Lữ Uyển Thành lần này không thắc mắc nữa, anh chỉ liếc Kỳ Ân một cái, rồi rút trong túi ra một chiếc headphone không dây, gắn lên tai mình, nói:
Anna từ dây bên kia nghe thấy, không kiềm được sững sốt, lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên? Sao cô ấy lại ở đây? Đáng lẽ ra bây giờ phải ở Âu Dương gia chứ?
Kỳ Ân nhấc chân đứng lên người của Lữ Uyển Thành, cô đưa tay đẩy nắp thang máy, rồi nhanh chóng nhảy vọt lên trên. Lữ Uyển Thành cũng liền theo sau.
Nhìn những dây cáp xung quanh, cô lấy trong người ra một đôi bao tay bằng da, đưa cho người đàn ông bên cạnh một chiếc, còn mình đeo một chiếc, miệng vẫn linh hoạt trả lời:
- Tôi cũng vừa mới biết Thiên Thiên đang ở khách sạn này thôi, nên định tìm cách cho cô ấy rời đi đây. Nhưng không ngờ đám người kia lại hành động nhanh như vậy.
- Dù gì thì sự xuất hiện của Âu Dương Thiên Thiên cũng không nằm trong kế hoạch, nên nhắc nhở mọi người cẩn trọng một chút, làm cô ấy bị thương chỗ nào, chúng ta nhất định cũng sẽ có vết thương chỗ đấy.