Trọng Sinh Sau, Năm Cái Ca Ca Khóc Lóc Cầu Ta Hồi Phủ

Chương 111: Đánh ngươi sưng mặt



Sau sự việc tú đài thưởng thu tiết, việc buôn bán của Cẩm Tú Trang của Mộ gia kém đi không ít, nhưng Mộ Đình Nhi một chút đều không lo lắng.

 

Nương nàng nói, quá mấy ngày nữa Chiêu Vân phu nhân sẽ tới kinh thành, chờ đến khi tin tức truyền ra, những quý nữ kinh thành đó khẳng định sẽ đến Mộ gia bọn họ đặt làm quần áo. Chờ ngày tháng sau, Cẩm Tú Trang nhất định sẽ thay thế được Cẩm Tâm Lâu, mà quán quần áo bỏ đi của Khương gia kia, cũng chỉ xứng làm quần áo cho người nghèo.

Dù cho Khương gia lại tổ chức mấy lần tú đài, cũng không phải là đối thủ của Mộ gia bọn họ!

Vu thêu a!

Mộ gia bọn họ lập tức sẽ có tú nương am hiểu vu thêu!

Nghĩ đến đây, trong lòng Mộ Đình Nhi thoải mái rất nhiều.

Nàng hướng tới Khương Ấu An nhìn lại, lộ ra một nụ cười khiêu khích.

Khương Ấu An thần sắc nhàn nhạt, cùng với Xuân Đào đi lên lầu ba.

Mộ Đình Nhi ánh mắt tức khắc âm trầm xuống dưới.

Nàng vừa rồi cố ý nói lớn tiếng như vậy, chẳng lẽ Khương Ấu An không nghe được?

Khách hàng lầu ba so với lầu hai càng ít hơn.

Không thể không nói, trang sức ở lầu ba có độ tinh xảo rất cao, hơn nữa mỗi bộ trang sức đều là độc nhất vô nhị, đương nhiên giá cả cũng thập phần sang quý.

Khay gỗ lót một tấm vải đỏ, mặt trên đặt năm bộ trang sức, Khương Ấu An cầm lấy một cây trâm cài đầu bằng mã não hoa sen mạ vàng, hỏi: “Cây trâm cài đầu này giá bao nhiêu?”

Một nữ tử trẻ tuổi liếc mắt đánh giá Khương Ấu An từ trên xuống dưới, ngữ khí lãnh đạm nói: “Ba mươi lượng bạc trắng.”

Xuân Đào hít hà một hơi.

“Thật đắt!”

Khương Ấu An phụ họa: “Xác thật thực đắt.”

Bất quá thật xinh đẹp.

Khương Ấu An cảm thấy cái trâm cài đầu nàng đang cầm trên tay này rất thích hợp với tam thẩm.

“Có mua không?”

Nữ tử trẻ tuổi đại khái là nhân viên làm việc trong tiệm, vẻ mắt rất không có kiên nhẫn.

Khương Ấu An liếc mắt nhìn nàng một cái không nói gì.

“Không mua thì bỏ xuống, nếu là làm rơi vỡ, ngươi không bồi thường nổi đâu!” Nử tử đoạt lại chiếc trâm cài đầu trong tay Khương Ấu An.



“Ngươi sao lại thế này? Thế tử phi nhà chúng ta lại chưa nói không mua!” Xuân Đào nhíu mày nói.

Nữ tử trẻ tuổi sửng sốt: “Thế tử phi?”

“Chủ tử nhà ta là thần Nam Vương phủ Thế tử phi!” Xuân Đào hừ giọng nói.

Nữ tử trẻ tuổi ánh mắt thay đổi, còn không đợi nàng mở miệng, một giọng nói từ phía sau vang lên: “Muốn ba mươi lượng bạc trắng đâu! Thế tử phi của các ngươi có đủ bạc sao? Không đủ cũng có thể nói, ta có thể cho các ngươi mượn a!”

