Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 807: C807



Bỗng nhiên có một giọng nói ngạc nhiên vang lên, sau đó một con sâu nhỏ khoảng chừng mười mấy centimet, toàn thân màu đen, chỉ có hai chiếc móng vuốt bay ra.

Mắt con sâu róm nhỏ màu đen này chỉ lớn bằng hạt gạo, nhưng trên người lại tản ra sát khí kinh người.

Lúc này có vẻ sâu róm đen rất yếu, giọng nói có chút yếu ớt.

“Tiểu Hắc, cảm ơn ngươi.” Diệp Tinh nhìn con sâu róm trước mắt, cười, cảm ơn.

Vào thời điểm mấu chốt trước đó, hắn căn bản không chống đỡ nổi, đã cho rằng bản thân sẽ phải chết. Nhưng vào thời khắc mấu chốt Tiểu Hắc lại tỉnh lại, hơn nữa còn ra tay.

Chỉ dựa vào thực lực của Tiểu Hắc căn bản không ngăn cản được Arcas, chỉ kiên trì được một chút công kích đã sụp đổ.

Nhưng như vậy đã đủ rồi!

Vào lúc nó kiên trì, ý thức của Diệp Tinh cuối cùng cũng đã bao phủ lên hơn nửa khu vực của Đạo Tắc Giới.

Sau khi bao phủ xong, ý thức của hắn cũng chạm tới cực hạn, nháy mắt bao phủ cả Đạo Tắc Giới, ý thức của hắn đã hoàn toàn chiếm được Đạo Tắc Giới!

Tâm niệm động một cái, Đạo Tắc Giới hoàn toàn bị hắn luyện hóa,

Chỉ một phần một trăm giây sau, Arcas đánh ra công kích cuối cùng, Arcas chết, sức sống của bản thể của hắn cũng hoàn toàn biến mất, nhưng đây đã chẳng còn là vấn đề nữa.


Nghe thấy câu nói của Diệp Tinh, sâu róm nhỏ bỗng chốc giống như bùng nổ, tức giận nhảy lên: “Ngươi mới tên là Tiểu Hác, tên của ta là Long Vũ Trụ!”

Nói xong, thân thể của nó lại trở nên yếu đuối, bay đến bò trên cánh tay Diệp Tinh.

“Haiz, lần này lỗ to, vì cứu ngươi, năng lượng trong cơ thể ta đã tiêu hao hết.” Tiểu Hắc bày ra vẻ mặt đau lòng.

Sự tiến hóa của nó lại bị chậm lại.

“Nhưng mà sao ngươi lại chọc phải nhân vật mạnh mẽ vậy?”

Nó bị dao động khủng bố đánh thức, vừa tỉnh dậy đã thấy sức sống của Diệp Tinh đã sắp tiêu cạn kiệt, không kịp do dự, nó vội vàng ngăn lại.

Một lần ngăn cản này, năng lượng trong cơ thể nó tiêu hao nhanh như thủy triều rút xuống.

Có điều lúc đó sinh mệnh của Arcas cũng đã tới cuối đường, không cách nào ra tay.

Diệp Tinh cười, ánh mắt nhìn về phía mặt đất. Trên mặt đất, thi thể Arcas đang nằm sấp nơi đó.

Thân thể thối rữa, dây xích phía sau lưng vẫn còn đang trói ấy thân thể nó.

“Là ai đã nhốt Arcas này ở đây?” Diệp Tinh nhìn về phía sợi xích đó, thầm nói.

Arcas là cường giả đã vượt qua cả Bất Tử Cảnh, thực lực ít nhất đã đạt tới Đạo Chủ Cảnh, vậy mà bị người ta giam giữ ở đây nhiều năm như vậy.

Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh không có bất cứ manh mối nào, ánh mắt hắn nhìn về phía xa, trong mắt lộ ra sự vui mừng.

“Quả Diên Thọ!”

Ở nơi đó, từng bảo vật chất đống, trong đó còn có hai quả tỏa ra ánh sáng màu trắng, ẩn chứa sức sống nồng đậm.

Không hề do dự, Diệp Tinh nhanh chóng bay qua, nắm hai quả diên thọ trong tay.

Diệp Tinh mừng thầm, một quả diên thọ có thể kéo dài tuổi thọ một trăm nghìn năm, trước đây hắn đã lấy được một quả, cộng thêm hai quả này à ba, đây là ba trăm nghìn năm tuổi thọ đó!


Thời gian đằng đẵng như vậy, hắn có thể phát triển tới mức nào? Nói không chừng tới lúc đó thật sự có cách giải quyết vấn đề tuổi thọ cho ba mẹ hắn.

Thu quả diên thọ lại, Diệp Tinh nhanh chóng nhìn về phía những bảo vật khác.

“Quả Kim Dương, quả Mộc Nguyên....”

Rất nhiều dược thảo, linh quả chất đống ở đây, giá trị của phần lớn bảo vật đều không cao, nhưng đồ quý báu cũng không ít.

“Nếu đặt những dược thảo này trong thành Thời Không, giá cả đạt tới mười triệu điểm Thời Không trở lên có gần nghìn bụi, giá trên năm mươi triệu điểm Thời Không có gần trăm bụi! Ngoài ra còn có rất nhiều dược thảo và linh quả khác.”

Diệp Tinh không hề do dự, thu hết đống dược thảo, linh quả chất thành núi này lại.

Đây là thứ mà Arcas đã giết các cường giả Bất Tử Cảnh rất nhiều năm để lại.

Tất nhiên, phần lớn linh quả đã bị Arcas sử dụng, nhưng số lượng còn lại vẫn tương đối khả quan.

Trước đó linh hồn hắn bị hao tổn, nếu không phải bụi cỏ bảy màu đó khiến cho vết thương cả linh hồn nhanh chóng khôi phục, cho dù hán và Arcas đoạt xá Đạo Tắc Giới, cũng không thể thành công.

Không biết chừng những linh thảo, dược quả này sẽ có lúc phát huy tác dụng.

“Haha, không ngờ rằng còn có thu hoạch như vậy!” Diệp Tinh mừng thầm.

Không nói tới những cái khác, nếu hắn đem những bảo vật này bán ở thành Thời Không, ít nhất có thể thu được mười tỷ điểm Thời Không!

Đây là số tài phú lớn tới mức nào!


“Hửm? Đây là cái gì?” sau khi thu những dược thảo, linh quả này lại, bỗng nhiên Diệp Tinh nhìn về một phía.

Nơi đó được đặt một tòa tháp nhỏ màu đen.

“Bảo vật không gian lưu trữ?” Diệp Tinh kiểm tra một chút, nháy mắt đã hiểu.

“Phẩm cấp khá cao, không biết là bảo vật không gian đẳng cấp gì?” Diệp Tinh mừng thầm trong lòng.

Hắn không hề do dự mà cầm lấy, sau đó đắm chìm ý thức vào trong.

“Bên trong không gian này lớn quá!” Vừa mới xem, trong mắt Diệp Tinh đã lộ ra vẻ chấn động.

“Hửm? Còn có một ít đồ?”

Diệp Tinh phất tay phải, sau đó đồ bên trong tháp nhỏ bay ra.

Thực tế cũng chẳng có gì, hai quả cầu màu đen, còn có một viên tinh thạch lớn bằng nắm tay người lớn, ngoài ra chẳng còn gì.

“Đây là?” Diệp Tinh nhìn hai món đồ trước mặt.