Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương : Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 96: Người Từng Trải





Tần Nhất cũng không muốn bức con hàng này, cô thấy Tiểu Lam không trả lời mình, cũng không gượng ép.Bên này Lâm Thanh làm bộ thở dài, hâm mộ nhìn Tần Nhất: "Mọi người nói xem, sao người với người lại có khoảng cách lớn như thế? Nhìn đi nhìn đi, Nhất Nhất là dị năng giả tam hệ, còn tôi cái gì cũng đều không phải."Tần Nhất muốn bóp méo ký ức của Cao Tình căn bản không gạt được bọn Lâm Thanh.

May mà cô cũng không nghĩ giấu giếm, trực tiếp nói cho bọn họ biết cô còn một dị năng hệ tinh thần biến dị, có thể thay đổi ký ức người khác.Tần Nhất cảm thấy coi như cô không nói, Vân Hoán khẳng định cũng đã nhận ra.


Trước đó ở siêu thị trong thành phố A, một đám Zombie không công kϊƈɦ bọn họ mà trực tiếp nhào về phía người phụ nữ trung niên kia, chuyện này khẳng định Vân Hoán có chú ý tới.Tần Nhất vốn tưởng rằng trở về anh sẽ hỏi cô, không nghĩ tới anh đối với chuyện này không hề nhắc tới một lời.

Tần Nhất thấy anh không hỏi, tự nhiên cũng không nói.Tần Nhất đã sớm biết năng lực quan sát của Vân Hoán rất kinh người.

Người như anh vẫn nên làm bạn bè là tốt nhất, nếu như trở thành kẻ địch, vậy thật sự rất đáng sợ.Tần Nhất một tay đút túi, mái tóc đen rủ xuống, có vài lọn che trước đôi mắt phượng xinh đẹp của thiếu niên, càng làm nổi bật da thịt trắng nõn bên dưới, khiến thiếu niên thoạt nhìn như là công tử thanh quý bước ra từ trong bức tranh.Chỉ là màu sắc đôi môi thiếu niên có phần tái nhợt, làm cho người ta hận không thể cắn lên đó một ngụm, khiến nó trở nên tươi đẹp hơn chút."Anh muốn có dị năng, cũng không phải không thể."Tần Nhất mở bàn tay ra, mấy khối tinh thạch tỏa ra ánh sáng lập loè lẳng lặng nằm trêи tay thiếu niên.Đám người Lâm đều nhìn sang, đây cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy những tinh thạch lấp lánh đó, mà là tay thiếu niên đẹp quá mức rồi.Tay thiếu niên so với bọn họ thì nhỏ hơn rất nhiều, nhưng lại trắng nõn thon dài, từng ngón tay đều như là kiệt tác hoàn mỹ của Thượng Đế."Những tinh thạch này có thể giúp anh có được dị năng, chỉ cần anh chịu đựng được, trăm phần trăm có thể đạt được dị năng." Thanh âm mát lạnh dễ nghe của Tần Nhất vang lên đánh gãy suy nghĩ của bọn họ.Đôi mắt đào hoa băng lãnh của Vân Hoán không một gợn sóng sợ hãi, cũng không có chút kinh hỉ nào, anh nhàn nhạt nói: "Đại giới."Muốn đi đường tắt, không có khả năng không phải trả giá đắt.Tần Nhất cười khẽ, mắt phượng cong lên, vô cùng mê người: "Không hổ là Hoán ca, cái này sao, đương nhiên là có đại giới.

Đại giới chính là tiềm lực, con người đều có tố chất tiềm lực ẩn bên trong, dị năng giả cũng không ngoại lệ.


Người dùng tinh thạch thức tỉnh dị năng, ngày sau sẽ không đi được quá xa."Lâm Thanh vô cùng hứng thú nhìn chằm chằm Tần Nhất: "Kỳ thật so với việc này, tôi càng tò mò làm thế nào mà Nhất Nhất lại biết về những thứ như tinh thạch, dị năng này.

Tôi luôn cảm thấy Nhất Nhất cậu giống như đã sinh sống ở tận thế rất rất lâu."Tần Nhất lười biếng ngước mắt nhìn Lâm Thanh, mắt phượng xinh đẹp trong veo, đôi môi mất máy, lộ ra nụ cười bí hiểm: "Anh đoán xem."Khóe miệng Lâm Thanh giật một cái, đoán thế nào đây, anh ta cũng không phải thần.Lâm Thanh biết Tần Nhất không muốn nói, nếu đã không muốn nói, anh ta cũng không ép.

Dù sao anh ta cũng không nhất định phải biết được đáp án, chỉ là có chút tò mò, vì con hàng này quá thần bí."Những tinh thạch này thật sự có tác dụng lớn như vậy?" Lâm Thanh thông minh đổi sang chủ đề khác.


Anh ta cầm lấy một viên tinh thạch, nho nhỏ, rất giống thủy tinh.Đối với việc trong đầu Zombie có tinh thạch, Tần Nhất đã sớm nói cho bọn Vân Hoán.

Cô cũng biết mình cùng một đám yêu nghiệt ở chung một chỗ, không bị phát hiện có điểm khác thường là không thể nào.Nhưng có một số việc thật sự không tiện giải thích, cô cũng không có ý định giải thích.

Cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần cô không nói lời nào, suy đoán của bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể là suy đoán mà thôi..