Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 637: C637



Tinh Hồn mà bọn họ cho rằng vô địch vậy mà lại có thể bị giết dễ như trở bàn tay! Hơn nữa còn không có chút lực phản kháng nào!

Không chỉ bọn họ, lúc này mấy người Hỗn Hoàng, Thanh Hồn cũng nhìn bóng người trong hư không, mắt ngập vẻ khiếp sợ.

“Sao có thể? Tinh Hồn đại nhân mạnh mẽ như vậy, thậm chí còn mạnh hơn các đại đạo chi chủ bình thường, vậy mà bị giết chết rồi?” Hỗn Hoàng cảm thấy nội tâm mình bị chịu một đả kích khổng lồ.

Thiên phú của anh ta mạnh mẽ, mục tiêu trong lòng là trở thành một cường giả giống như đạo chủ Tinh Hồn, nhưng giờ đây ngay trước mắt anh ta, đạo chủ Tinh Hồn bị một cường giả không biết là ai gần như miểu sát!

Soạt! Soạt! Soạt!

Bỗng nhiên lại có vài bóng người xuất hiện, ba vị lão giả xuất hiện.

“Thái Thượng trưởng lão!” nhìn ba người, trên mặt Kim Vụ lập tức hiện lên một tia hi vọng, vội vàng gọi.

Nhưng ba vị trưởng lão giống như không hề nghe thấy lời ông ta nói, bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía khuôn mặt khổng lồ, vô cùng cung kính nói: “Ra mắt đại nhân.”

“Các ngươi đi ngược lại với giao ước.” khuôn mặt khổng lồ nhìn ba người, giọng nói vô cùng lạnh lùng vang lên.

Nghe khuôn mặt khổng lồ nói như vậy, mồ hôi trên người ba vị lão giả túa ra, người dẫn đầu vội vàng nói: “Đại nhân, bọn ta hoàn toàn không biết gì về chuyện này.”


“Chính vì ngươi không biết, vậy nên ngươi mới có thể sống.” Không mặt khổng lồ không đem theo chút tình cảm nào, nói.

“Rào rào rào!”

Lại có rất nhiều dây xích xuất hiện, trói hai người phía sau ông cụ này lại.

Dưới ánh mắt khiếp sợ của mấy người Kim Vụ, hai Thái Thượng trưởng lão của Tinh Nguyên Tông đó, đã đạt tới đẳng cấp của cường giả đạo chủ, vậy nhưng chỉ chưa tới một giây sau thân thể hoàn toàn vỡ nát, biến mất.

“Mạnh... mạnh mẽ quá?”

Lúc này, mấy người Diệp Tinh cũng hoàn toàn bị chấn động.

Vốn cho rằng bọn họ sẽ bị đạo chủ Tinh Hồn bắt, nhưng trời bỗng nhiên lại sụp đổ, trong không trung từng vết nứt xuất hiện, sau đó một khuôn mặt khổng lồ giáng xuống, Tinh Hồn đạo chủ bị giết dễ như trở bàn tay.

Sau đó xuất hiện hai đại đạo chi chủ cũng bị giết!

“Sự tồn tại có thể giết chết đại đạo chi chủ! Thậm chí còn chưa tới hết!” Diệp Tinh ngẩng đầu nhìn khuôn mặt khổng lồ đó, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Thực lực như thế nào mới có thể làm tới được mức đó?

Dường như nếu vị cường giả đó thật sự bạo phát thực lực, thậm chí đủ để hủy diệt thế giới này!

“Mạnh quá! Dường như còn mạnh hơn cường giả mạnh nhất ở tộc ta!” Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên trong đầu Diệp Tinh.

Diệp Tinh ngây ra, ý thức hắn nhanh chóng tìm kiếm nơi phát ra tiếng nói, lúc này, trong nhẫn không gian của hắn có một cái kém đen đang nhô ra một cái đầu nhỏ.

“Tiểu Hắc, ngươi tỉnh rồi hả?” ý thức của Diệp Tinh vội vàng nói.

“Ừ.” Lần này Tiểu Hắc không phản bác, lúc này trong mắt nó ngập tràn sự khiếp sợ: “Diệp Tinh, đây là sự tồn tại của vị cường giả nào trong nhân tộc các ngươi? Loại tồn tại như vậy, là sự tồn tại vô địch trong vũ trụ đó!”

Vị cường giả sâu trong trí nhớ của nó cũng không bằng vị cường giả trước mắt này.

“Không biết.” Diệp Tinh lắc đầu. Hắn nhìn dáng vẻ ông cụ cảnh giới đạo chủ đang vô cùng tôn kính trước khuôn mặt khổng lồ đó, trong lòng bỗng nhiên nổi lên một tia khát vọng.


Ông cụ nhìn hai người sau lưng bị giết, sắc mặt hơi thay đổi, nhưng không dám nói nhiều thêm một câu nào.

“Đây là trừng phạt, nếu lần sau còn có tình huống như vậy, thế giới này cũng không cần tồn tại nữa.” Khuôn mặt khổng lồ lạnh lùng nói.

“Vâng! Đại nhân!” Ông cụ không dám do dự, vội vàng nói.

Ong...

Sau đó, một luồng dao động tác động lên người Diệp Tinh.

Soạt!

Hàng chục nghìn người bọn họ toàn bộ đều biến mất.

Khuôn mặt khổng lồ cũng từ từ biến mất, khí lưu màu xám lại quay lại trong khe nứt lần nữa, khe nứt không gian cũng từ từ biến mất, bầu trời lại khôi phục lại vẻ vốn có của nó.

Xung quanh tất cả như bình thường, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, ba cường giả cảnh giới đại đạo đã ngã xuống!

Cả thế giới Tinh Nguyên đều trở nên yên tĩnh, giống như chưa hề xảy ra bất cứ chuyện gì, trong đầu mọi người chỉ còn lại một câu cuối cùng mà khuôn mặt khổng lồ nói.

“Nếu lần sau còn xảy ra tình huống như vậy, thế giới này cũng không cần tồn tại nữa.”


Điều này chứng minh, khuôn mặt khổng lồ có năng lực hủy diệt thế giới này của bọn họ!

Ngọn núi bậc thang Tinh Nguyên trở nên yên tĩnh, trong mắt tất cả mọi người đều là vẻ kinh sợ, dường như không dám tin vào cảnh tượng mới xảy ra trước mắt.

Hư không vỡ nát, miểu sát cường giả đạo chủ, đây là tồn tại khủng bố tới mức nào?

Chính ngay lúc nãy thôi, tồn tại như vậy đã giáng xuống!

Ông cụ tóc trắng nắm chặt nắm đấm, nhìn hư không khôi phục lại vẻ bình thường, im lặng thật lâu.

Một lúc sau, trên mặt ông ta lộ ra vẻ vô cùng tức giận: “Ngu xuẩn! Thật sự là ngu xuẩn! Tinh Hồn này muốn thế giới của chúng ta bị hủy diệt ư?”

Bọn họ đã tồn tại trong thế giới này rất lâu rồi, muốn theo đuổi cảnh giới cuối cùng, vậy nên không quan tâm tới Tinh Nguyên Tông, chuyên tâm bế quan.

Bọn họ cũng đã để lại nhắc nhở về thế lực thần bí đó, tuyệt đối không được chọc tới.

Nhưng Tinh Hồn cho rằng thực lực bản thân đã đột phá, vậy mà dám bắt những thiên tài này, quả thật là tìm chết.

Ông ta không những tự tìm chết, còn kéo theo cả hai vị cường giả cảnh giới đạo chủ nữa.