Âu Dương Thiên Thiên ngồi trên ghế, nhàn nhã nhìn những động tác máy móc của Đường Gia Huỳnh,, không lên tiếng thêm nữa.
Cậu bé nhặt hết những vỏ chuối xung quanh mình, rồi chậm rãi đi ra phía ngoài cửa, nhặt luôn cả những cái vỏ mà mình đã vứt ra xa tới đó.
Nhàm chán chống tay, Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt lên lầu, liền thấy người hầu từ trên cầu thang đi xuống. Xung quanh cô ta, không có ai....