Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 887: C887



Tuy nhiên, giọng nói của cô dường như bị cô lập hoàn toàn

- Nơi này chính là khảo nghiệm sao? Lúc này Diệp Tinh nhìn chín bậc thang trước mắt.

"Diệp Tinh, những bậc thang này là thang Cửu Giới, nội dung khảo nghiệm rất đơn giản, ngươi chỉ cần hoàn toàn đi qua thang Cửu Giới, đó chính là hoàn thành khảo nghiệm của ta, khi đó ta sẽ cứu trị vợ của ngươi." Quang Huyên lạnh nhạt nói.

“Được!” Diệp Tinh không có bất kỳ do dự nào, gật gật đầu.

"A, ngươi không nghe tình huống cụ thể của thang Cửu Giới liền đáp ứng luôn?" Quang Huyên nhìn Diệp Tinh, nhẹ giọng nói.

Diệp Tinh lắc đầu, nói, "Cho dù khảo nghiệm như thế nào tôi cũng sẽ không từ bỏ."

"Xem ra tình cảm của vợ chồng ngươi rất tốt." Quang Huyên lạnh nhạt nói, ánh mắt của bà ta nhìn về phía bậc thang: "Thang Cửu Giới là ta từ khi rất sớm đã chế tác ra, chín bậc thang, mỗi một bậc thang tương ứng với một thế giới, mà tiến vào bậc thang, huyễn cảnh sẽ tự động khiến ý thức của ngươi tiến vào thế giới kia. Muốn bước ra liền tùy thuộc vào chính ngươi. "

“Nếu như cho đến khi chết vẫn chìm đắm trong thế giới đó, khảo nghiệm sẽ thất bại, mà thất bại, tâm tính của mình cũng sẽ bởi vì trầm luân mà bị ảnh hưởng rất lớn, nếu không thể thoát khỏi, tu luyện sẽ vẫn trì trệ không tiến."

“Đã từng có 3978 người đều bước lên thang Cửu Giới, nhưng 3977 người thất bại, chỉ có một người thành công, người nọ thực lực ở bất tử cảnh, hơn nữa tu luyện hơn trăm triệu năm!”

"Ngươi là thiên tài hư không cảnh cường đại nhất nhân tộc hiện nay, trầm luân trong huyễn cảnh mà nói, chắc ngươi biết hậu quả là gì."

Bà ta nhìn Diệp Tinh, lúc trước Diệp Tinh ở tuyển chọn thiên tài của thành Thời Không thể hiện ra thực lực tuy rằng mạnh, thế nhưng khảo nghiệm huyễn cảnh lại là đứng cuối.

Hơn nữa, hiện tại Diệp Tinh chỉ ở hư không cảnh, cách bất tử cảnh còn kém hai đại cảnh giới nữa.


Cảnh giới càng thấp, khả năng thông qua thang Cửu Giới tự nhiên càng thấp, ở trong tay bà ta còn không có ai dưới bất tử cảnh thông qua thang Cửu Giới đâu.

Theo bà ta thấy, Diệp Tinh muốn thông qua thang Cửu Giới căn bản là không thể mà bà ta cũng không có ý định cứu Lâm Tiểu Ngư.

Nghe xong lời của đạo chủ Quang Huyên, sắc mặt Diệp Tinh lại không có chút biến hóa nào.

Hắn biết đạo ý tứ của chủ Quang Huyên, nếu mà khảo nghiệm thất bại, bởi vì thế giới huyễn cảnh trong thang Cửu Giới mà bị ảnh hưởng lâm vào trầm luân, tư chất của hắn rất có thể sẽ trở nên tầm thường.

“Tôi nguyện ý tiếp nhận khảo nghiệm!” Diệp Tinh kiên định nói.

"Được, đi vào đi, vợ của ngươi để ở chỗ ta trước." Quang Huyên nhìn Diệp Tinh một cái, gật đầu nói.

Bà ta vung tay lên, Lâm Tiểu Ngư liền đi tới trước người bà ta.

- Tiểu Ngư! Diệp Tinh cả kinh.

Xoẹt...

Hào quang kỳ dị bao phủ Lâm Tiểu Ngư, sau đó lực sinh mệnh của Lâm Tiểu Ngư một mực giảm xuống trực tiếp ổn định.

Thấy thế, Diệp Tinh hơi yên lòng.

Hắn nhìn thang Cửu Giới, không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp bay vào.

Soạt!

Đi tới khu vực, trong thang Cửu Giới, Diệp Tinh tự động xuất hiện ở bậc thang thứ nhất.

