Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 854: C854



Trong hư không lập tức xuất hiện mấy bụi dược thảo, linh quả, sau đó bay tới trước mặt mọi người.

Mấy người Húc Hồn đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên trên mặt lộ ra sự ngạc nhiên và vui mừng.

“Quả Quang Diễn!” trước mặt Húc Hồn xuất hiện một quả màu trắng, tản ra một luồng dao động kỳ lạ, đây là dao động của Đạo Tắc Quang Minh.

Quả Quang Diễn là một loại quả rất trân quý, rất hiếm thấy, có tác dụng rất lớn đối với người lĩnh ngộ Đạo Tắc Quang Minh.

Thật ra loại quả này trước đây vẫn có thể gặp được, nhưng giờ đây cơ bản là không xuất hiện nữa, đã mất tích.

Hiện giờ Húc Hồn đã hoàn toàn năm giữ Đạo Tắc Hắc Ám, thứ mà hiện giờ anh ta muốn nắm giữ nhất là Đạo Tắc Quang Minh không thể nghi ngờ, như vậy mới có cơ hội ngưng tụ đại đạo quang ám, trở thành đại đạo chi chủ, chúa tể thế giới cường đại.

Không chỉ anh ta, lúc này mấy người Kuiba cũng kinh ngạc và vui mừng nhìn dược thảo, linh quả trước mặt, những thứ này cũng có tác dụng đối với đạo tắc mà họ khát vọng lĩnh ngộ nhất!

Diệp Tinh nhìn mọi người, dược thảo, linh quả quý báu trên người hắn hiện giờ nhiều tới mức nào? Đều là Arcas gom góp được.

Giống như quả Quang Diễn trước đây sinh trưởng trong vũ trụ, nhưng giờ đây lại rất ít, một số dược thảo, linh quả quý báu chỉ xuất hiện trong một thời gian nhất định, rất kỳ lạ, muốn cũng không thể có được.


Trên người hắn chỉ có hai quả Quang Diễn, mặc dù quý, nhưng lấy ra cho Húc Hồn hắn hoàn toàn thấy đáng giá.

Có ơn báo ơn, có thù báo thù, đây là nguyên tắc làm việc của Diệp Tinh.

Mà mấy người Kuiba cũng có những bảo vật tương ứng, chắc chắn là phù hợp với họ nhất.

Mọi người đều nhận được bảo vật, ngay cả cô bé Viên Viên cũng nhận được một bụi hoa huỳnh quang.

Hoa huỳnh quang tỏa ra ánh sáng, khiến cho người cô bé phát ra ánh sáng rực rỡ, thật sự giống như một cô tiên nhỏ.

Thần tượng tặng cho mình một bông hoa, điều này khiến cho cô bé vui đến phát điên, cả vùng đất thỉnh thoảng còn vang lên tiếng cười trong trẻo, vui vẻ của cô bé.

“Diệp Tinh, những lời khác ta cũng không nói nhiều nữa, cảm ơn.” Húc Hồn nhìn quả Quang Diễm, cười nói.

“Haha, sư đệ, ta không khách nữa.” Kuiba cười to, cất bảo vật trong tay đi.

Trên mặt Diệp Tinh cũng mang theo vẻ tươi cười.

Nói vài câu, mọi người đều tính toán dời đi.

Giờ đây Bất Tử Giới không ngừng xảy ra biến cố, thậm chí trước đó còn có cường giả Bất Tử Cảnh bị thương, bọn họ vẫn nên rời đi càng sớm càng tốt, nếu không lại xuất hiện biến cố gì đó.

Tất nhiên Diệp Tinh biết nguyên nhân xảy ra biến cố, có điều nếu như rời đi thì tất nhiên hắn sẽ không ý kiến.

Mọi người men theo đường cũ trở về, rất nhanh đã ra bên ngoài.

Bọn họ đứng trên vách núi bên cạnh, nhìn vực sâu bên dưới.

Từng cơn gió thổi qua, theo cơn gió thổi, rất nhiều khí lưu màu đen cũng tản ra, thỉnh thoảng còn bao phủ lên một khu vực nào đó, một lát sau khí lưu màu đen biến mất, khu vực này lại xuất hiện.

Cảnh tượng này giống với lúc Diệp Tinh vừa mới tiến vào, có điều giờ đây nhìn lại, tâm tình hắn đã khác hoàn toàn, Bất Tử Cảnh thần bí đối với hắn mà nói cũng chẳng còn gù huyền bí nữa.


“Không biết sau khi Đạo Tắc Giới biến mất, nơi này sẽ xảy ra thay đổi gì?” Diệp Tinh nhìn cảnh tượng bên dưới, thầm nói.

Nơi đây vốn là một khu vực vô cùng hoang vu, bởi vì Đạo Tắc Giới xuất hiện mới trở thành mảnh đất cơ duyên do Arcas dẫn đường.

Có được, giờ đây không còn ai có thể lấy được bảo vật nữa.

Theo thời gian dịch chuyển, đoán chừng nơi đây lại trở nên hoang vu thêm lần nữa.

“Diệp Tinh, bọn ta đi đây, sau này có cơ hội chúng ta sẽ gặp lại!” Húc Hồn cười, nói.

Nói tới câu này, bỗng nhiên lòng Húc Hồn động một cái, trước đây anh ta bị Diệp Tinh đánh trong quá trình tìm bảo vật, bản thân chẳng lấy được món bảo vật nào.

Nếu tìm kiếm bảo vật ở nơi đây lần nữa, liệu có xảy ra tình cảnh như vậy nữa không?

“Có cơ hội sẽ gặp lại.” Diệp Tinh cười nói.

Trong lòng hắn, đã coi Húc Hồn là bạn rồi.

“Anh Diệp Tinh, bọn em đi đây.” Cô bé bên cạnh Húc Hồn có chút mất mát, có điều ánh mắt cô bé lại chuyển động rồi nói: “Có cơ hội bọn em sẽ tới trái đất tìm anh chơi, được không?”

Nghe vậy, Diệp Tinh còn chưa nói, mặt Húc Hồn nháy mắt trở thành màu đen, đứng bên cạnh vách núi, mặt anh ta còn đen hơn cả khí lưu màu đen.


Mặt Húc Hồn đen sì, giống hệt như khí lưu màu đen.

Có điều nghĩ một lát, anh ta vẫn không nói gì. Anh ta biết tính cách của em gái mình, nói cũng vô dụng.

“Có cơ hội lại nói.” Diệp Tinh cười nói.

“Tạm biệt.” Mấy người Húc Hồn vẫy tay, sau đó bóng bay về phía xa, rất nhanh mấy bóng người đãn hoàn toàn biến mất.

Khu vực này, chỉ còn lại ba người Diệp Tinh, Mặc Uyên, Kuiba.

“Sư đệ, có muốn tới phủ của ta không?” Kuiba cười, hỏi.

“Thôi, sư huynh, tôi chuẩn bị về Thiên Lan Giới.” Diệp Tinh suy nghĩ rồi nói.

Lâm Tiểu Ngư truyền thừa trong vị diện Băng Nguyên, dựa theo phân chia khu vực, có lẽ Thiên Lan Giới là một những con đường giữa vị diện Tân Nguyệt và vị diện Băng Nguyên.

Vậy nên Diệp Tinh chuẩn bị quay về trái đất một chuyến, sau đó tới vị diện Băng Nguyên, trực tiếp đi tìm Lâm Tiểu Ngư.