Sau hôm đó,Cố Tuyết Nhi dệt sẵn mọi thứ cho kế hoạch sắp tới của cô.
Mấy tuần sau,Cố Tuyết Nhi lại đến một ngọn núi sau lưng ngôi trường của cô ở kiếp trước vì nơi đó cũng là một trong những nơi mà cô thích đến nhất.
Nghe thì rất quái dị tuy trường được canh gác chặt chẽ khó có người có thể lẻn vô nhưng lại thông với ngọn núi.Lâu lâu khi cảm thấy căng thẳng và trốn chạy khỏi tầm mắt của Tưởng Du Vãn cô cũng thường chạy đến đây.
Đồi núi nhìn u ám nhưng khi lên phía trên cao thì lại rất mát mẻ,yên tĩnh.
Cố Tuyết Nhi hiếm khi có được quãng thời gian như lúc trước.Dẫu cho bây giờ cô không cần lo việc ăn mặc cuộc sống sung sướng nhưng đó vốn không phải cuộc sống của mà là của người khác.
Dù sao cô cũng thích cuộc sống lúc trước hơn.
Cố Tuyết Nhi chạy nhanh lên đồi núi nhưng khi gần đến thềm cuối cùng cô lại dừng bước.
Tầm mắt cô dừng lại trước bóng lưng của người đàn ông cao ráo nhưng thoáng chút quen mắt.
Cố Tuyết Nhi nhíu mày chẳng biết bây giờ nên đi tiếp hay quay lại.Dù gì chỗ cũng đã bị chiếm nhưng hiếm khi cô có thể ra ngoài.
Chưa kịp để cô chọn lựa người đàn ông cũng đã quay lại.
Mắt chạm mắt,trong đáy mắt cô thấy sự kinh ngạc nhưng người đàn ông này nhìn rất quen quen.
Tưởng Thiên Dịch nhìn cô kinh ngạc lên tiếng" Cô sao cô lại ở đây?"
Cố Tuyết Nhi mỉm cười bước lên bậc thềm cuối cùng,nhanh chóng tiến lại gần anh rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
" Thật trùng hợp,không ngờ lại gặp anh ở đây.Chúng ta có thể gọi là có duyên với nhau không?"
Tưởng Thiên Dịch cũng bật cười ra tiếng,lòng đầy nghi hoặc hỏi" Sao cô lại đến đây? Không lẽ cô học ở đây?"
" Không phải,tôi đã ra trường rồi.Chỉ là nhớ lại trường cũ kỉ niệm rất nhiều ở đây nên lên đây hóng mát.Còn anh,sao anh lại ở đây?"
Cố Tuyết Nhi đã ra trường từ lâu.Cô dùng thân phận đến đây bằng cách trèo tường cũng không phải phép.Nhưng đứng trước người đàn ông mưu mô này cô cũng không ngại từ thủ đoạn.
" Em gái của tôi lại gây chuyện nên tôi phải đích thân đến đây giải quyết.Nghe nói trên đỉnh núi này ngắm cảnh rất đẹp nên cũng lên đây xem thử"
Thì ra là chuyện của Tưởng Du Vãn.Ả ta không chỉ bắt nạt cô mà còn với nhiều nữ sinh khác nếu không có chuyện thì không tự nhiên cô lại được trọng sinh đến đây làm cái gì.
Nói cho Cố Tuyết Nhi nguyên nhân đến đây xong Tưởng Thiên Dịch lại bồi thêm một câu" Chúng ta thật có duyên"
Cố Tuyết Nhi cười tươi nhưng đáy mắt thì lạnh lẽo,cô chạm khẽ gương mặt của Tưởng Thiên Dịch dù chỉ là một cử chỉ thoáng qua nhưng khiến Tưởng Thiên Dịch không thể rời mắt được.
" Đúng là vậy thật.Bây giờ tôi bận rồi không thể trò chuyện với anh được.Hẹn gặp lại" Nói xong cô quay lưng bước xuống thềm.
Tưởng Thiên Dịch thấy Cố Tuyết Nhi rời đi,thì mồm nhanh hơn não hỏi" Gặp cô hai lần nhưng tôi vẫn chưa biết tên của cô"
Cố Tuyết Nhi nhếch nhẹ môi,quay người ma mị nói" Cố Tuyết Nhi.Nhớ kĩ cái tên này nhá.Vì trong tương lai cái tên này sẽ khiến anh không bao giờ ngủ ngon giấc được đâu"
....
Tối thứ bảy,gia đình họ Cố cùng nhau đến nhà hàng.Coi như là bữa tiệc để hai gia đình gặp mặt.
Cố Tuyết Nhi ăn diện lọng lẫy cùng ông bà Cố đến địa điểm gặp mặt.
Trong phòng Vip tiếng cười đùa giòn giã vang lên càng cho thấy hôn sự này đối với nhà họ Tưởng rất quan trọng và cần thiết đối với bọn họ.Nhưng đâu biết rằng ngày tàn của họ cũng sắp đến rồi.
Nhà họ Tưởng tiếp đón nồng nhiệt nhưng từ đầu đến giờ ánh mắt của Cố Tuyết Nhi chỉ va vào Tưởng Du Vãn và Tưởng Thiên Dịch.
Từng người giới thiệu rồi đến phần quan trọng nhất của buổi gặp mặt này.
