Trọng Sinh Quy Phục Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 74: Hiểu lầm



Sau khi về đến nhà, Tuệ San có hơi khó hiểu, cô thật sự không biết tại sao Hác Kiến Vũ lại biết được chuyện hợp đồng giữa cô và Mạc Phong Thần.

- “ Tối nay Phong Thần trở về mình phải hỏi anh ấy mới được.”

Nói rồi Tuệ San cũng gác chuyện đó sang một bên, cô bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu để nấu một bữa thịnh soạn cho Mạc Phong Thần. Mạc Phong Thần ở công ty cả ngày nay đều đứng ngồi không yên, cứ một chút anh lại nhìn vào đồng hồ, Mạc Phong Thần bây giờ chỉ muốn thời gian trôi thật nhanh để anh có thể về nhà ôm hôn “ mèo con” của mình.

- “ Trợ lí Giang! có thể lùi lại việc gặp đối tác sang ngày mai được không?”

- “ Dạ thưa chủ tịch! tôi e là không được ạ, vị đối tác này cất công bay từ Nhật Bản qua đây, ngày mai ông ta phải về nước mất rồi.”

- “ Ừm! thế sắp xếp đi! càng sớm càng tốt, chỉ cần xong trước 6h tối là được.”

- “ Dạ vâng! tôi đi hẹn ngay đây ạ.”



Rất nhanh chóng, Trợ lí Giang đã hẹn được đối tác gặp mặt, Mạc Phong Thần cùng Trợ lí Giang đi đến điểm hẹn. Cuộc gặp mặt diễn ra vô cùng suôn sẻ, đối tác rất tin tưởng thái độ làm việc và tài năng của Mạc Phong Thần, rất nhanh chóng hợp đồng được kí kết. Chợt điện thoại Mạc Phong Thần rung liên hồi, tưởng cô nhắn tin đến nên Mạc Phong Thần không quan tâm đối tác đang ngồi trước mặt mà liền mở ra xem. Sau khi xem xong thái độ của Mạc Phong Thần liền thay đổi, khuôn mặt anh chợt tối sầm lại, ánh mắt sắc lạnh như băng. Thấy sếp của mình có gì đó không ổn Trợ lí Giang ghé sát anh hỏi nhỏ.

- “ Có chuyện gì sao Chủ Tịch?”

- “ Không có! chúng ta tiếp tục thôi!”

- “ Nếu như Mạc Tổng có việc bận thì hẹn lần sau chúng ta cùng ăn cơm vậy.” - Vị đối tác ân cần nói.

- “ Không bận! ngài đã cất công đích thân sang đây kí hợp đồng thì tôi phải mời ngài một bữa thịnh soạn chứ!”

nghe Mạc Phong Thần nói chuyện, Trợ lí Giang có hơi băn khoăn vì trước lúc đi gặp đối tác chính Mạc Phong Thần đã nói với anh ta rằng phải hoàn thành công việc trước 6h tối. Vậy mà bây giờ lại nói không bận. Sợ Mạc Phong Thần quên chuyện đó nên Trợ lí Giang cúi xuống nói nhỏ.

- “ Chủ tịch! sắp đến 6h tối rồi ạ.”

- “ Ừm! cậu cứ về trước đi có gì tôi gọi cậu sau!”

- “ Vâng! nhưng không phải chủ tịch nói là về nhà trước 6h sao?”

- “ Không cần về nữa!”



- “ Dạ vâng thưa Chủ Tịch!”

- “ Đưa hợp đồng này về công ty trước đi.”

- “ Dạ vâng! tôi sẽ quay lại ngay!”

- “ Ừm!”

