Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

Chương 629: Tôi cũng giống cô



Elsa dẫn Âu Dương Thiên Thiên và Kỳ Ân đi xuống lầu theo chỉ dẫn của Anna, trên đường đi tuy không gặp trở ngại nhưng khi gần đến được cổng chính thì lại có một vấn đề lớn.

Anna rà soát hệ thống, cắn môi lên tiếng:

- Cổng bị chặn rồi, trước đó có rất nhiều người đứng, còn trang bị vũ khí nữa, đoán chắc là đám Mafia biết các cô sẽ đến rồi.

Elsa dừng lại, cô thả tay Âu Dương Thiên Thiên, hỏi:

- Có khoảng bao nhiêu người?

- Rất nhiều, tầm 50 – 60 người, có thể là hơn nữa. - Anna đáp.

Nghe xong, ánh mắt Elsa thoáng thay đổi, cô nuốt một ngụm nước bọt, vài giây sau liền quay đầu nói với Âu Dương Thiên Thiên:

- Nhị tiểu thư, từ lúc này cô hãy đi phía sau tôi, giữ tay Kỳ Ân thật chặt, đừng làm gì cả, chỉ cần đứng sau lưng tôi thôi, được chứ?

Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, lên tiếng:

- Elsa, cô đang nói cái gì vậy? Không phải chúng ta đã đến cửa rồi sao? Xảy ra chuyện gì?

Cô gái lắc đầu, nhướn mày đáp:

- Không có chuyện gì nghiêm trọng cả, cũng chỉ là "giao lưu chiêu thức" một chút mà thôi.... nhưng lần này sẽ nhiều người chết hơn một chút, cũng máu me nhiều hơn một chút, có thể sẽ khiến cô ghê tởm, tôi không muốn cô thấy cảnh đó, vậy nên hãy đứng phía sau tôi, nhìn tôi là được.

Dừng một chút, cô cầm cánh tay đang cầm khẩu súng của Âu Dương Thiên Thiên lên, cuộn chặt các ngón tay cô ấy vào cò súng, nói:

- Hãy giữ nó, trong đây dù chỉ còn một viên đạn, nhưng nó có thể sẽ giúp cô thoát khỏi nguy hiểm một lần, khi nào thực sự cảm thấy cấp bách thì hãy dùng, có biết chưa?

Âu Dương Thiên Thiên nghe những lời dặn dò của Elsa, cô chớp đôi mắt lo lắng, hỏi:

- Elsa, cô định làm gì? Cô đừng dọa tôi...

- Nhị tiểu thư! - Cắt ngang lời của Âu Dương Thiên Thiên một cách quyết đoán, Elsa nắm chặt lấy tay cô, nhìn trực diện lên tiếng:

- Tôi cũng giống cô, muốn đưa Kỳ Ân ra khỏi đây, dù có phải liều cả tính mạng. Vậy nên, chúng ta cùng cố gắng có được không? Tôi sẽ làm tiền tuyến, còn cô sẽ là hậu phương phía sau, chỉ cần chúng ta kết hợp ăn ý thì sẽ thoát khỏi nơi này, tôi tin chắc là vậy.

- Nhị tiểu thư, cô cũng phải tin tôi, tôi sẽ làm được.

Âu Dương Thiên Thiên mím môi nhìn Elsa, ánh mắt cô đau khổ, run rẩy nói:

- Hứa với tôi.... cô sẽ không xông pha hết mình, sẽ giữ tính mạng.... không ngã xuống, có được không?

Elsa gật đầu lịa lịa, cô cười mỉm, nắm chặt tay cô gái, trả lời:

- Tôi biết rồi, tôi sẽ cẩn thận, Nhị tiểu thư.

Nói xong, cô thả tay Âu Dương Thiên Thiên ra, quay người lại ghì chặt khẩu súng của mình.

Đúng lúc này, giọng nói của Anna vang lên:

- Elsa, cô muốn đấu với đám người đó sao? Bọn chúng là Mafia, bọn chúng có vũ khí, cô đừng làm liều. Elsa.

Người con gái mím môi, nhắm mắt không đáp. Thấy cô im lặng, Anna hoảng sợ nói:

- Elsa, làm ơn đừng, cô ra đó là tự sát, tôi giúp cô tìm một con đường khác, cô đừng làm bậy có được không?

Elsa nuốt một ngụm nước bọt, cô lắc đầu, trả lời:

- Không kịp nữa rồi Anna, đám Mafia đó sớm đã chặn hết các lối ra, chúng không cho chúng tôi thoát dễ dàng đâu dù có đến cánh cửa nào cũng vậy thôi. Chỉ có cánh cổng trước mắt này là cách trực tiếp nhất, cũng là cách tốt nhất hiện giờ.

- Nhưng mà....

- Đừng nói nữa, Anna. Cô nhìn rõ bản đồ nhất, cô hiểu rõ nhất mà, không còn đường lui nữa rồi. Tiến về phía trước... là lối thoát cuối cùng.

Thở một hơi nhẹ nhàng, Elsa hạ giọng lên tiếng:

- Cảm ơn cô, Anna, cô đã giúp chúng tôi rất nhiều. Bắt đầu từ bây giờ.... sẽ là phần việc của tôi.

Dứt lời, Elsa đưa tay lên, dứt khoát bấm nút trên tai mình, tín hiệu từ bộ đàm, ngay lập tức tắt đi....

Anna đứng bật dậy từ trên ghế, môi cô run rẩy, không thể kiềm chế hét lên:

- Elsa, Elsaaaaaaa!