Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 1569



Hiển nhiên, mấy tộc như nhân tộc, yêu tộc sẽ không chia sẻ tin tức này cho bọn họ.

Các tộc trong vũ trụ, giữa bất cứ tộc này đều có quan hệ cạnh tranh, đối nghịch, có cũng chỉ là lợi ích.

Thu hồi ánh mắt, sắc mặt thánh tôn Băng Liệt lại khôi phục vẻ bình tĩnh.

Trên thực tế, ba thánh hoàng lần này ông ta đưa tới đều có phân thân, cho dù chết cũng có thể tái tạo lại được.

Nhưng thời gian chắc chắn rất dài.

Thực lực càng mạnh, sau khi chết tái tạo càng khó, những người khác không có phân thân đạo tắc giới, năng lượng căn nguyên vũ trụ vô hạn, cho dù chết bao nhiêu lần cũng có thể sống lại ngay lập tức.

Vậy nên những thánh hoàng cường đại có phân thân đó cũng không dám dễ dàng chết đi.

Phân thân tử vong, nấu bản thể ra ngoài khám phá xuất hiện việc ngoài ý muốn, vậy thì sẽ chết thật.*

Vậy nên những cường giả có phân thân càng phải cẩn thận hơn, căn bản sẽ không mạo hiểm như vậy, nói cách khác ở nếu chưa tái tạo lại được phân thân, bọn họ sẽ không ra ngoài.

Nếu không ra ngoài, vậy thì đồng nghĩa với thời gian dài bọn họ mất đi năng lực chiến đấu.

Vậy nên phân thân không phải vạn năng.

Mà Diệp Tinh có phân thân tử vong đạo tắc giới, cho dù chết bao nhiêu lần, đều có thể sống lại ngay lập tức, hơn nữa năng lượng tiêu hao có thể bổ sung ngay lập tức.

Trước kia thánh tôn Thời Không thường thực lực Diệp Tinh càng mạnh, sức uy hiếp đối với dị tộc càng lớn, nguyên nhân chính là điều này.

Hồi sinh vô hạn, không lo lắng phân thân tử vong, cho dù chết cũng có thể xuất hiện lần nữa trong thời gian ngắn, ai dám liều mạng cùng?

Đợi tương lai Diệp Tinh có thực lực sánh ngang với thánh tôn, vậy phân thân tử vong đạo tắc giới sẽ trở thành ác mộng của tất cả các tộc!

"Những khí lưu mù mịt này rốt cuộc là cái gì?"

“Đáng sợ quá."

“Hai thánh hoàng cường đại cứ vậy mà dễ dàng chết đi."

Xung quanh yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn tình cảnh trước mắt.

“Vậy mà có thể khiến cho thánh hoàng vũ trụ dễ dàng ngã xuống." Diệp Tinh cũng chấn động nhìn.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy khung cảnh này là lúc đuổi giết Hoa Hiên Nhai, khi đó thực lực của hắn mới là hư không cảnh thôi, so với Hiện giờ nhỏ yếu tới mức nào?

Lúc đó thứ quỷ dị ấy biến hóa khiến cho một Bất Tử Cảnh chết, nhưng bây giờ lại là ba người đẳng cấp thánh hoàng chết!

Cường giả đẳng cấp này trong toàn vũ trụ đều có thể đếm được, vậy mà bây giờ lại bị miểu sát? Có thể dễ dàng giết chết bọn họ đoán chừng chỉ có thánh tôn đứng trên đỉnh vũ trụ mà thôi.

Cường giả đẳng cấp thánh tôn trong toàn vũ trụ có được bao nhiêu vị?

Diệp Tinh bỗng nhiên nhớ tới cường giả thần bí cuối cùng nhập vào người Hoa Hiên Nhai, lúc ấy hắn cảm thấy như đối mặt với cả thiên địa.

