Kiếm Không Minh hàm chứa cả uy năng của Kim Thứ Diễm lập tức đâm ra.rất nhiều vết nứt, bên trong vết nứt, từng luồng khí lưu hỗn độn tản ra, sau đó hợp thành một đường thẳng.
Kiếm quang bén nhọn đánh ra ra, tốc độ nhanh đến cực hạn, thoáng cái đã tới trước người đạo chủ Kim Nguyên.
"Cái gì?" trên khuôn mặt vốn tràn ngập nụ cười của đạo chủ Kim Nguyên bỗng nhiên thay đổi.
Tốc độ của đạo kiếm quang này quá nhanh, ngay cả ông ta cũng không phản ứng kịp, hơn nữa trong lòng ông ta cũng dâng lên một loại cảm giác vô cùng sợ hãi.
"Cút cho ta!"
Gầm nhẹ một tiếng, chiến đao trong tay đạo chủ Kim Nguyên vung lên, trước người lập tức xuất hiện rất nhiều mật văn huyền ảo, hình thành từng lớp màng phòng ngự như mai rùa.
Trong cảm giác sợ hãi này, đối mặt với công kích của Diệp Tinh ông ta lựa chọn phòng ngự.
"Răng rắc!"
Nhưng, lớp màng phòng ngự của ông ta đối mặt với kiếm quang của Diệp Tinh không có chút lực ngăn cản nào, ngáy mắt vỡ tan, thế đi không giảm của kiếm quang trực tiếp chém qua thân thể ông ta.
Giống như cả một tinh hệ đâm tới.
"Phụt!"
Trong miệng đạo chủ Kim Nguyên phun ra một ngụm máu, hoàn toàn không chịu nổi đạo kiếm quang này, toàn bộ thân thể bị chấn động còn có máu tươi chảy ra.
Mà sau khi cơ thể ông ta nhận một đòn tấn công này, kêu thảm một tiếng, không ngừng lui về phía sau.
Trong hư không, một vết nứt lập tức xuất hiện, nhất thời có rất nhiều khí lưu màu xám tràn ra.
Dao động công kích khủng bố điên cuồng khuếch tán, thậm chí ảnh hưởng đến rất nhiều cường giả.
"Công kích khủng bố quá!"
"Mau lùi lại!"
"Đạo chủ Kim Nguyên chiến đấu với nhân loại Diệp Tinh, nhưng nhân loại Diệp Tinh lại chiếm ưu thế"
Rất nhiều cường giả kinh hãi nhìn cuộc chiến, trong một đạo công kích, nhân loại Diệp Tinh không sao, nhưng đạo chủ Kim Nguyên lại bị thương!
"Sao... sao có thể?" Lúc này đạo chủ Kim Nguyên kinh hãi nhìn Diệp Tinh, trong mắt còn có vẻ khó tin, có thể thấy đã phải chịu sự tấn công khủng bố.
Vậy mà một đại đạo chi chủ cường đại như ông ta lại không phải là đối thủ của Diệp Tinh tu luyện chưa tới một nghìn năm, đây thật sự là một điều khó tin!
"Đạo chủ Kim Nguyên, thực lực ngươi như vậy cũng muốn giết ta?" Trong hư không, giọng nói vô cùng thản nhiên vang lên. Bóng người Diệp Tinh lay động, nhanh chóng bay tới.
Lúc này đạo chủ Kim Nguyên nhìn Diệp Tinh bay tới, tức giận quát: "Đại đạo chi chủ, Diệp Tinh, ngươi là đại đạo chi chủ!!!"
Giọng nói tức giận vang khắp hư không.
"Nhân loại Diệp Tinh là đại đạo chi chủ!"
"Chắc chắn đúng, có thể dùng một đạo công kích khiến cho đạo chủ Kim Nguyên bị thương, chỉ có đại đạo chi chủ mới có thể làm được!"
