<!-- --> Nhưng rượu còn chưa vào bụng, thì khí tức giết chóc giống như sóng triều đánh úp lại, làm cho Huyết Vương đang nằm trên ghế, cũng phải nhảy dựng lên, lớn tiếng quát: "Coi chừng, có kẻ địch đến"
Một tiếng còi chói chang vang lên, đánh thức tất cả đám phụ nữ đang nằm nghỉ ngơi của các đại gia tộc này. Đường đường là chiến hạm của quốc gia, thế mà phải chuyên chở đám phụ nữ của những tộc trưởng gia tộc này, làm cho các vị quan quân đầy nhiệt huyết kia vô cùng tức giận, nhưng rồi cũng không dám phát ra.
Bởi vì những người này, nắm giữ quyền lực của quốc gia.
Một người đàn ông khôi ngô, nhưng khí chất lại có vẻ tàn héo, đi ra từ khoang thuyền, nhìn cái còi báo động, có chút căm tức mắng: "Lại là cái đám dã nhân nhát gan kia, liên minh với chung, thật sự là làm mất thể diện của gia tộc chúng ta, chờ Ma Đế đến đây, nhất định phải rửa sạch đám người này"
Vì tham lam tài phú của phương Đông, tên tộc trưởng của gia tộc hấp huyết quỷ, đã sớm nghĩ ra kế hoạch rồi, căn bản là không an bài vị trí cho Huyết Vương, đối với biểu hiện sợ bóng sợ gió của hắn, trong lòng tất cả đều giễu cợt, gia tộc được xưng là đứng đầu châu Mỹ, không ngờ lại nhát gan thế này.
Nói là nói thế thôi, nhưng dù sao cũng là liên minh, nếu gặp khó khăn, nhất định phải cứu trợ. Dưới cái nắng ban ngày này, cùng với mấy trăm chiến hạm, còn có cái nguy hiểm chó má gì nữa, thật sự là quấy rầy xuân mộng của hắn, hấp huyết vương đạp một cước lên thuyền, giống như chim ưng lao lên bầu trời, bay vút ra.
Khi hắn bay đến chiến hạm của Huyết Vương, thì trên boong, người của tám nhà đều đã đến đủ, và đang quở trách Huyết Vương không đúng, giữ ban ngày, không có việc gì tại sao lại báo động?
Nhìn thấy vị gia chủ cuối cùng đến, Huyết Vương mới nghiêm túc nói: "Các vị, tôi cảm nhận được phương đông có một lực lượng cường đại đang xâm nhập về hướng chúng ta, cảm thấy nên cảnh báo mọi người, Ma Đế không có ở đây, chúng ta càng phải cẩn thận phòng ngự, bằng không sẽ tạo thành thương vong không cần thiết"
"Huyết lão đầu, chúng ta không có nhát gan như ông đâu, mấy ngày nay, chờ lệnh của Ma Đế làm tôi quá rãnh rỗi rồi. Nếu bọn chúng không sợ mà mò đến, vậy thì cứ đến chúng có đi mà không có về, danh hiệu Thi Vương vạn năm của tôi cũng không phải hư danh"
Một giọng nói ầm ầm, giống như tiếng sấm truyền đến vậy, Huyết Vương quay đầu nhìn lại, thì ra là tộc trưởng của gia tộc Klass, bộ dáng bây giờ rất cuồng vọng, đang cười nhạo và khinh bỉ hắn.
"Ông cũng là Huyết Vương một đời, nhưng lá gan lại không lớn hơn con chuột bao nhiêu, liên quân của tám đại gia tộc thật sự đã bị ông làm mất mặt. Có tám người chúng ta ở đây, trên đời này còn người nào, có thể coi là cường giả chứ. Gia tộc Lạc Phỉ của ông chẳng lẽ chỉ có hư danh, hay là đã từng bị người phương Đông đánh bại?"Lại một gia chủ khác lên tiếng, dáng người nhỏ gầy, mà mặt mũi như con chuột vậy, cũng rất khinh thường Huyết Vương.
Mấy tên chiến sĩ thú hóa phía sau đâu chịu nổi sự sỉ nhục này, thân hình muốn động, chuẩn bị bùng nổ, nhưng lại bị Huyết Vương ngăn lại, đại chiến chưa bắt đầu mà đã xảy ra nội chiến, đây tuyệt đối không phải là điều trí giả muốn.
Nhưng tên gia chủ mặt mũi giống con chuột ia lại lơ đểnh nói: "Sao, thú nhân các ngươi muốn lấy lại mặt mũi sao, sợ rằng đã chọn sai chổ rồi đấy, lão tử cũng không phải ăn chay đâu"
Lập tức cũng có người khuyên nhủ: "Được rồi, người một nhà, bỏ qua đi, tất cả chờ Ma Đế trở về rồi quyết định, mọi người chờ thêm vài ngày nữa đi, lần này chúng ta tập hợp quân lực của tám nước lại, cũng đủ nhấn chìm người phương Đông rồi, hãy nghĩ đến tài phú mà chúng ta sắp có được đi, cần gì phải vì một chuyện nhỏ này mà không vui chứ?"
