Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 608: Buông tay



Chương 608: Buông tay

Nhìn bộ mặt thậm chí ánh mắt đều không có một chút xíu biến hóa của cô vợ nhỏ, nếu như cô không phải thật sự hoàn toàn không biết gì cả, như vậy chính là đã chịu huấn luyện vô cùng tàn khốc. Dẫn đến ở trước mặt anh, cô cũng có thể hoàn toàn không lộ sơ hở.

Chẳng qua Xích Dương cũng không có ý muốn vạch trần khăn che mặt bí ẩn của cô vợ nhỏ.

Cô vợ nhỏ có năng lực tự bảo vệ mình, anh vui vẻ còn không kịp đâu.

Chỉ là đau lòng những năm trước kia, cô khẳng định trải qua không ít khổ..

"Được, nếu là nhận biết cô ấy, đến lúc đó anh mang theo em, chúng ta cùng đi cảm ơn cô ấy."

"Vâng."

"Còn có một việc, anh nhận được tin tức, người làm cho nhiệm vụ lần này để lộ bí mật là cán bộ cấp đoàn. Bởi vì tập đoàn Vân Thượng cùng tổ chức xã hội đen nước ngoài có liên hệ, cho nên hiện tại cán bộ cấp đoàn này ở mức độ rất lớn khả năng.. Là ba của em."
"Ông ấy đã bị bắt chưa?"

"Còn không có, chuyện này anh còn chưa nói cho tư lệnh."

"Vì sao?" Chung Noãn Noãn ngẩng đầu lên: "Anh Xích Dương, anh là sợ em đau lòng phải không?"

"Ông ấy dù sao cũng là ba em, là người nhà mà em bỏ ra thời gian dài như vậy mới tìm được."

"Vậy nếu như em nói với anh là em rất đau lòng, anh có phải sẽ không bắt ông ấy hay không?"

Trái tim của Xích Dương lộp bộp một tiếng.

Chẳng lẽ là anh đoán sai?

Chẳng lẽ Noãn Noãn vẫn rất để ý người nhà của cô?

"Anh sẽ bắt ông ấy. Chẳng qua trước lúc bắt ông ấy, anh sẽ làm công tác tư tưởng cho em trước. Noãn Noãn, mặc kệ gián điệp kia là ai, người đó đều là một cái u ác tính của quân đội, người như vậy anh không thể giữ lại."

Sợ Noãn Noãn khổ sở, Xích Dương vội vàng nói: "Chẳng qua ông ấy là ba em, cũng chính là ba anh, dù là ông ấy phạm sai lầm, vào ngục giam, chỉ cần không phán xử tử hình, chúng ta vẫn có thể chăm sóc ông ấy."
Nhìn xem dáng vẻ lo lắng, đau lòng, cấp thiết muốn để cô từ đáy lòng nghĩ thông suốt chuyện này của Xích Dương, Chung Noãn Noãn đem thân thể cọ lên, sau khi phát hiện còn không đủ cao, dứt khoát trực tiếp quỳ gối trên ghế sa lon, trực tiếp hôn lên môi Xích Dương.

Xích Dương: "..."

Kinh ngạc nhìn cô vợ nhỏ đột nhiên hôn anh, Xích Dương có chút không hiểu ra sao. Dựa theo EQ thấp đến đáng thương của anh, hiện tại anh không phản ứng kịp, không biết nụ hôn này là đang cầu khẩn anh bỏ qua Chung Khuê Quân đâu? Vẫn là cầu khẩn anh bỏ qua Chung Khuê Quân.

Chung Noãn Noãn biết EQ của Xích Dương không online, nhưng cũng không biết EQ của anh lại không online như vậy, vậy mà xuyên tạc ý của cô đến mức độ kia.

Hôn anh một chút, liền lại chăm chú ôm lấy Xích Dương: "Anh Xích Dương, người nhà của em chỉ có anh."
Xích Dương: "!"

Lời thổ lộ đột nhiên xuất hiện làm trong lòng Xích Dương một trận cảm động, một trận vui vẻ, một trận đau lòng.

"Noãn Noãn.."

"Anh Xích Dương, anh muốn làm gì liền buông tay đi làm đi. Mặc kệ anh làm cái gì, em đều duy trì anh. Về phần nhà họ Chung cùng nhà họ Giang.."

Đầu Chung Noãn Noãn đột nhiên lại cọ lên, không hài lòng mà hỏi thăm: "Chẳng lẽ anh không phát hiện hiện tại em cũng chưa trở về nhà sao? Mặc kệ là nhà họ Chung vẫn là nhà họ Giang, đều không phải nhà của em. Cho nên người trong hai nhà này, cũng không phải người nhà của em."

Một câu, để nỗi lòng lo lắng của Xích Dương hoàn toàn buông xuống.

"Cho nên, cho dù anh sẽ bắt giữ Chung Khuê Quân, cho dù ông ấy có khả năng bị xử bắn vì tội phản quốc, em cũng sẽ không đau lòng đúng không?"

"Chung Khuê Quân là ai?"
Xích Dương: "..."

Ánh mắt Chung Noãn Noãn là bình tĩnh, đang nói tới Chung Khuê Quân bị xử bắn cũng không có chút xíu gợn sóng nào. Giống như từ trước tới giờ người tên Chung Khuê Quân này chưa từng tồn tại trong thế giới của cô.

Vẻ mặt như thế xem ở trong mắt Xích Dương khiến anh vô cùng kinh hãi.