Ngoài động cơ mạnh 707 mã lực, mẫu xe cơ bắp này còn được khoác lên lớp vỏ chống đạn ở cấp cao nhất B7 - chống được đạn súng trường xuyên giáp, thanh chắn trước cỡ lớn và lốp xe run-flat. Ngoài ra, bình ắc-quy, bộ tản nhiệt, ECU cũng được bảo vệ nhằm giữ hiệu suất cho xe.
Thật sự không ngoa khi nói chiếc xe này nằm trong những top đầu về loại xe chống đạn tốt nhất thế giới.
Cái danh hiệu tỷ phú trẻ tuổi giàu có nhất thế giới, không phải là không có cơ sở.
Bên trong xe, Âu Dương Thiên Thiên vẫn ôm chặt lấy Âu Dương Vô Thần, người cô đã toát đầy mồ hôi hột và vẫn đang run rẩy không ngừng.
Dù vậy, cô vẫn đủ sức để cảm nhận người đàn ông này đang ôm lấy mình, cô biết anh ta đang đặt tay lên tai mình, để che đi bớt tiếng súng ồn ào bên ngoài. Thế nhưng, thực sự cô vẫn nghe chúng rất rõ.
Cô gái nằm trong lòng anh đang rất run, anh cảm nhận được, nhưng anh không biết cách nào tốt hơn việc này, vậy nên... cứ đợi nó đi qua thôi.
Nghe nhiều, gặp nhiều... sẽ quen!
"..."
Âu Dương Thiên Thiên mà biết anh đang nghĩ cái này, nhất định sẽ không nể mặt gì mà đập chết anh luôn!
Bàn tay cô nắm chặt áo sơ mi Âu Dương Vô Thần, môi có chút run lên, hỏi:
- Anh hai, anh... không sợ sao?
Âu Dương Vô Thần vẫn một mặt lạnh tanh, anh nhìn người tài xế trước mặt đang lái xe trong bình tĩnh, luồn lách những quả pháo đạn, đáp:
Người đàn ông nghe cô nói, ánh mắt liếc sang kính chiếu hậu, nhìn đoàn người mặc áo đen đang đuổi phía sau, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Đã quen rồi!
Chỉ có ba chữ nhạt nhẽo thế thôi nhưng nó lại làm Âu Dương Thiên Thiên bừng tỉnh, cô chớp chớp mắt, chợt nhớ đến những thông tin trên mạng.
Phải rồi, anh ta là tỷ phú mà. Nằm trong top những người giàu có nhất thế giới, vậy nên.... có rất nhiều người muốn giết anh ta. Việc đối mặt với mưa bom bão đạn như thế này... có lẽ sớm đã là chuyện thường ngày rồi!