Mộ Đình Nhi lên lầu.

Nữ tử trẻ tuổi vừa thấy Mộ Đình Nhi, lập tức lộ ra tươi cười lấy lòng: “Mộ tiểu thư, ngài lại tới rồi!”

Mộ Đình Nhi liếc xéo nữ tử trẻ tuổi một cái: “Như thế nào, không chào đón ta tới a?”

“Hoan nghênh, hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh!” Nữ tử trẻ tuổi cười nói.

Mộ Đình Nhi cong môi cười, trên mặt toàn là cảm giác về sự ưu việt.

“Thế tử phi như thế nào không nói lời nào? Có cần ta cho ngươi mượn bạc không?”

Khương Ấu An giống như không nghe được, cầm lấy một chiếc trâm cài phỉ thúy mạ vàng hình phượng, còn không có mở miệng, nữ tử trẻ tuổi nói lớn: “Chiếc trâm cài này có giá tám mươi lượng bạc trắng!”

Mộ Đình Nhi cười duyên ra tiếng: “Thế tử phi chướng mắt chiếc trâm cài ba mươi lượng, thích chiếc trâm cài này a, cũng không biết Thế tử phi có nhiều bạc như vậy không?”

Khương Ấu An lạnh lùng liếc mắt nhìn Mộ Đình Nhi: “Mang khăn che mặt, miệng nói chuyện liền không lọt gió?”

Mộ Đình Nhi tiếng cười đột nhiên im bặt: “Ngươi ——”

Khương Ấu An lười đến phản ứng Mộ Đình Nhi, hướng tới nữ tử trẻ tuổi hỏi: “Trang sức mới của các ngươi tháng này…….”

Nàng nói còn chưa nói xong, nữ tử trẻ tuổi lập tức nói: “Bán xong rồi!”

“Khương Ấu An, ngươi đừng cho là ta không biết, ngươi hôm nay là lần đầu tiên tới Kim Ngọc Các, cho rằng gả vào Vương phủ, liền ghê dớm? Tiền phát một tháng của ngươi có thể mua nổi vài món trang sức của Kim Ngọc Các sao? Ở trước mặt ta giả vờ cái gì?”

Mộ Đình Nhi nhịn không được, trực tiếp mở miệng châm chọc.

“Chủ tử nhà chúng ta mới không phải lần đầu tiên tới Kim Ngọc Các! Nàng chỉ là lần đầu tiên lên lầu ba của Kim Ngọc Các mà thôi!” Xuân Đào vội vã giải thích, mới vừa nói ra, lại cảm thấy lời nói nói sai rồi, vội vàng bổ sung nói: “Chủ tử nhà chúng ta có tiền!”

Lời này vừa ra, không chỉ có Mộ Đình Nhi đầy mặt xem thường, một nữ tử trẻ tuổi ở bên cạnh đáy mắt đều lộ ra một ý coi khinh.

Nữ tử trẻ tuổi tuy không giống như vừa rồi trực tiếp cưới đi chiếc trâm cài trong tay Khương Ấu An, nhưng ngữ khí cũng là âm dương quái khí nói: “Thế tử phi, ngài kiềm ché một chút, ngàn vạn lần không cần bất cẩn làm rơi cấy trâm cài a….”

Mộ Đình Nhi cười nhạo nói: “Đúng vậy, đừng để đến lúc đó quản sự của Kim Ngọc Các phải đến Vương phủ các ngươi đòi bạc, như vậy thật sự rất mất mặt.”

Trước khi cùng Khương Diệu Diệu nháo loạn, nàng nghe Khương Diệu Diệu nói qua, của hồi môn của Khương Ấu An đều cho Liễu gia mượn để trả nợ, sau khi Liễu gia gặp được vận cứt chó xoay người, tiền kia đã trả lại cho Khương Ấu An. Chẳng qua trong tiệm Khương Phong Văn buôn bán bởi vì tú đài hôm thưởng thu tiết, người tới trong tiệm bọn họ đặt làm quần áo cũng không ít, giai đoạn trước yêu cầu tiền bạc lớn, hồi vốn cũng không phải là việc trong một hai ngày, với của cải của Khương Phong Văn sao có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy?