Hấp huyết quỷ vương cũng nói: "Đúng, trên thuyền của tôi vừa có máu mới, không bằng các vị cứ đến chổ tôi làm vài chén?"
"Không ai hứng thú với máu của ngươi đâu, lão tử vẫn thích uống rượu hơn, chờ Ma Đế công thành chiến sự, lão tử nhất định phải nhậu một trận ba ngày ba đêm, Huyết Vương, không cần phải khẩn trương như vậy, lão tử không có tâm tình để chơi với ông"Người này vừa nói xong, cũng đã phi thân nhảy lên, chuẩn bị rời đi.
Ôm gái đẹp, uống rượu ngon, cuộc sống không còn gì hơn, đây chính là đề tài bàn luận vĩnh viễn không có giới hạn của con người.
Nhưng một âm thanh rất nhẹ, cũng rất lạnh, và vô cùng rõ ràng, đã vang lên.
"Một đám tự cao tự đại, cũng dám xưng là bát đại gia chủ, xâm lấn phương đông, thật không biết tự lượng sức"
Còn chưa đợi mọi người mở miêng, người vừa rời đi đã lập tức bay trở lại, thật ra là bị đá văng trở lại, ngã xuống trên boong tàu, cũng may là hắn phản ứng lẹ, nếu không phỏng chừng một cước kia đã làm cho hắn thành phế nhân.
Tên gia chủ kia đứng lên, cái mặt tức giận thành mặt heo, chửi ầm lên: "Mày là thằng nào, có bản lĩnh thì hiện thân ra, lão tử sẽ xé xác mày"
Bị đánh như vậy trước mặt bảy đại gia chủ, mặt mũi mất sạch sẽ, hắn đương nhiên muốn đòi lại rồi, vì hắn không nhát gan như Huyết Vương.
"Tao vẫn ở đây, bọn mày không thấy sao?"Giọng nói nhẹ nhàng vang lên, rốt cục đã chỉ cho bọn chúng phương hướng. Trên một cái tháp an ten cao nhất, thân hình cao ráo của Tiêu Thu Phong đang đứng lặng ra, tuy rằng thấy đứng rất dễ dàng, không mang theo một tia năng lượng, nhưng đám người đứng trên boong thuyền đã không ngừng vận công, để phòng ngừa bị đánh bất ngờ.
Tên gia chủ kia đã phi thân nhảy lên, giống như hỏa tiễn lao lên vậy, phóng đến trước mặt Tiêu Thu Phong, miệng hét lớn: "Thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa mày lại xông vào..."Người này không biết học câu nói này ở đâu nữa, mà nói cứ như là đúng rồi vậy, phỏng chừng hắn cũng là một người mê tiểu thuyết võ học Trung Quốc.
Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng cười, nói: "Mày nói không sai, nơi này sẽ nhanh chóng biến thành địa ngục"
Mà lúc này, quyền lực thần cảnh ngưng tụ, đã chậm rãi dung hợp trên cánh tay, lúc hỏa tiễn lao tới, thì quyền này cũng mạnh mẽ đánh ra, hai người chạm nhau, chỉ nghe một tiếng "ầm"thật lớn, giống như một cây búa gỗ đánh vào trên một bức tường, phát ra một tiếng trầm đục, nhưng tiếp theo là một tiếng hét thảm.
Tên gia chủ kia, giờ giống như là rụng mùa thu vậy, thân hình lại rơi xuống, đập lên boong tàu, nhưng tiếc là lần này không thể đứng dậy được nữa, Tiêu Thu Phong lắc đầu, lực lượng của các gia tộc này trải rộng khắp thế giới, nhưng lực lượng của bản thân lại quá yếu.
"Chỉ bằng đám hề bọn mày mà dám xâm lấn phương Đông, quả thật làm trò cười cho thiên hạ"
Trên mặt Huyết Vương đột ngột biến đổi, chấn động, quát: "Mày chính là Đông Phương Thần Long, Tiêu Thu Phong..."
