Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 637



Chương 637:

Một bên đóng gói, một bên trong lòng yên lặng đồng tình anh trai dáng dấp đẹp mắt anh tuấn cùng ba của anh.

Trong nhà của hai vị này nhất định có một con siêu cấp cọp cái đi?

Xem xét anh trai này không giống như là người thiếu tiền, nhân viên công tác lập tức giới thiệu nói: "Dịch tĩnh tâm khẩu phục phối hợp ăn cùng trùng thảo, hiệu quả tốt hơn."

Dù là trùng thảo đắt, nhưng đối với Lãnh thiếu mà nói lại xem là cái gì? Thế là anh mua toàn bộ 5 cân trùng thảo của cửa hàng nhà người ta, đóng gói rời đi.

Tính cả thời gian đóng gói, trước sau không quá 10 phút.

* * *

Hôm nay, Lãnh Kỳ Duệ gặp tấn công, cho nên tư lệnh tan tầm đi xử lý chuyện này.

Vợ cùng con trai của Khúc Minh Nghĩa lại muốn từ nước M tới, cho nên chính ủy cũng sớm tan tầm.

Thế là Xích Dương chỉ có thể tăng ca một mình, một bên tiếp tục tra tìm tin tức của gián điệp từ trong dấu vết trước đó, một bên còn bắt đầu chuẩn bị cho tác chiến diễn tập liên hợp quân khu của quân đội thành phố Giang cùng quân đổi tỉnh Vân.
Xích Dương không có cách nào làm bạn lão gia tử, cho nên buổi chiều Chung Noãn Noãn liền đã sớm xin phép nghỉ làm bạn với lão gia tử.

Dù sao lão gia tử thật vất vả mới đến thành phố Giang một chuyến, làm cháu dâu, cô có nghĩa vụ làm bạn với ông nội nhà mình.

Cho nên cô đã sớm xin phép nghỉ trở lại quân đội.

"Noãn Noãn, cháu đây là muốn mang ông đi chỗ nào?"

Vừa nghe nói muốn đi theo cháu dâu ra ngoài, trong nháy mắt toàn thân lão gia tử đều là sức lực.

"Thành phố Giang dựa vào sông, ngành nghề vận chuyển phát đạt, phố xá sầm uất có một cái phố đồ cổ, hiện tại chân ông cũng thuận tiện, không bằng cháu làm bạn với ông ra ngoài dạo chơi?"

Lão gia tử vừa nghe là đồ cổ, trong nháy mắt đôi mắt đều sáng lên chút.

"Phố đồ cổ ở thành phố Giang thế nào? Có nhiều đồ vật hay không?"
"Nhiều! Một con phố rất dài, cửa hàng cùng quán nhỏ đều có rất nhiều. Có cửa hàng đồ cổ tranh chữ, ngọc thạch, còn có rất nhiều cung ứng thương nghiệp nguyên thủy cũng mở cửa hàng ở đó, chẳng qua bên trong hàng thật có nhiều hay không cháu cũng không biết."

"Không có việc gì không có việc gì, coi như đi dạo chơi thôi! Có hợp mắt liền mua, không hợp mắt coi như xong. Mua đồ vật cho dù là giả, cũng không có gì. Người sao, ai còn có thể không bỏ lỡ mấy lần đâu? Những vật khác lão già như ông còn có chút không lành nghề, nhưng mà đối với đồ cổ cùng nguyên thạch cũng có chút hiểu biết. Đi xem một chút cũng không sao."

Chung Noãn Noãn biết yêu thích của lão gia tử, cho nên gãi đúng chỗ ngứa, lập tức liền khơi dậy hứng thú của lão gia tử đối với thành phố Giang.

"Vâng, đúng vậy đúng vậy, cháu cũng nghĩ như vậy. Ngược lại là chúng ta đi dạo đường phố qua bên kia, mệt mỏi liền ăn ở ngay quán bên ngoài. Nếu như anh Xích Dương làm xong, còn có thể đến bên kia tập hợp cùng chúng ta, đến lúc đó ban đêm chúng ta liền ở chung cư. Anh Xích Dương ở nơi đó mua chung cư là bộ ba, xế chiều hôm nay lúc không có chuyện gì làm, cháu đã dọn dẹp phòng ngủ bên kia xong, ban đêm ông nội liền cùng chúng cháu ở bên kia đi."
Lúc Chung Noãn Noãn nói những lời này hoàn toàn quên đi bản thân cô còn nhỏ, còn chưa có kết hôn. Cô hoàn toàn dung nhập bản thân vào nhà họ Xích, dù sao, nơi đó là nhà cô ở sáu năm. Cho nên một chút cũng không cảm thấy một học sinh cấp ba còn chưa lấy chồng như cô ở trước mặt trưởng bối của bạn trai nói chuyện cô đã dọn dẹp phòng ở xong, là không hài hòa cỡ nào.

Mà lão gia nghe được lời này, cũng không có chút nào không hài hòa.

Niên đại của bọn họ, đừng nói con gái 17 tuổi, cho dù là con trai 17 tuổi cũng đã sớm làm mai, hoặc là tự chọn người mình thích.

Mặc dù Noãn Noãn còn trẻ, thế nhưng mà tuổi của Xích Dương đã lớn, đặc biệt là ông, ông đều đã già như thế, đương nhiên hi vọng chắt trai bảo bối của ông càng ra sớm càng tốt.

Cho nên lão gia tử nghe được lời nói của Chung Noãn Noãn, không ngừng gật đầu nói tốt.