<!-- --> Mặc dù mẹ đã nhìn ra, nhưng Tiêu Thu Phong lại biết mình không thể giết chết bố của mình. Điều này là không thể. Nhưng có cách nào để diệt trừ sự khống chế của Thất Sát với vũ khí hình người, lấy lại tự do cho lão?
Không hề do dự, Tiêu Thu Phong rút điện thoại ra gọi về Đông Nam. Điện thoại cho tốc độ. Chuyện này hy vọng Phá Quân có thể giúp được hắn.
"Thu Phong, vũ khí hình người căn bản không thể phá vỡ. Cậu có thể thức tỉnh, có thể lấy lại trí nhớ, đó chính là kỳ tích. Nếu vũ khí hình người là bố cậu, tin rằng trong huyết mạch cũng có thứ gì đó giống cậu. Cậu nghĩ cách kích thích thứ đó lên, không biết chừng bố cậu có thể khôi phục. Đương nhiên đây chỉ là đoán mà thôi"
Đoán, khi nào thì Phá Quân đứng đầu tam đại cao thủ lại đoán.
"Ông xã, sao, sư phụ của Tử Dao có biện pháp không?" Thấy Tiêu Thu Phong bỏ điện thoại xuống, Mộng Thanh Linh đứng bên vội vàng mở miệng hỏi. Mặc dù Hoắc Thẩm Hà nói không để ý đến nữa, nhưng bà vẫn tập trung tinh thần nghe Tiêu Thu Phong nói. Người đó chính là người đàn ông bà yêu cả cuộc đời.
Tiêu Mại Phi là chồng bà, là bố Tiêu Thu Phong, sao có thể nói quên là quên được.
Tiêu Thu Phong lắc đầu: "Tiền bối Phá Quân cũng không có biện pháp. Chẳng qua anh lúc trước cũng là vũ khí hình người và thức tỉnh, tin rằng bố cũng có thể. Mẹ, mẹ không nên lo lắng. Chuyện này cứ giao cho con xử lý. Dù khó khăn đến đâu, con cũng phải thử một alafn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
Bọn họ có dòng máu Tiêu gia, hơn nữa đều là thể chất võ chi phách cường đại, có lẽ xúc động lực lượng võ chi phách, hoặc là có thể khiến nó tự sản sinh và vận chuyển trong cơ thể Tiêu Mại Phi, qua đó tự kháng cự ma khí xâm nhập cơ thể. Nhưng tin rằng việc này còn khó khăn hơn cả cứu tỉnh Hoắc Thẩm Hà lúc trước.
"Tiểu Phong, con cứ hết sức làm, mọi người đều ủng hộ con" Hoắc Phi Trữ nói. Mặc dù vẻ mặt không tốt, nhưng nếu thực sự không còn cách nào khác, dù cho giết Tiêu Mại Phi, lão cũng sẽ đứng bên cháu mình. Tình hình hôm nay lão cũng thấy được. Nếu không phải Tiêu Thu Phong ra sức ngăn cản, sợ rằng người con rể đó đã tàn sát Hoắc gia, không còn một chút nhân tính.
Chuyện đã là như vậy, Hoắc Thẩm Hà rất đau đớn, nhưng không thể nói ra. Chỉ có thể khẽ cười với mọi người: "Mọi người nói chuyện, con mệt rồi, con đi nghỉ trước"
Ngay cả hai nàng muốn ở bên cũng bị bà từ chối. Nhìn theo bóng lưng cô độc của bà, Tiêu Thu Phong rất khó chịu. Đây là người mẹ đã sinh ra hắn. Nhưng lúc này mẹ đang buồn bã. Mà mẹ buồn bã không khác gì hành hạ hắn.
"Tiêu đại ca, mọi người có thể hiểu được điều mẹ đang phải chịu đựng. Chuyện này nếu diễn ra với em thì cũng như vậy. Không cần biết anh quyết định như thế nào, anh nhất định phải giữ an toàn cho mình. Nếu không người chôn cùng anh không chỉ có một người"
Tiêu Thu Phong giang tay ra, ôm hai nàng vào lòng. Trong lòng hắn lúc này đúng là rất rối loạn. Chiêu này của Thất Sát thật quá độc. Dùng Tiêu Mại Phi là vũ khí hình người đến đối phó Hoắc gia. Đây chính là đẩy bọn họ vào thế thế khó xử.
Giết không được, bỏ không được, đúng là không biết nên làm như thế nào.
Đếm đó không ân ái như mọi ngày. Mặc dù hai nàng ở bên, đóa hoa rực rỡ hiện lên trước mặt nhưng Tiêu Thu Phong không có tâm trạng để hưởng thụ.
