Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 561: C561



Hạng 2: Diệp Tinh (Lục trọng thiên) thành tích: Tầng thứ năm Tháp Đăng Thiên

“Diệp Tinh vượt qua tầng thứ năm rồi.”

“Trời ạ, tốc độ tiến bộ này nhanh quá, tôi đã tra một chút, thiên tài Đạo Tắc Cảnh mà thành Thời Không bồi dưỡng rất lâu mới xuất hiện một người có thể vượt qua được tầng thứ năm.”

“Quả nhiên, mỗi lần Diệp Tinh tới đây đều có thể xông lên một tầng của Tháp Đăng Thiên. Hỗn Vũ đnag ở tầng thứ bảy, Diệp Tinh và Hỗn Vũ chỉ cách nhau hai tầng mà thôi.”

“Không thể tin được!”

Trên mặt các thiên tài tràn ngập vẻ khiếp sợ.

...

Trong không gian tầng sáu, bóng Diệp Tinh xuất hiện.

“Đây là?”

Ánh mắt hắn nhìn về phía trước, nơi đó có một sinh mệnh toàn thân được bao trùm bởi một ngọn lửa.

“Hỏa Diệm nhân?” Diệp Tinh thầm nói, còn có ngọn lửa có thể tạo thành hình người như vậy.

“Không tê, chỉ hơn hai mươi năm đã lại có một người nữa tới nơi này.” Phần đầu của hỏa diệm nhân dường như hiện lên một đôi mắt, nhìn Diệp Tinh.

“Vì để bày tỏ sự vui mừng trong lòng ta, ta sẽ xuất ra thực lực mạnh nhất của bản thân mình.” Hỏa diệm nhân bình tĩnh nói.


Oành!

Thân thể của hỏa diện nhân thay đổi, vậy mà lại biến thành một ngôi sao giống mặt trời, một luồng khí tức nóng bỏng mạnh mẽ bao trùm khắp cả không gian.

Vút!

Sau đó ngôi sao này trực tiếp đập về phía Diệp Tinh.

Dưới khí tức nóng bỏng này, Diệp Tinh cảm thấy máu trong cơ thể mình như đang sôi lên, rất khó chịu.

“Lĩnh vực Hắc Diệu!”

Diệp Tinh không dám sơ ý, nháy mắt bạo phát ra lĩnh vực mạnh mẽ của bản thân mình!

Bạo phát tăng lên mười hai lần, tốc độ của ngôi sao lập tức giảm mạnh, mà Diệp Tinh cảm nhận được một luồng năng lượng cực lớn.

“Kiếm trận Bách Huyền!”

Diệp Tinh gầm nhẹ một tiếng.

Vút! Vút! Vút!

Từng thanh kiếm dường như xuất hiện trong nháy mắt, sau đó hợp lại thành một thể, tạo thành một thanh kiếm khổng lồ.

“Không Gian Thuật!” “Sinh Nguyên Thuật!”

Thúc giục hai đại bí tịch, dao động trên cự kiếm này mạnh tới mức khiến người ta khiếp sợ.

Trong thời gian ngắn, Diệp Tinh thúc giục tất cả lá bài tẩy của bản thân.

Hắn có thể dễ dàng vượt qua tầng thứ năm, nhưng tầng thứ sáu không nắm chắc, tất nhiên không dám sơ ý.

Cự kiếm vung lên, sau đó va chạm với ngôi sao nóng bỏng.

Oành!

Công kích khủng bố tràn ra, khắp không gian nháy mắt ngập tràn dao động đạo tắc mãnh liệt.

Khí lưu cuồn cuộn, cho dù là một cường giả Hư Không Cảnh ở đây cũng chưa chắc có thể đỡ được.

“Răng rắc!” cự kiếm vung lên, sau đó trên ngôi sao nóng hầm hập đó xuất hiện một vết nứt.

“Vậy mà lần va chạm này Diệp Tinh lại chiếm ưu thế!”


“Diệp Tinh đã có thể khống chế chín trăm chín mươi chín thanh kiếm của kiếm trận Bách Huyền rồi, lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian, Đạo Tắc Sinh Mệnh cũng mạnh, những điều này không đủ để vượt qua tầng thứ sáu! Là lĩnh vực! Lĩnh vực của Diệp Tinh mạnh quá!”

“Phải, lĩnh vực này tăng thực lực của hắn lên ít nhất mười lần!”

Rất nhiều cường giả đang xem cuộc chiến, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Tên nhóc này hoàn toàn có khả năng vượt qua tầng thứ sáu!”

...

“Lĩnh vực mạnh như vậy?” tầng thứ sáu Tháp Đăng Thiên, sau khi ngôi sao nóng bỏng đó xuất hiện vết nứt, rõ ràng giọng nói đã thay đổi.

“Haha, va chạm chính diện công kích của mình sẽ mạnh hơn một chút!” Lúc này, Diệp Tinh đang mừng thầm.

Tầng thứ năm Tháp Đăng Thiên hắn có tự tin vượt qua, nhưng tầng thứ sáu lại không nắm chắc.

Dù sao lúc đó Hỗn Vũ chạm tới đạo chi tâm của hai hệ nhưng lần đầu tiên xông tháp cũng không vượt qua được, hắn có lá bài tẩy, chắc chắn Hỗn Vũ cũng có.

Nhưng sau công kích hiện giờ, Diệp Tinh lập tức yên lòng.

“Tầng này tôi vượt qua chắc rồi!” Diệp Tinh nhìn ngôi sao nóng hầm hập, trong mắt lộ ra vẻ tự tin.

“Chỉ chiếm một chút ưu thế mà thôi, muốn đánh bại ta không dễ như vậy.” Ngôi sao nóng bỏng lạnh giọng nói.

Oành!

Nói xong ngôi sao nóng bỏng đó giải thể, hóa thành vô số ngọn lửa.

Từng ngọn lửa di chuyển, dường như bao phủ khắp cả không gian chiến đấu, Diệp Tinh cảm nhận được sự nóng bỏng đang không ngừng áp xuống.

Khắp nơi trong không gian, từng ngọn lửa nhanh chóng ngưng tụ lại.


Vút!

Một ngọn lửa bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Tinh, sau đó hóa thành một thanh lợi kiếm, chém về phía yết hầu Diệp Tinh.

Diệp Tinh vung trường kiếm lên, ngọn lửa này lập tức bị đánh tan.

“Lĩnh vực hỏa diễm sao?” Diệp Tinh nhìn ngọn lửa xung quanh.

Vút! Vút! Vút!

Cự kiếm trong không trung nháy mắt hóa thành một thanh trường kiếm, không ngừng chém khắp cả không gian, tảm ra dao động cực kì mạnh mẽ, khắp không gian gần như bị bao phủ bởi ngọn lửa và trường kiếm.

“Xèo xèo.”

Khí lưu trong không gian run rẩy, từng ngọn lửa không ngừng bị đánh tan, nhưng vẫn nhưng tụ lại.

“Những ngọn lửa này thật khó chơi.” Diệp Tinh khẽ nhíu mày.

Ngọn lửa sinh sôi không ngừng, mặc dù có thể nhìn thấy, nhưng lại vô hình, rất gió giải quyết tận gốc.

“Vô dụng, thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng sức mạnh có hạn, thực lực như vậy không thể giết chết ta, vẫn là vài năm sau lại tới tiếp thôi.” Trong không gian, một giọng nói vô cùng mạnh mẽ vang lên.

“Vậy thì chưa chắc.” sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh nhìn xung quanh.

Oành!