"Không thể tin nổi, hiện giờ nhân loại Diệp Tinh mới tu luyện một nghìn năm thời gian đúng không?”
Trong mắt mọi người xung quanh tràn ngập sự khiếp sợ. Phải biết, người đột phá đến đại đạo chi chủ nhanh nhất trong vũ trụ cũng phải hơn mười nghìn năm, Diệp Tinh lại đem thời gian này rút ngắn mười lần! Đây quả thực là kỳ tích vũ trụ!
"Đạo chủ Kim Nguyên, không phải trước đây thực lực của ta đã được truyền ra rồi ư? Ngươi không biết ta là đại đạo chi chủ hả?" Diệp Tinh bình tĩnh nói.
Vút!
Bóng người hắn lay động, tốc độ vô cùng kinh người, trực tiếp xuất hiện bên người đạo chủ Kim Nguyên, kiếm Không Minh lóe lên ngọn lửa màu vàng trong tay đâm ra.
"Đùng đùng đoàng!"
Một đạo kiếm quang nhỏ bé lạ dường như có thể hủy diệt thiên địa, mặc cho đạo chủ Kim Nguyên liều mạng ngăn cản, nhưng vẫn không cản được, lại là phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh bay ra ngoài.
"Đáng chết, Diệp Tinh này lại có thực lực của đại đạo chi chủ!" Lúc này sắc mặt đạo chủ Kim Nguyên vô cùng âm u.
Tất nhiên trước đó ông ta từng nghe qua việc Diệp Tinh có thực lực của đại đạo chi chủ, nhưng căn bản ông ta không tin, điều này giống như việc bản thân là một con kiến nhưng lại có thực lực khổng lồ, ai sẽ tin chứ?
"Không chỉ vậy, trường kiếm trong tay nhân loại Diệp Tinh chắc chắn là binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ, hơn nữa còn là đỉnh cấp!"
Hai đạo kiếm quang, ông ta hoàn toàn có thể cảm nhận được uy năng trong vô tận kiếm quang đó.
Thấy Diệp Tinh lần nữa tấn công tới, đạo chủ Kim Nguyên tức giận gầm lên một tiếng, chiến đao trong tay lại đánh ra.
"Phụt!"
Nhưng vẫn không có lực ngăn cản, cơ thể ông ta lại bị đánh bay, thậm chí dao động khí thế trên người cũng giảm xuống một chút.
Thanh chiến đao này chỉ là bảo vật gần đạt tới đẳng cấp đại đạo chi chủ, còn chưa thật sự đạt tới, vậy nên căn bản không thể làm cho thực lực của ông ta tăng lên.
Sau khi giết chết Diệp Tinh ông ta ắt phải chết, vậy nên không mang theo binh khí đẳng cấp đại đạo chi chủ trên người, ông ta cũng cho rằng mình không cần sử dụng.
"Đáng chết! Đáng chết!" trong lòng đạo chủ Kim Nguyên gầm thét, khắp cơ thể ông ta đâu đâu cũng là vết máu, trông vô cùng là chật vật.
Vốn cho rằng nhiệm vụ ám sát rất nhẹ nhàng lại trở thành dáng vẻ như bây giờ.
"Trốn, hiện giờ chỉ có trốn mới có thể có được một con đường sống! Chỉ cần trốn ra khỏi khu vực dòng sông vận mệnh, những cường giả khác mới có thể ra tay, như vậy chắc chắn mình có thể sống sót!"
Lúc này trên mặt rất nhiều cường giả dị tộc xung quanh đều u ám, bọn họ muốn ra tay lại không dám, chỉ cần ra tay với Diệp Tinh, chỉ một phần trăm giây sau bọn họ sẽ chết mất, ai đồng ý làm như vậy?
Bọn họ cũng không có phân thân, cho dù sau khi chết có thể sống lại, vậy cái giá phải trả khó mà tưởng tượng được.