Trời dần sáng, hai nàng đến nửa đêm mới chìm vào giấc ngủ. Tiêu Thu Phong đứng dậy, hắn đi lại trong vườn, suy nghĩ mọi biện pháp có thể. Xúc động võ chi phách cần phải có cơ hội. Với sự cường đại của vũ khí hình người, căn bản không thể nào đứng im để hắn thi triển thủ pháp.
Mà hôm nay tất cả ma chúng bị dính ma khí của Thất Sát đều đang di chuyển về phương Đông. Đinh lão nhận được tin tức này không khỏi sợ hãi. Đinh lão lập tức chạy đến Hoắc gia, hỏi Tiêu Thu Phong về biện pháp giải quyết.
"Đinh lão, bây giờ cháu cũng đã biết chuyện này rất loạn, chẳng qua không giúp được ông" Chuyện của bố mình còn chưa xử lý xong, làm sao có tâm trạng quản những việc khác.
Đinh lão nói: "Thu Phong, cháu không thể bỏ mặc không quản. Bây giờ lực lượng ma khí này quá cường đại. Rất nhiều quốc gia phương Tây không dám hỏi han gì, chỉ mong giữ được mình. Đám chết tiệt đó đâu biết đến đạo lý môi hở răng lạnh. Cho dù để mặc phương Đông gặp nạn, sợ rằng bọn chúng rất nhanh sẽ không bảo vệ được mình"
"Chẳng lẽ cháu không đối phó được với vũ khí hình người?"
Nếu quả thật như vậy thì rất phiền toái. Trong lòng Đinh lão, hình như trên đời này không có gì mà Tiêu Thu Phong không đối phó được. Cho nên cách hỏi không hề tin tưởng cho mấy.
Tiêu Thu Phong nói: "Nếu là quang minh chính đại, cháu đương nhiên không sợ. Nhưng Thất Sát là Thiên Ma, hắn sẽ không cho cháu cơ hội. Lại nói, Đinh lão có thể không biết, người bị tu luyện thành vũ khí hình người chính là bố của cháu. Ông nói cháu nên làm như thế nào?"
Nếu dựa vào vũ lực, Tiêu Thu Phong tuyệt đối sẽ không khổ sở như bây giờ. Bây giờ không ai biết Thất Sát và vũ khí hình người sẽ tiến hành công kích nơi nào. Phía Bắc có hắn, nhưng phía Nam cũng có Phá Quân, như vậy Thất Sát không có quá nhiều cơ hội.
Lần này Đinh lão trợn mắt há mồm, miệng to đến độ nhét được cả quả trứng vịt.
"Cái gì, Long Thần Tiêu Mại Phi? Hắn, hắn còn sống?"
"Đúng, còn sống. Ông ấy đúng là gây phiền phức cho cháu. Nếu cháu không đoán sai, 30 năm trước ông ấy đã bị Thất Sát biết thành tài liệu tu luyện vũ khí hình người, chỉ có gần đây mới thức tỉnh. Cháu bây giờ không có cách cứu ông ấy, cháu đang rất đau đầu về chuyện này"
Tiêu Thu Phong sớm đã nói vũ khí hình người không có lý trí, như một xác ướp, chỉ nghe lệnh chủ nhân. Nếu là người bình thường, giết cũng không có vấn đề gì. Nhưng vấn đề xấu xảy ra, người này chính là Tiêu Mại Phi.
Tiêu Thu Phong thực sự không thể dùng vũ lực cường đại phá hủy, cần phải có biện pháp khác.
Đinh lão vội vàng nói: "Tiểu Phong, cháu định làm như thế nào. Cái này không phải chuyện đùa. Nếu như Thất Sát lợi dụng Long Thần, biết cháu không dám giết Long Thần, sợ là sẽ quấn lấy cháu. Cháu cũng biết từ lúc Thất Sát xuất thế đến nay, hắn đã giết chết rất nhiều người"
Việc này Đinh lão không nói, Tiêu Thu Phong cũng hiểu rõ. Chẳng qua dù như thế nào hắn cũng không muốn bố mình thành công cụ giết người.
Là chiến sĩ, chỉ có tấn công, đây là biện pháp nhanh gọn nhất. Nhưng lúc này Tiêu Thu Phong không có biện pháp nào khác. Chỉ có thể biến công thành thủ.
