhiều.

Một tiếng pháo "Chíu... ầm"thật lớn vang lên trên bầu trời.

"Cản ta sẽ chết..."Một tiếng hét thật lớn truyền đến, trong không khí, xuất hiện một thân ảnh màu đen, đúng là đám Phi Điểu cấp Vương còn sót lại.

Thân hình Labus đã động, nắm tay đã đến, hét lớn: "Bố láo, lão tử vạch cánh chim của mày, thử một quyền đi!"

Lang tổ hôm nay, không còn như Thần Binh trước kia, một quyền này, mang khí kình mạnh mẽ đến nổi làm cho vài cây cổ thụ lắc lư muốn ngã, ngay cả người có cái bụng phệ như Hồ Đầu cũng bị ngã trái ngã phải, vất vả ôm lấy một cây cột mới có thể đứng vững.

Nhưng Tiêu Thu Phong vẫn chưa động, chỉ nhìn bảy tám tên Phi Điểu này, bị Lang tổ bao vây, tùy ý hành hạ.

Một quyền kia, làm cho lông vũ trên cánh Phi Điểu Vương rơi xuống như hoa, hắn chậm rãi té xuống, miệng ộc ra một đống máu tươi, thoạt nhìn có lẽ đã bị thương.

Có vài tên Phi Điểu thoạt nhìn là vương giả, đập đập cánh, quát: "Bọn mày là ai, mục tiêu của bọn tao là đối phó Ngạo Thiên Minh, không liên quan đến bọn mày, mau tránh ra, bằng không đừng trách bọn tao huyết sát vô quy, cho bọn mày cùng chôn với nhau"

Nghe được âm thanh, Thập Tam Muội và Thanh Bình Nhi đã từ trong nhà vọt ra, giờ phút này, Tiêu Thu Phong đã động, thân hình đang ngồi trên bàn đá biến mất, quả thật giống như một tia chớp, một cú nhảy lên đến tận trời, một thế phất tay thôi, cũng tiêu sái đến cực điểm.

Mười hai đạo Tâm Huyết Đao lực biến ảo, đã nhẹ nhàng phát ra, bao vây lấy tên Phi Điểu vừa nói kia.

"Giáo huấn năm đó chưa đủ, thật không ngờ bọn mày còn dám trở ra lần nữa, lúc này đụng đến tao, sợ rằng bọn mày đã không còn cơ hội sống sót"

Tên Phi Điểu đó biến sắc, hoảng sợ hét lớn: "Vua Trung Đông... "Đúng vậy, Vua Trung Đông, chính là truyền thuyết về Tiêu Thu Phong ở Châu Âu.

Nhưng đó cũng là âm thanh cuối cùng của hắn, mười hai đạo Tâm Huyết Đao Lực, đã chặt đứt thân hình hắn, hai cái cánh, đã đứt làm mấy khúc, từ trên trời rớt xuống, thân hình Tiêu Thu Phong lao xuống theo, đạp một cước, làm cho hắn lún sâu vào mặt đất, tuy rằng chưa tắt thử, nhưng cũng sắp được mai táng rồi.

"Giết hết, không chừa một tên"Sát khí của Tiêu Thu Phong đã hiện lên, hạ lệnh tàn sát.

Labus và Lang Khuyển xuống tay cũng rất tà nhẫn, mấy tên người chim sau khi Điểu Vương chết, đã hoảng sợ đến cực điểm, bị Lang tổ bao vây, liên tục phát ra những tiếng kêu thảm, rơi xuống đất chết tươi.

"Người này rất lợi hại... hai vị bang chủ, chạy mau, chúng ta không phải đối thủ của bọn họ"Bên trong chúng nữ, có một người hét to lên dưới cảnh tượng giết chóc kinh khủng của Tiêu Thu Phong, che trước mặt Thanh Bình Nhi và Thập Tam Muội, chuẩn bị liều chết bảo vệ an toàn cho hai người.

Tuy rằng không biết tự lượng sức, nhưng dũng khí có thừa.

Mà Thập Tam Muội và Thanh Bình Nhi thì toàn thân run động, trong thời khắc nguy hiểm nhất, người mà hai người hy vọng nhất, đã đến bên cạnh.

"Tiêu thiếu gia... anh rốt cục đã đến!"

Thanh Binh Nhi trực tiếp bước lại, xông đến đầu tiên, nhào đầu vào lòng ngực Tiêu Thu Phong.