"Anh Diệp Tinh tiến vào thang Cửu Giới này rồi, anh, anh Diệp Tinh có thể xông qua không?" Viên Viên vội vàng hỏi.

"Không biết." Húc Hồn cũng đang nhìn thang Cửu Giới, lắc đầu nói: "Đạo chủ Quang Huyên nói không sai, vô số năm qua chỉ có một vị cường giả bất tử cảnh hoàn toàn thông qua thang Cửu Giới mà thôi."

Nghe vậy, sắc mặt Viên Viên khẽ biến: "Nếu như không qua được, như vậy chị Tiểu Ngư không phải sẽ chết sao? Anh Diệp Tinh nhất định sẽ rất thương tâm."

“Cho nên phải dựa vào Diệp Tinh thôi." Húc Hồn nhìn Diệp Tinh trên bậc thang.

Không chỉ có bọn họ, lúc này chung quanh khu vực này còn có một số người đang chú ý động tĩnh nơi này.


Toàn bộ khu vực cũng không chỉ có đạo chủ Quang Huyên, đương nhiên, các thế lực khác đều chỉ là cường giả bất tử cảnh bình thường.

“Thiên tài tuyệt thế mấy trăm triệu năm mới xuất hiện của thành Thời Không lại tới xông vào thang Cửu Giới!”

"Thiên phú Diệp Tinh cường đại không thể nghi ngờ, phương diện khảo nghiệm đạo tắc của hắn khẳng định rất mạnh. Thế nhưng năng lực huyễn cảnh của hắn rất yếu, chắc không có khả năng thông qua đâu nhỉ? Coi như là thiên tài chuyên môn lĩnh ngộ huyễn cảnh đi chăng nữa cũng chỉ có một tia cơ hội thành công thôi. "

“Đạo chủ Quang Huyên đã nói không ra tay trị liệu cho người khác nữa, muốn để cho bà ta lại ra tay cứu người chắc chắn không có khả năng là khảo nghiệm đơn giản."

"Ta đang suy nghĩ Diệp Tinh có thể bước lên bậc thang thứ mấy?

"Mặc kệ thứ mấy, nếu như thất bại, thiên tài này rất có thể sẽ bị hủy, trừ phi chính hắn tránh thoát hoàn toàn thế giới trầm luân."

Tất cả mọi người đều chú ý tới Diệp Tinh.

Thiên phú Diệp Tinh mạnh ai cũng biết, nhưng năng lực đối phó với huyễn cảnh lại yếu, mọi người đều biết đây là một nhược điểm rõ ràng của Diệp Tinh.

Mà khảo nghiệm của thang Cửu Giới chính là phương diện này.

Vì vậy, hầu như tất cả mọi người nghĩ rằng Diệp Tinh không thể vượt qua.

......

Ầm ầm!

Bước lên bậc thang thứ nhất, ý thức của Diệp Tinh trong nháy mắt bị một cỗ ý chí thật lớn bao phủ, hắn cũng không có bất kỳ lực ngăn cản nào, toàn bộ ý thức trong nháy mắt mất đi.

"Oa oa!"


Trước một căn nhà tranh, có vài người đang chờ đợi, trên người bọn họ mặc áo da thú bình thường, trên quần áo này thậm chí còn có lỗ hổng.

Nghe được tiếng khóc, nhất thời trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ vô cùng kinh hỉ.

"Sinh rồi, sinh rồi! Là một bé trai!" Bên trong căn nhà tranh, một người phụ nữ nhanh chóng bước ra và hét lên.

- Ha ha, A Tháp Kỳ ta cũng có con rồi! Một người đàn ông mặt ngăm đen cười to.

Ông ta sải bước đi vào trong nhà tranh, lúc này một người phụ nữ trung niên sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, trên người bà ta còn đắp chăn bông cũ nát, nằm bên người là một đứa bé nho nhỏ.

- A Thanh, em thế nào rồi? Người đàn ông A Tháp Kỳ vội vàng hỏi.

"Em không sao." Người phụ nữ trung niên cười nói: "Anh Kỳ, mau nhìn con của chúng ta một chút."

Nhìn đứa bé nho nhỏ, trên mặt bà ta tràn đầy vẻ yêu thích.

“Anh Kỳ, anh có nhớ đặt tên cho con chúng ta không?” Người phụ nữ hỏi.

Người đàn ông cười nói, "A Tháp Mộc, Tiểu Mộc, đây là tên của con chúng ta."

Hai người không ngừng đùa giỡn đứa bé, mà đứa bé nho nhỏ đang làm càn ở đây khóc lớn, ý thức mơ hồ.