"Đinh lão, ông không nên quá lo lắng, cháu đã phái Lang Tổ đi. Chỉ cần Thất Sát và vũ khí hình người xuất hiện ở Bắc Kinh, cháu sẽ ngăn cản. Chẳng qua cháu tin rằng Thất Sát bây giờ còn không dám hiện thân. Bởi vì hắn còn không rõ lực lượng của cháu là như thế nào. Thất Sát sẽ không đánh khi chưa nắm chắc. Về phần đám ma chúng làm loạn, ra lệnh tàn sát là được. Đối với những kẻ đó, chúng ta không cần phải khách khí"
Đinh lão gật đầu nói: "Cứ như vậy đi. Tiểu Phong, chuyện này rất nghiêm trọng. Cháu nhất định phải mau nghĩ biện pháp giải quyết. Nếu không vì một mình bố cháu mà muốn hàng triệu người chôn cùng, ông sẽ không tha thứ cho cháu"
Người có thể ích kỷ nhưng phải có mức độ. Lúc này vũ khí hình người nguy hại đến cả phương Đông. Nếu như bởi vì thân phận mà không khống chế vũ khí hình người, như vậy Tiêu Mại Phi sẽ trở thành sát thủ thực sự. Với tính cách hung tàn của Thất Sát, hắn nhất định làm như vậy.
Hơn nữa bây giờ Tiêu Thu Phong cũng không biết Thất Sát sau khi dung hợp với vũ khí hình người đã trở nên cường đại như thế nào. Lực lượng của hắn có thể đối phó được không vẫn là một ẩn số.
Đinh lão lo lắng cũng không thừa. Phương Bắc bắt đầu hỗn loạn. Đám ma chúng nhảy vào khiến tình hình càng thêm nghiêm trọng. Quân đội đồn trú canh gác cẩn mật, nhưng đối mặt với cao thủ ma công cường đại mà nói,bọn họ không có tập đoàn gì mấy. Mặc dù đám thuộc hạ của Thất Sát trướcđây không nhiều, chỉ có Hắc Dạ. Nhưng sau khi ma khí lan ra, người vây quanh hắn bây giờ đã rất nhiều.
Vì đề phòng hỗn loạn, Đinh lão đã phái Kinh vệ quân đi, nhưng hiệu quả không cao. Bởi vì quân đội chỉ xử lý được những tay súng. Nhưng đối vớiđám cao thủ lại không thể đề phòng. Bọn chúng tấn công vẫn là nhằm vào phương Nam, dần tiến về phía Bắc Kinh.
Một khi Bắc Kinh rối loạn, như vậy cả phương Đông sẽ là thiên hạ của Ma Đế Thất Sát.
Trung Quốc là quốc gia mạnh nhất phương Đông, địa vị có thể đoán được. Nguyên nhân chính là như vậy nên Thất Sát mới đặt mục tiêu là nơi này. Hơn nữa lực lượng cường đại nhất cũng là ở đây. Nếu có thể tiêu diệt, như vậy sẽ không có ai, có lực lượng nào ngăn cản được bước chân của hắn.
Đối mặt với đám tội phạm nhân lúc hỗn loạn bắt đầu thừa dịp cướp bóc, phạm tội... Đinh lão ngầm hạ mệnh lệnh nghiêm khắc nhất, có thể giết chết. Đây có thể nói là lần nguy hiểm nhất trong trăm năm qua, phải ra tay mạnh mẽ, giết một người, cứu trăm người. Chuyện này không thể không làm.
Nhưng rất kỳ quái, sau trận chiến Hoắc gia, vũ khí hình người không xuất hiện nữa. Ngay cả khí tức của Thất Sát cũng không thấy, giống như hòa vào cùng đám ma chúng, không thể dò xét.
Một ngày, hai ngày, ba ngày... tin tức giết chóc không ngừng truyền đến. Tiêu Thu Phong không thể chờ đợi được nữa. Thất Sát muốn dùng ma chúng gây rối tầm mắt của hắn. Có lẽ lúc này Thất Sát đang bày ra âm mưu lớn hơn nữa ở sau lưng. Hắn không thể ngồi chờ chết, phải làm gì đó.
"Ruth, điều Đồ Thần đến phương Đông, còn có, bảo Tank điều 20 ngàn quân từ trụ sở đến đây. Nếu chúng ta không có biện pháp nào khác, như vậy chúng ta phải cho ngọn lửa này dấy lên. Bọn chúng thích loạn, như vậy anh sẽ làm cho cả phương Đông này loạn"
Không cần biết dùng biện pháp gì cũng phải làm cho Thất Sát hiện nguyên hình. Thất Sát mà giấu trong bóng tối, mỗi lần hắn công kích sẽ đều là trí mạng.