Âu Dương Thiên Thiên vò tóc, trên đầu cô rối một nhùi, trong lòng bất an sớm đã cuộn thành một đống.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao cô lại ở đây? Còn là nằm chung 1 giường với đàn ông như thế này nữa?
Ôi, không lẽ cô bị mộng du? Mà nếu như mộng du thật thì ai lại lấy chăn quấn quanh người như con sâu rồi đi sang đây nằm chứ? Kì lạ!!!
Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô mò tay ra đằng sau, lấy chăn quấn lên người mình, rồi lặng lẽ bò ngược về phía cửa.
Vừa bò Âu Dương Thiên Thiên vừa ngoái đầu nhìn Âu Dương Vô Thần đang nằm trên giường, cô thật sự sợ anh ta tỉnh dậy ngay lúc này thì sẽ tưởng cô là biến thái mất.
Âu Dương Thiên Thiên kéo chiếc vali ở trong góc phòng ra, nhưng khi cô mới xách tay cầm của nó lên thì đột nhiên đồ trong đó rơi hết ra ngòai.