Ấn đường Âu Dương Vô Thần cau lại, anh thả tay, dứt khoát vứt chiếc kéo xuống bàn, lên tiếng:
- Tôi không làm nữa.
"...."
Nghĩ sao mà lại bảo anh cắt chữ tết chứ? Nhìn đôi tay này giống khéo léo lắm sao? Nãy giờ cắt hỏng không biết bao nhiêu lần rồi đấy!
Nếu không phải Thiên Thiên bảo anh ở nhà chuẩn bị giúp cô ấy, thì còn lâu anh mới động vào những thứ này. Mấy thứ như thế, căn bản không hợp với anh mà!
- Là ai vậy? - Lạnh nhạt hỏi một câu, Âu Dương Vô Thần tựa như không quan tâm lắm đến cuộc gọi này, thế nhưng chỉ một giây sau đó, anh liền thay đổi sắc mặt, bật dậy ngồi thẳng lên ghế.
Hành động bất ngờ khiến cả Kỳ Ân đối diện cũng kinh ngạc, cô giật mình nhìn người đàn ông, đúng lúc nghe anh thốt lên một câu: