Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 809: C809



“Diệp Tinh, lần này thực sự cảm ơn ngươi đã đưa người của tộc nhân ta trở về.” Tam trưởng lão Hắc Mặc cười nói.

Diệp Tinh cũng cười: “Chỉ là tiện đường mà thôi.”

Hai người đứng trò chuyện với nhau một lúc.

Cách đó không xa, Vũ Hoành nhìn Diệp Tinh, không nhịn được tò mò mà hỏi: “Chị Hân Nhã, chị có biết Diệp Tinh đại nhân không?”

Mấy người thị vệ kia hình như biết Diệp Tinh, có vẻ như Diệp Tinh rất nổi tiếng, nhưng hai chị em họ lại chưa từng nghe đến.

Thực ra chuyện này cũng rất bình thường, thời điểm Diệp Tinh nổi danh thì bọn họ còn chưa ra đời, chuyện tuyển chọn thiên tài thành Thời Không đã là chuyện mấy chục năm trước, các vị diện cũng sớm yên lặng từ lâu rồi.

“Biết chứ.” Hân Nhã mỉm cười trả lời.

“Vậy Diệp Tinh đại nhân có thân phận gì vậy? Lúc trước em nghe hắn nói mình là Chúa tể Thiên Lan giới.” Vũ Hoành nghi ngờ: “Thiên Lan giới là nơi nào thế?”

Vũ Mạch cũng tràn đầy nghi ngờ.

“Diệp Tinh là thiên tài cường đại nhất của nhân tộc chúng ta.” Hân Nhã cười nói.

“Cường đại nhất?” Vũ Hoành nghi ngờ hỏi lại, Vũ Mạch cũng như thế.


Cả hai đều nghi ngờ với câu nói này.

“Đúng vậy! Chắc hai người đều biết, ngoài đại lục Tân Nguyệt thì vẫn còn những đại lục khác nữa đúng không?” Hân Nhã nhìn hai chị em, hỏi.

“Em biết! Diệp Tinh đại nhân đến từ thế giới bên ngoài!” Vũ Hoành nghe thế thì lập tức đáp lại.

Hân Nhã mang vẻ mặt sùng bái nói tiếp: “Đạo lục Tân Nguyệt có thể coi là một tòa vị diện, mà con người trong nhân tộc chúng ta có vô số vị diện. Diệp Tinh đại nhân chính là thiên tài cường đại nhất trong số vô số vị diện này.”

Gương mặt Hân Nhã tràn đầy vẻ sùng bái: “Nói cách khác, Diệp Tinh là thiên tài số một trong tất cả các vị diện!”

Diệp Tinh chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã đuổi kịp Hỗn Vũ, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn cả Hỗn Vũ, tất nhiên là thiên tài số một trong giai đoạn này!

“Thiên tài số một?” Cả Vũ Mạch và Vũ Hoành đều vô cùng khiếp sợ.

Thì ra người ở cạnh họ mấy ngày vừa rồi lại có thiên phú mạnh mẽ đến thế!

Theo những lời Hân Nhã nói thì đại lục Tân Nguyệt chỉ là một vị diện mà thôi, nhân tộc có vô số vị diện, mà Diệp Tinh lại là thiên tài mạnh mẽ nhất, vậy thì thiên phú này phải kinh khủng tới mức nào?

Vũ Hoành nhớ lúc trước mình còn đứng trước mặt Diệp Tinh không ngừng nói thiên tài thiên tài, không ngờ người ta mới là thiên tài thực sự.

“Còn Thiên Lan giới kia là một vị diện, diện tích không nhỏ hơn đại lục Tân Nguyệt của chúng ta đâu.” Hân Nhã nói tiếp.

“Cái gì?” Vũ Mạch và Vũ Hoành lại tiếp tục khiếp sợ.

Bọn họ nhìn về phía Diệp Tinh đứng phía xa xa.

Thiên tài số một, còn đứng đầu cả một tòa vị diện, thân phận như vậy hình như không hề thua kém Bất tử thần minh.

Thảo nào Bất tử thần minh của gia tộc bọn họ tự mình tới đón tiếp Diệp Tinh, hơn nữa lại còn nhiệt tình như vậy.