Cho dù bây giờ nghĩ lại, dường như thánh hoàng vũ trụ cũng không đem tới cho ông ta áp lực gì lớn!

"Rốt cuộc là cái gì?" Diệp Tinh hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi sinh ra áp lực.

Ban đầu hắn còn cho là là ma tộc tu luyện bí thuật tà dị biến hóa quỷ dị, bây giờ suy nghĩ một chút căn bản là không thể.

Lúc hắn ở Hư Không Cảnh không để lộ ra bao nhiêu thiên phú cường đại, đặt trong vũ trụ căn bản không tính là gì, nhưng khi đó bị một tồn tại không biết cường đại tới mức naog chú ý tới?

Sống lại, khí lưu màu xám,... rất nhiều suy nghĩ tràn lên đầu, Diệp Tinh cũng nhớ lại một thân ảnh đang cô độc trôi giữa vũ trụ hỗn độn vô tận trong không gian thần thụ thời không đó, đó là tương lai của hắn sao?


Diệp Tinh có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ dường như vũ trụ này còn phức tạp hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, cho dù hắn đạt tới đẳng cấp hiện tại, cũng chỉ mới tiếp xúc tới một chút ít mà thôi.

"Diệp Tinh." Bên tai bỗng nhiên có tiếng truyền truyền tới, thánh hoàng Thiên Hồ nghi hoặc nhìn Diệp Tinh, nói: "Ngươi sao vậy?"

Ông ta nhạy bén phát hiện ra tâm trạng của Diệp Tinh thay đổi.

"Không sao." Nhanh chóng thu lại tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh lắc đầu một cái: "Chỉ là cảm thấy chấn động với cảnh tượng trước mắt thôi."

Bên cạnh, thánh tôn Hồn Thiên mở miệng nói: "Những khí lưu mù mịt vô cùng quỷ dị, thật ra những nơi khác trong vũ trụ cũng xuất hiện, nhưng không nồng đậm như nơi này."

“Sư phụ, những thứ đó rốt cuộc là gì?" thánh hoàng Thiên Hồ không nhịn được hỏi.

Thánh hoàng Thiên Hồ chính là đệ tử của thánh tôn Hồn Thiên.

"Không biết, dường như là một vật chất rất quỷ dị đã có từ thời viễn cổ." thánh tôn Hồn Thiên lắc đầu nói.

Ánh mắt ông ta nghiêm túc, thậm chí còn có vẻ kiêng kỵ vẻ, dường như từng bị thiệt với những khí lưu quỷ dị này.

"Lần trước đại lục tàn phá xuất thế đã có mấy thánh hoàng vũ trụ chết trên đó."

Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh im lặng, ngay cả thánh tôn vũ trụ cường đại cũng không biết những thứ này rốt cuộc là cái gì.

"Đi!"

Xem xét bốn phía một chút, xác định không có khí lưu màu xám khác xuất hiện, sau đó thánh tôn Hồn Thiên tiếp tục tiến lên.

"Thăm dò."

"Cẩn thận một chút, chú ý nguy cơ xung quanh tùy thời xuất hiện."

Các cường giả truyền âm, trải qua chuyện vừa rồi, trên mặt mỗi người bọn họ đều nâng lên vẻ vô cùng cảnh giác.

"Đến rồi?"

Diệp Tinh vậy đi theo sau thánh tôn Hồn Thiên, nhưng lại nhìn xung quanh, lúc này hắn đi tới một nơi.

Sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng lại bỗng nhiên bay xuống, nhặt mười mấy mảnh vỡ đó lên.

Những thứ này mảnh vỡ này có đường kính một mét, chỉ lớn bằng bàn tay.

“Nhân loại Diệp Tinh nhặt được thứ gì đó?"

Thấy động tác của Diệp Tinh, lập tức có rất nhiều ánh mắt của các cường giả nhìn tới, vừa mới thăm dò đại lục này, ai mà biết bảo vật sẽ xuất hiện ở nơi nào?