Khương Ấu An khẳng định sẽ lấy tiền ra tới.

Nàng gả vào Vương phủ mới bao lâu? Nơi này trong ngoài chuẩn bị đều cần đến tiền, trên tay nàng có thể có bao nhiêu bạc?



Còn ở trước mặt mình phùng má giả làm người mập, ha hả! Chỉ sợ nàng còn không biết trang sức mới hàng tháng của Kim Ngọc Các đều là trang sức tinh phẩm giá cả rất đắt!

Khương Ấu An không nói lời nào, Xuân Đào gấp không xong, nhưng là nàng tương đối ngốc, chỉ có thể phản bác nói: “Thế tử phi của chúng ta có tiền, có thể mua!!!”

Thế tử còn đem chìa khóa của tiểu kim khố cho Thế tử phi đâu!

“Ngươi nói cho Thế tử phi, trang sức mới mỗi tháng của các ngươi, giá rẻ nhất cần bao nhiêu bạc?” Mộ Đình Nhi hướng về nữ tử trẻ tuổi nói.

Nữ tử trẻ tuổi biểu tình khoa trương nói: “Thế tử phi, cửa hàng chúng ta mỗi tháng ra trang sức mới, cái rẻ nhất cũng cần một trăm lượng bạc trắng! Hơn nữa, cũng không phải ngài có bạc là có thể mua được.”

Mộ Đình Nhi cười lạnh.

Nàng mỗi tháng đều tới xếp hàng, vẫn là tự mình tới xếp hàng, nhưng là toàn kinh thành có bao nhiêu quý nữ tranh nhau cướp mua, nàng cũng không phải tháng nào cũng đều có thể mua được. Có đôi khi chỉ có thể mua được một cái cũng đủ để nàng ở trước mặt những tỷ muội của nàng khoe khoang.

Khương Ấu An thần sắc bình tĩnh, hướng tới nữ tử trẻ tuổi nói: “Chúng ta đã đặt trước trang sức trong tiệm các ngươi……”

Giọng nói còn chưa dứt, Mộ Đình Nhi liền cười lớn: “Ta nghe không lầm đi? Khương Ấu An, ngươi ở Kim Ngọc Các đặt trước trang sức? Trang sức mới mỗi tháng?”

Khương Ấu An xoay người lại nhìn thẳng vào Mộ Đình Nhi: “Đúng vậy, chính là trang sức mới mỗi tháng trong tiệm của bọn họ, ta có đặt trước, ngươi có vấn đề?”

Mộ Đình Nhi ôm bụng cười cười to: “Ta nghe được chuyện cười gì thế này? Thế tử phi a, ta biết ngươi là lần đầu tiên lên lầu ba của Kim Ngọc Các, nhưng ngươi cũng nên hỏi thăm rõ ràng quy củ của Kim Ngọc Các. Trang sức mới hàng tháng của Kim Ngọc Các trước nay đều không nhận đặt trước! Ngươi mới vừa rồi nói ra, chỉ sợ người toàn kinh thành đều phải cười đến rụng răng, nói thần Nam Vương phủ Thế tử phi ngươi là người không lên được mặt bàn.”

Mộ Đình Nhi cũng không nghĩ tới, Khương Ấu An vì mặt mũi, thế nhưng có thể nói ra lời nói buồn cười như vậy.

Khương Ấu An hơi hơi nhướng mày: “Ngươi loại người này chính là phạm tiện, ta không nghĩ phản ứng ngươi, ngươi càng muốn đem mặt thấu đi lên cho ta đánh.”