Từ khi xem điện thoại thái độ của Mạc Phong Thần thay đổi hẳn, một email ẩn danh đã gửi toàn bộ ảnh chụp lén Tuệ San và Hác Kiến Vũ tới cho anh và dĩ nhiên Tô Lạc Lạc là người làm chuyện đó, không chỉ thế cô ta còn chụp lại bản hợp đồng và gửi nó cho Mạc Phong Thần. Mục đích Tô Lạc Lạc làm vậy chính là muốn Mạc Phong Thần hiểu nhầm Tuệ San, vì chỉ có anh và Tuệ San biết chuyện hợp đồng mà thôi. Và những tấm hình mà Tô Lạc Lạc thuê người chụp lén được như bằng chứng để vu khống Mộc Tuệ San có tư tình với Hác Kiến Vũ.

Mạc Phong Thần dường như đã rơi vào kế hoạch của Tô Lạc Lạc mất rồi, sau khi lướt xem qua vài tấm hình lòng Mạc Phong Thần như rực lửa, nhưng anh vẫn tỏ vẻ bình tĩnh nhất có thể trước mặt vị đối tác, Mạc Phong Thần nhờ phục vụ mang ra đầy một bàn đồ ăn và rượu, nói là ăn nhưng thực chất Mạc Phong Thần chỉ ngồi uống rượu. Ngay cả khi đối tác ra về Mạc Phong Thần vẫn ngồi đó uống cạn từng ly.

Đã 8h tối, Tuệ San đợi mãi vẫn không thấy bóng dáng anh đâu cả, cô có nhắn tin nhưng không thấy Mạc Phong Thần trả lời, nghĩ bụng chắc anh bận việc gì đó nên Tuệ San cứ thế ngồi ở bàn ăn đợi anh, thức ăn cũng nguội dần nhưng Tuệ San vẫn rất vui vẻ. Cảm giác như người vợ đang đợi chồng mình đi làm về vậy. Cứ nghĩ đến anh là mặt Tuệ San bất giác đỏ lên, cô thật sự rất hạnh phúc.

Tại nhà hàng, Mạc Phong Thần vì uống quá nhiều nên anh dường như không tỉnh táo nữa, Tô Lạc Lạc ngồi từ xa quan sát toàn bộ, cô ta đã theo dõi Mạc Phong Thần từ lúc anh rời công ty, ban đầu cô ta chỉ muốn biết thái độ của Mạc Phong Thần sẽ thế nào khi nhìn thấy những tấm hình đó, nhưng khi thấy anh uống nhiều như vậy Tô Lạc Lạc lại nảy ra một kế hoạch táo bạo khác. Tô Lạc Lạc bước đến bàn ăn, Mạc Phong Thần ngước lên nhìn nhưng hình ảnh Tuệ San lại hiện ra trước mặt anh, Mạc Phong Thần kéo Tô Lạc Lạc ngồi lên lòng mình.

- “ Tuệ San! Tuệ San! tại sao em lại ở bên hắn?”

dù rất tức tối nhưng Tô Lạc Lạc vẫn nhẹ nhàng vuốt ve anh.

- “ Em không có! em chỉ ở bên anh thôi! Phong Thần! anh say rồi! để em đưa anh về.”

- “ Đừng đi mà! đừng rời xa anh.”

Lúc này nét mặt Tô Lạc Lạc hiện lên ý cười, cô ta nhẹ nhàng đỡ Mạc Phong Thần ra xe để đi về, Mạc Phong Thần vẫn còn một chút ý thức nhưng vì uống quá nhiều nên nửa tỉnh nửa mê, đầu óc choáng váng nên anh chỉ biết thuận theo ý của Tô Lạc Lạc.

Về đến chung cư của Tô Lạc Lạc, khó khăn lắm cô ta mới dìu được anh vào phòng, đỡ anh nằm lên giường Tô Lạc Lạc thở phào nhẹ nhõm, thân hình vạm vỡ và khuân mặt đẹp như tượng tạc ấy khiến Tô Lạc Lạc mê đắm, chợt tiếng chuông điện thoại của anh reo lên, Tô Lạc Lạc nhìn thấy số Trợ lí Giang gọi đến cô ta liền tắt đi và gửi lại một đoạn tin nhắn với nội dung.

“ Tôi về nhà rồi! yên tâm.”

“ Dạ vâng! thế chủ tịch nghỉ ngơi sớm đi ạ.”