Vũ Mạch, Vũ Hoành chỉ cảm thấy nhân sinh quan của mình bị lật đổ, bọn họ thế mà lại ở bên cạnh người này một thời gian dài như vậy.

...

“Thứ khiến chiếc chìa khóa bí ẩn này phát sinh dao động chính là thứ bên trong phủ Ba Quân.” Lúc này Diệp Tinh đang cùng tam trưởng lão Hắc Mặc trò chuyện, chiếc chìa khóa màu đen bên trong nhẫn không gian của hắn đang dao động.


Hắn đến đây chính là vì chuyện này.

“Tôi đã nghe qua về danh tiếng của gia tộc Ba Quân, trước đây tôi còn mua không ít đan dược do đạo chủ Ba Quân chế tạo.” Diệp Tinh cười nói.

“Ha ha.” Nghe Diệp Tinh nói như thế, tam trưởng lão Hắc Mặc cũng cười, điều khiến gia tộc họ kiêu ngạo nhất chính là những viên đan dược do đạo chủ Ba Quân phát minh ra. Nhờ những viên đan dược đó mà gia tộc bọn họ lấy được không ít lợi ích và địa vị trong nhân tộc.

“Nếu Diệp Tinh ngươi đã tới đây thì có muốn đi thăm quan một chút không?” Hắc Mặc nhìn Diệp Tinh, tươi cười mời mọc.

“Thế thì vinh dự quá.” Diệp Tinh lập tức gật đầu.

Trong lòng vô cùng vui sướng, hắn chờ mãi câu nói này.

Nếu hắn tự nói ra thì có thể khiến Hắc Mặc cảnh giác, không nói gì cả, thuận theo tự nhiên mới là tốt nhất.

Diệp Tinh đi dạo trong phủ Ba Quân, quan sát bốn phía xung quanh, nhưng hoàn toàn không lộ ra biểu cảm gì khác thường.

Đi khoảng nửa tiếng, sắc mặt Diệp Tinh vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng lại kích động không thôi, con đường Hắc Mặc đang dẫn hắn đi khiến cho chìa khóa bí ẩn ngày càng có phản ứng mãnh liệt.

Hai người đi tới một đình viện to lớn, nhưng đình viện bị phong bế, từ bên ngoài nhìn vào có thể thấy được ba cây cột khổng lồ, bên trên là những tia sáng kỳ dị, mơ hồ không nhìn rõ.

“Ong...”

Chìa khóa bí ẩn trong nhẫn không gian của Diệp Tinh dao động kịch liệt, đã đến đích rồi.

Diệp Tinh cảm nhận dao động, làm ra vẻ bình thường: “Hắc Mặc trưởng lão, nơi này là đâu thế?”


Đình viện đã bị phong bế, hắn cũng không thể nào vào được.

“Đây là trụ Đan Văn.” Hắc Mặc trưởng lão cười nói.

“Trụ Đan Văn?” Diệp Tinh khẽ sửng sốt.

Sở trường của gia tộc Ba Quân chính là luyện đan, bọn họ cũng có một nơi luyện đan truyền thừa, đó là trụ Đan Văn.

“Không xong rồi!”

Trái tim Diệp Tinh lúc này đã chìm đến tận đáy vực.

Nơi hắn tìm kiếm cơ duyên lại là nơi truyền thừa của gia tộc Ba Quân, ai cũng biết một điều, cho dù hắn có cơ duyên thì gia tộc Ba Quân cũng không bao giờ trao cho hắn.

“Chẳng lẽ cơ duyên của mình đã bị tộc Ba Quân lấy rồi?” Diệp Tinh âm thầm suy nghĩ.

Nếu như là thế thật thì hắn cũng chẳng có cách nào.

Trong lòng hắn lập tức nổi lên rất nhiều ý tưởng. Diệp Tinh nhìn Hắc Mặc, cười nói: “Hắc Mặc trưởng lão, không biết tôi có thể vào bên trong xem một chút không?”

Dù thế nào đi nữa thì hắn cũng phải xác định xem cơ duyên mà mình tìm kiếm rốt cuộc là cái gì, chiếc chìa khóa đen kia rốt cuộc là như thế nào.