Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 598: Nhân tài



"Nhưng lúc người của chúng ta đến, nơi đó ngoại trừ vũ khí, tất cả những người phụ trách vận chuyển hàng hóa đều chết. Bao gồm cả Rắn Độc."

Khúc Minh Nghĩa: "!"

"Vậy bây giờ biết là ai đang giúp chúng ta không?"

Lập được kỳ công, vẻ mặt của Lãnh Tấn Bằng cùng Xích Dương rất là ngây ngốc, hỏi gì cũng không biết, trăm miệng một lời: "Không biết."

"Đều là bị một chiêu mất mạng, có thể là hắc đào Q lúc trước đã từng giúp đỡ chúng ta kia hay không? Dù sao lúc trước người trong hội sở đều bị chết như vậy."

"Sao ông lại biết được cặn kẽ như vậy?" Lãnh Tấn Bằng kinh ngạc.

"Ông không biết quân đội thành phố Giang của chúng ta đã nổi danh sao?"

Lãnh Tấn Bằng: "?"

"Bên ngoài đều nói chúng ta gặp vận may cứt chó, vốn dĩ sắp thua, kết quả gặp được giúp đỡ lợi hại gϊếŧ hết tất cả các phần tử ngoài vòng pháp luật, ban đầu Xích Dương cũng chú định sẽ thua tại nước L, nhưng lại may mắn bởi vì chính phủ nước L nội loạn mà nhặt về một cái mạng. Chúng ta vốn nên bị ghi lại tội nặng, bởi vì may mắn mà được khen thưởng. Mấy cái quân đội kia có mấy người làm trái lại không đồng ý chúng ta được khen ngợi, nhưng đại thủ trưởng nói, may mắn cũng là một bộ phận của thực lực."
Lời nói của Khúc Minh Nghĩa làm Lãnh Tấn Bằng có chút dở khóc dở cười.

"Xem ra tin tức ngầm của ông cũng là rất nhiều."

"Còn không phải sao? Dù sao tôi cũng là người từ thủ đô xuống, một ít tin tức này còn có thể không nghe được?"

Lãnh Tấn Bằng cười nói: "Ông chính là con cáo già, thật không rõ nhân tài như ông làm sao lại đến loại địa phương nhỏ như thành phố Giang này. Nhân tài không được trọng dụng!"

Khúc Minh Nghĩa vô ngữ mà cười nói: "Tư lệnh, tại sao hiện tại ông không nhét cẩu lương cho tôi, chính là trêu chọc tôi?"

"Được rồi, các người đừng ồn ào. Các người không có vợ không cần về nhà, trong nhà của tôi còn có cô vợ nhỏ đang chờ tôi đâu. Chạy nhanh truyền phát tin người tiếp theo đi."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Một người cũng có thể nhét cẩu lương cho bọn họ sao?
Một năm không nhìn thấy vợ con, vừa nhìn thấy không đến 10 ngày liền một mặt oán niệm trở về, Khúc Minh Nghĩa: "..."

Đều là người đàn ông trung niên thuộc loại mẹ góa con côi, thật sự không chịu nổi.

Trong nháy mắt tranh chấp khí thế ngất trời cùng nhả rãnh bị thay thế bằng sự trầm mặc, Khúc Minh Nghĩa vừa trở về liền đi theo Lãnh Tấn Bằng cùng Xích Dương đầu nhập vào công việc điều tra.

Theo lý thuyết Khúc Minh Nghĩa cũng là thiếu tướng, cũng có trong danh sách thẩm tra tiết lộ bí mật lần này. Nhưng thứ nhất một tháng trước Khúc Minh Nghĩa cũng đã bắt đầu làm thủ tục đi nước M thăm người thân, cho nên về sau Xích Dương bí mật chấp hành nhiệm vụ hoàn toàn không có tiết lộ cho ông. Thứ hai Khúc Minh Nghĩa giống Lãnh Tấn Bằng, đều là đến từ thủ đô, thời gian ông tới chỉ sớm hơn Lãnh Tấn Bằng nửa năm mà thôi. Mà bên thành phố Giang loạn đã bắt đầu từ hai năm trước, điều này đại biểu hai năm trước liền có người cung cấp tiện lợi cho phần tử ngoài vòng pháp luật. Hơn nữa còn là tiện lợi không bình thường. Cho nên khả năng Khúc Minh Nghĩa là gián điệp cơ hồ là số không, liền không tiến hành thẩm vấn đối với ông.
Năng lực của Khúc Minh Nghĩa cũng rất mạnh, rất nhanh liền tiến hành phân biệt điều tra đối với tư liệu mà Lãnh Tấn Bằng cùng Xích Dương sàng chọn ra.

Sơ hở duy nhất của kẻ địch trong hành động lần này chính là sử dụng xe tải quân hỏa, bởi vì là xe bộ bài, hơn nữa hình dáng của xe giống với quân đội, cho nên rất dễ dàng liền có thể tra được.

Sau khi Khúc Minh Nghĩa nhận một cuộc điện thoại liền nói: "Tin tức của bên khoa điều tra đã ra tới, trải qua giám định, mấy chiếc xe tải quân hỏa trang bị kia thật là xe mất tích của đoàn ô tô. Chẳng qua tôi cảm thấy khả năng đoàn trưởng đoàn ô tô là gián điệp rất nhỏ.

Nếu như các người là đoàn trưởng đoàn ô tô, các người sẽ ngốc như vậy, trực tiếp đem xe tải trong đoàn cầm đi bộ cái bài, sau đó vận chuyển quân hỏa sao?"