Mộ Du Tuyết mẹ của Tưởng Thiên Dịch tươi cười nhìn Cố Tuyết Nhi" Tiểu Nhi,lúc nhỏ bác cũng thường qua nhà con chơi,không biết con có nhớ bác không?"
Cố Tuyết Nhi nhìn bà,vui vẻ đáp lại" Dạ con nhớ chứ ạ! Đã lâu không gặp mà bác vẫn trẻ đẹp như vậy"
Nhìn thấy Cố Tuyết Nhi không bài xích và cũng không phản đối cuộc hôn sự này như lần trước nên bà vui vẻ nói tiếp" Dù gì cũng là người một nhà.Tiểu Nhi còn nhớ thì đã tốt rồi"
Chủ đề dừng lại trước người Cố Tuyết Nhi cũng kết thúc.Suốt buổi ăn tối cũng ít nhiều gì nói về cuộc hôn sự thương mại này nhưng Cố Tuyết Nhi cũng tươi cười đáp lại.Chỉ ngại không viết bốn từ "con muốn kết hôn" lên mặt.
...
Hôn nhân của Cố Tuyết Nhi chóng vánh như thế mà ấn định hôn sự.
Đối với nhà giàu cái bọn họ muốn là lợi nhuận và luôn luôn phải có lợi cho bọn họ.Cuộc hôn sự này cũng vậy,khi hai nhà liên hôn với nhau thì lợi ích cũng được nhân đôi.Như hổ mọc thêm cánh mà thâu tóm mọi nền kinh tế trên thế giới.
Đến ngày tổ chức hôn lễ Cố Tuyết Nhi mới thử váy cưới.Chỉ sợ trước lúc đó thử cô sẽ bị bộ mặt giả tạo của bọn họ mà lùi bước.
Cố Tuyết Nhi khoác lên mình bộ váy cưới trắng tinh cùng với xương vai xanh tinh khiết vuông góc đến mức có thể dùng thước đo để đo từng li.
Nhìn chung tổng thể vẫn rất khí chất nhưng sự mạnh mẽ ẩn sâu vẫn không thay đổi.Có thể nói nhìn càng cuốn hút hơn.
Hôn lễ nhanh chóng diễn ra.Cô cùng anh nắm tay nhau bước trên lễ đường.Tưởng Thiên Dịch trước mặt cô cũng không quá tệ hại nhìn rất lịch lãm và dịu dàng.Anh cũng chẳng bài xích mối hôn sự này nhưng Cố Tuyết Nhi đâu có màng đến việc anh ta như nào.
Kết thúc hôn lễ,Cố Tuyết Nhi cùng Tưởng Thiên Dịch trở về biệt thự.
Do Tưởng Thiên Dịch đã uống khá nhiều nên cử người lái xe.
Cả hai cùng ngồi sau.Tuy khoảng cách rất gần nhưng chẳng ai nói với ai lời nói.
Tưởng Thiên Dịch ngã lưng lên ghế nhắm mắt tĩnh dưỡng.Cố Tuyết Nhi cũng quá mệt mỏi cô tựa người lên cửa xe nhắm mắt suốt cả dọc đường.
Đến khi gần đến nhà Tưởng Thiên Dịch bỗng lên tiếng" Tuyết Nhi,không ngờ lại là em"
Cố Tuyết Nhi đột nhiên bị gọi tên thì giật mình,một lúc sau mới nở nụ cười gật gật đầu đáp" Đúng là thật trùng hợp"
Khi về đến nhà Tưởng Thiên Dịch vào phòng tắm còn Cố Tuyết Nhi thì đợi bên ngoài chờ đến lượt của mình.
Căn biệt thự riêng của Tưởng Thiên Dịch cũng chẳng khác gì của nhà họ Cố.Nguy nga lộng lẫy nhưng không bao giờ thuộc về thế giới của cô.
Nói qua nói lại cô vẫn không thể nào thích nghi được với cuộc sống thượng lưu.
Một lúc sau Cố Tuyết Nhi tắm rửa rồi nhanh chóng rồi bước ra thì nhìn thấy Tưởng Thiên Dịch đang nằm trên giường.Hình như anh ta đã quá mệt mỏi rồi nhưng đâu thể nào bỏ qua cơ hội này.
Cố Tuyết Nhi bước tới lại gần Tưởng Thiên Dịch,môi cách môi một khoảng cô dịch sang lỗ tai anh nói khẽ" Hôm nay là đêm tân hôn,anh thật sự định ngủ như vậy sao?"
Dù biết chỉ gặp nhau hai lần tính hôm luôn hai lần gặp cùng gia đình và hôn lễ nhưng cô không còn nhiều thời gian nữa.
Tưởng Thiên Dịch bất chợt khó tin mở mắt nhìn Cố Tuyết Nhi đầy nghi hoặc.
Cố Tuyết Nhi vẫn mỉm cười dịu dàng quyến rũ nói với anh" Tưởng Thiên Dịch,em yêu anh"
Gặp hai lần mà nói yêu anh sao?
Đời này chắc có lẽ chỉ mỗi Tưởng Thiên Dịch tin lời này.Sau khi trải qua mọi biến cố Tưởng Thiên Dịch cũng như hiểu được câu nói không bao giờ ngủ ngon giấc của cô là có ý gì.