Tiêu Thu Phong cũng không ngờ, ở đây cũng có người biết hắn, cười nói: "Đã có người nhận biết tao, vậy thì tao cũng không cần giới thiệu, đến đây đi, để tao kiến thức một chút, xem lực lượng của tộc chủ một nháng ma tộc bọn mày, tin tưởng rằng bọn mày cũng đang muốn thử đây"
Một quyền đã đánh gục một gia chủ, làm cho bảy gia chủ có chút sợ hãi, nhưng Huyết Vương biết, bây giờ không phải lúc sợ hãi, vì thế vội nhảy lên, chiến ý dâng cao, quát: "Các vị, lời thề của mọi người đâu, chiến đi, chúng ta là những thủ hạ kiêu ngạo nhất của Ma Đế, không để cho người thất vọng được, tập hợp lực lượng chủ lực của chúng ta lại,tên này không thể không chết"
Thật ra trong lòng Huyết Vương không nghĩ vậy đâu, nhưng bây giờ hắn không thể không nói, bằng không ngay cả hắn cũng phải chết. Nói xong, quả nhiên đã khơi dậy được sự cuồng bạo của đám người này, mọi người cùng nhau ngảy lên, vây lấy Tiêu Thu Phong, mà Huyết Vương lại đang bắt đầu suy nghĩ đến biện pháp bỏ trốn.
Từ khi con trai chết trong tay người đàn ông phương Đông này, hắn vẫn luôn chú ý đến tin tức của người đàn ông này, Huyết Vương rất rõ ràng, nơi này không ai là đối thủ của hắn, trừ phi là Ma Đế tự thân đến, hoặc là Huyết Hoàng do hắn bồi dưỡng xuất thế.
Chẳng qua, bây giờ xem ra, hai nhân vật này đều không có khả năng.
"Lên, mọi người lên, không được buông tha hắn, tên phương Đông ghê tởm..."Huyết Vương ngoài miệng thì hô hào rất là ghê gớm, tuy rằng khí tức cùng với thái độ cường ngạnh không thua kẻ nào, nhưng cũng chỉ có một mình Tiêu Thu Phong biết, Huyết Vương là kẻ không hề xuất lực.
Lao lên đầu tiên là bất diệt cương thi, chưởng kình của Tiêu Thu Phong không có tác dụng với hắn. Thân thể của hắn tiết ra một chất lỏng màu xanh, phảng phất của sự tà ác, thật sự là cho người ta khó chịu, ngày thường trong tám gia tộc không ai thích cái mùi này cả, nhưng hôm nay, không ai lại thấy ghê tởm cả, bởi vì khi chưởng kình của Tiêu Thu Phong đến, Cương Thi Vương đã có thể phản kích.
"Tiểu tử phương đông, biết lợi hại chưa, tao là bất diệt Thi Vương, là bất tử bất diệt, mày không giết được tao đâu, hôm nay lão tử sẽ giết chết mày"Có ưu thế là không sợ chưởng phong làm cho vị tộc trưởng gia tộc Klass này trở nên rất bố láo, tựa hồ như thật sự cho rằng bản thân là bất diệt vậy.
Tiêu Thu Phong cười lạnh, thân hình đột nhiên biến đổi, nhẹ giọng quát: "Huyễn hóa đao khí.."Theo tiếng quát của hắn, không khí ngưng tụ lại, hình thành một thanh đao thần cảnh, đang thế bổ xuống, chém xuống người Thi Vương có thân thể bất diệt kia.
"A...."Một tiếng hét thảm thiết vang lên, làm cho đám người này khiếp đảm, Thi Vương được xưng là bất diệt ở phương Tây, thế mà bị một đao này chém thành hai nửa, máu thịt văng tứ phía, nơi nào cũng mà máu tươi, tuy rằng cũng có ma khí, nhưng mà thi biến chi thuật của hắn cũng không phải là đồ thiệt, cũng chỉ dùng để dọa người thôi.
Ngay cả trái tim cũng bị chém thành hai phần, bây giờ vẫn còn không ngừng đập. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
"Lão Khắc..."Hấp huyết vương phẫn nộ kêu lên, giận dữ nói: "Tên phương Đông đáng giận, thủ đoạn của mày quá tàn nhẫn..."
"Hahaha..."Tiêu Thu Phong cười lớn, những tên này quá buồn cười, với thủ đoạn cùng với gia thế siêu cấp của chúng, không tên nào là không tàn độc, thế mà bây giờ lại chỉ trích hắn tàn nhẫn. Đối mặt với kẻ địch, còn phải nhân từ sao? Nếu để bọn chúng xâm lấn phương Đông, thì người dân phương Đông sẽ như tế nào, sẽ gặp cảnh địa ngục ra sao, còn cần phải tưởng tượng à?
Lịch sử sẽ không tái diễn, hôm nay, những tên này đều phải chết.
"Tao rất tàn nhẫn, và sẽ cho bọn mày biết thế nào là thảm trạng của Tu La phương Đông..."Đối với những kẻ này, Tiêu Thu Phong căn bản là không cần khách khí.
Khí kình thần cảnh dung nhập toàn thân, kim quang vừa động, lần này, Tiêu Thu Phong đã động trước, đối với những tên sợ đầu sợ đuôi kiểu này, hắn đã không còn kiên nhẫn để chờ đợi nữa.