Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 592: Đụng độ cao thủ!



Âu Dương Thiên Thiên vừa quay lại, cánh tay người kia đã đấm tới, thế nhưng, vì cô nhanh chóng né qua một bên, nên cú đấm của hắn đã trượt, không trúng người cô.

Âu Dương Thiên thiên hoảng hồn đứng dậy, cô nhìn người đàn ông mang bộ đồ màu đen với khuôn mặt ngoại quốc góc cạnh sắc bén, cùng một ánh mắt dữ dằn hung hãn, chủ động lùi về sau một bước.

Lúc nãy, khi cú đấm của hắn ta sượt ngang qua mặt Âu Dương Thiên Thiên, cô đã cảm nhận được một luồng khí tức cực kì áp đảo. Nó lạnh lẽo, mạnh mẽ, dứt khoát, cứ như một thứ vũ khí sắc bén liếc qua da thịt cô vậy.

Đó là khí tức của sát thủ, của một kẻ học võ chuyên nghiệp. Người đàn ông này.... là kẻ nguy hiểm. Cực kì nguy hiểm.

Người đàn ông bị đấm hụt, khiến thân thể hắn ta hơi chúi về phía trước, nhưng không phải là quá nhiều, hắn ta nhanh chóng trụ được bằng một chân, lấy lại sự cân bằng, đứng thẳng người lên, quay đầu nhìn về phía cô gái nhỏ đang sợ hãi đằng sau.

Âu Dương Thiên Thiên nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt cô cảnh giác cao độ nhìn hắn ta, lên tiếng:

- Anh là ai? Đột nhập vào đây có mục đích gì?

Nếu là người của Âu Dương Vô Thần, hoặc thuộc hạ của những người khác, thì sẽ không bao giờ mang sát khí nặng thế này với cô. Hơn nữa.... vệ sĩ thì đâu được phép ra tay với người mà họ bảo vệ chứ?

Người đàn ông này là từ bên ngoài vào, anh ta đã giết người vệ sĩ kia, rồi vô tình bị cô bắt gặp, vậy bây giờ... có phải anh ta cũng muốn giết cô luôn không?

Nghĩ nghĩ, Âu Dương Thiên Thiên ngậm miệng lại, trong lòng cô thôi thúc một ý nghĩ, chính là.... phải chạy khỏi đây mau.

Đúng lúc này, hai bóng người đột nhiên vọt ra, Kỳ Ân và Elsa di chuyển nhanh như những bóng ma, đứng chắn trước mặt của Âu Dương Thiên Thiên, ánh mắt cả hai nhìn người đàn ông mang theo địch ý.

Kỳ Ân cuộn tròn tay thành nắm đấm, lên tiếng:

- Ngươi biết đây là đâu không mà dám xông vào?

Người đàn ông nhìn hai cô gái, dường như hiểu được điều mà Kỳ Ân nói, hắn nhếch môi cười, không đáp lại. Thay vào đó, hắn ta trực tiếp tiến tới, vung tay đánh về phía cả ba người.

Kỳ Ân phản ứng nhanh nhất, cô lao lên, dùng một cú đấm tương tự chặn lại đòn đánh của hắn, thế nhưng, dường như sức lực của cô không đủ, nên bị chiêu thức của người đàn ông làm dịch về sau vài centimet.

Kỳ Ân nhíu mày, cô đã dùng 6 phần nội công để chặn nó, vậy mà vẫn không đủ ư? Hắn ta là cao thủ phương nào đây?

Elsa nheo ánh mắt sắc bén, nhìn ra được tên này đánh ngang với Kỳ Ân, cô ấy liền lao lên, giơ chân về phía người đàn ông. Thế nhưng, ngoài dự đoán của cô, hắn ta dùng một tay còn lại chặn đứng chân của Elsa, một đường bắt lấy ngay trước khi chân cô ấy chạm vào ngực mình.

Kỳ Ân thoáng nhăn mày, cô giơ chân lên, muốn đá vào hông của hắn ta, nhưng không ngờ, hắn vẫn né được, không chỉ vậy, còn dùng chân mình đáp trả lại y hệt chiêu thức của Kỳ Ân.

Xoay người một vòng rồi lùi lại phía sau, Kỳ Ân khó khăn tránh đi cú đá đó. Cô nhận ra được, nếu như trúng chiêu, thì hông của cô nhất định sẽ bị tổn thương nặng nề.

Elsa thấy vậy, tiếp tục đánh liên tiếp về phía người đàn ông, thông qua những lần vừa đỡ vừa tấn công, ấn đường Kỳ Ân chợt cau chặt lại, trong đầu như xẹt ngang qua suy nghĩ gì đó.

Mắt thấy hắn ta vung tay về phía Elsa, biết cô ấy sẽ không đỡ được chiêu thức đó, Kỳ Ân cắn môi, ngay lập tức lao tới, một tay tách Elsa ra, một tay còn lại tung cú đấm chặn ngang nội lực của người đàn ông.

Sức lực của hai người ngang bằng nhau, khiến không khí xung quanh như được đẩy lên cao, Kỳ Ân cắn răng, liếc mắt về phía Âu Dương Thiên Thiên, hét:

- Nhị tiểu thư, chạy đi!