Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 645: Bao che khuyết điểm



Chương 645: Bao che khuyết điểm

Tiền đặt cược thoạt nhìn là rất công bằng, nhưng thực tế Lăng Phẩm Viện này lại là chiếm lợi lớn.

Dù sao loại người như Chung Noãn Noãn này vừa xem liền biết là ngoài nghề, cho nên cho dù cô thua, nguyên thạch mà Chung Noãn Noãn lấy đi cũng đều là sụp đổ, sẽ không tạo thành tổn thất gì đối với Lăng Vân Hiên.

Nhưng nếu là Chung Noãn Noãn tự mình dùng tiền mua, như vậy, triển lãm trong sảnh cửa hàng bên trong bán 5 vạn một cân, triển lãm trong sảnh cửa hàng giữa bán 3 vạn một cân, triển lãm trong sảnh cửa hàng bên ngoài bán 1 vạn một cân, như vậy, 15 khối nguyên thạch bán đi, nhà họ Lăng bọn họ ít nhất đều muốn kiếm hơn mấy trăm vạn.

Loại tiền đặt cược này, dù là cự tuyệt thật sự rất mất mặt, nhưng đa số lại đều sẽ cự tuyệt.
Bởi vì là tất thua!

Thế nhưng mà Chung Noãn Noãn lại là một lời liền đồng ý.

"Được. Tôi cược."

Ông lão đứng ở một bên không nhìn được, lấy cùi chỏ đụng đụng Xích lão gia tử, nhỏ giọng nói: "Hắc, ông cũng không khuyên cháu gái ông một chút sao, cứ để cháu gái ông làm ẩu như vậy?"

Xích lão gia tử nhìn ông lão đụng ông ở một bên một chút, một mặt vênh váo.

"Hắc, lão già ông nói kiểu gì vậy? Dựa vào cái gì nói cháu gái của tôi làm ẩu? Theo tôi thấy, Lăng tiểu thư kia mới là người phải thua!"

Ông lão kia bị lời nói của Xích lão gia tử làm cho nghẹn không nói ra lời, cảm giác ông không trâu bắt cho đi cày, xen vào việc của người khác.

Mà Chung Noãn Noãn nghe được lão gia tử không chút do dự đứng về phía cô, nước mắt đều hơi kém bị cảm động ra tới.

Bởi vì cô lại nghĩ tới đời trước, trước khi Xích Dương tới cứu cô, lão gia tử nói với anh, không cứu được cô, anh cũng không cần quay lại.
Lão gia tử đối với cô, vẫn luôn tốt như vậy!

Đối với cô, vẫn luôn tin tưởng như vậy!

Chung Noãn Noãn đem nước mắt nháy trở về, nói với Lăng Phẩm Viện: "Chẳng qua nguyên thạch tôi muốn chọn trước. Nếu không nếu là tôi thắng, cô chỉ cho tôi nguyên thạch nhỏ nhất làm sao bây giờ?"

Lời này vừa nghe chính là ngoài nghề.

Cô là đến cược phỉ thúy, cũng không phải đến mua thịt heo, sao có thể dùng lớn nhỏ để cân nhắc đâu?

Lăng Phẩm Viện hơi kém bị Chung Noãn Noãn kíƈɦ ŧɦíƈɦ phun cười ra tiếng, thật vất vả mới nhịn xuống chế giễu, nghiêm túc gật đầu: "Có thể. Chẳng qua vừa rồi tôi cũng đã nói, lúc cô chọn nhất định phải là tự chọn, cho dù ông nội cô là người trong nghề, từ giờ trở đi, ông ấy cũng không thể ra ý tưởng giúp cô."

"Có thể."

"Tốt, vậy cô đi chọn đi." Lăng Phẩm Viện hào phóng nói.
"Từ từ."

"Như thế nào? Muốn đổi ý?" Lăng Phẩm Viện không vui.

"Tôi khẳng định là sẽ không đổi ý. Thế nhưng mà tôi sợ Lăng tiểu thư cô đổi ý, cho nên tôi cảm thấy chúng ta cần tìm nhân chứng, lập cái chứng từ. Nếu không đến lúc đó Lăng tiểu thư lại chơi xấu, tôi tìm ai nói rõ lí lẽ?"

"Tốt. Tôi cùng cô lập cái chứng từ. Nhưng mà nhân chứng, nơi này cũng không có người phù hợp. Lăng Phẩm Viện tôi luôn nói lời giữ lời, lại thêm có nhiều quần chúng vây xem như vậy, cùng camera, tuyệt đối không có khả năng đổi ý."

"Tôi lại không biết cô, cô nói không có khả năng nếu như biến thành khả năng, đây là cửa hàng nhà cô, tôi tìm ai nói rõ lí lẽ đi?"

"Vậy cô đến cùng muốn thế nào? Không dám đánh cược cứ việc nói thẳng, trong chốc lát này cô làm tôi đến chỗ nào tìm nhân chứng cho cô?"
"Nếu như các người nhất định phải cược, vậy thì để tôi làm nhân chứng đi!"

Ông lão vừa rồi không nhịn được lo lắng, nói chuyện cùng lão gia tử lên tiếng, cũng đi ra.

Chờ sau khi ông từ trong đám người đi ra, sau lưng lại có 4 người trẻ tuổi từ các nơi chui ra.

4 người trẻ tuổi khuôn mặt bình thường, mặc bình thường, nhưng nếu là nhìn kỹ liền có thể nhìn ra dáng người bọn họ thẳng tắp, thân hình mạnh mẽ, khuôn mặt trầm tĩnh, nhưng ánh mắt lại thông thấu, vừa xem liền biết chính là loại cận vệ chuyên nghiệp.