Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 488: Tinh luyện Long Huyết



Diệp Trần có thể cảm nhận được rõ ràng, trong Thánh Long trì này có một cỗ lực lượng Thần Long huyết mạch nồng đậm!

"Thánh Long trì chính là thánh địa của Yêu giới chúng ta, các ngươi có thể đi vào trong đó để tu luyện cũng là cơ duyên to lớn!"

Tên Sát thống lĩnh kia bỗng nhiên mở miệng nói:

"Tuy nhiên, trước khi các ngươi tiến vào thì ta vẫn phải nhắc nhở các ngươi một chút!"

"Thánh Long trì này cũng không phải là nơi bình thường, đối thiên phú của người tu luyện yêu cầu cực cao, một khi ở bên trong đó mà không chịu đựng nổi, nhớ lấy không nên cố gắng gượng ép tu luyện! Nhất định phải nhanh chóng rời khỏi, bằng không sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Nghe rõ chưa?"

Ba người thi nhau gật đầu biểu thì ra là đã hiểu.

Ngay sau đó, sau khi vị Sát thống lĩnh kia lại nói một số việc cần chú ý thì ba người từ từ tiến vào bên trong Thánh Long trì.

"Thật nóng!"

Sau khi Đan Tiểu Man và Hùng Sơn tiến vào trong Thánh Long trì, đồng thời kinh hô một tiếng, lập tức đã ngừng bước chân, duy chỉ có Diệp Trần không nói lời nào, tiếp tục chậm rãi đi vào phía trước, rất nhanh đã biến mất ở trong đám sương máu.

Đan Tiểu Man và Hùng Sơn thấy thế thì lập tức nhìn nhau hoảng sợ, "Hắn vậy mà không bị ảnh hưởng một chút nào sao?"

"Cái tên này...còn là người sao?"

Hai đại thiên tài đang thán phục, đồng thời trong lòng cũng không thể không dâng lên một cỗ suy nghĩ không chịu thua, thế là cũng đều cắn răng đi vào.

Nhưng mà để cho hai người cảm thấy kinh ngạc là, chờ sau khi bọn họ bước vào giữa hồ thì cũng không thấy thân ảnh của Diệp Trần đâu!

"Tên kia chạy đi đâu rồi? Làm sao đột nhiên không thấy hắn đâu?"

"Trong Thánh Long trì này rốt cuộc có thứ gì? Năng lượng vậy mà quá cuồng bạo!"

"Đừng để ý tới hắn! Chúng ta phải nắm chặt thời gian để tu luyện, ta cảm thấy không chống đỡ được quá lâu!"

...

Sau khi hai người cảm khái một câu cũng đều hiểu rõ bây giờ phải tận dụng thời cơ thế là không còn đi tìm Diệp Trần nữa, thi nhau tìm tới một vị trí thích hợp và bắt đầu tu luyện.

Nếu để cho bọn họ biết, giờ phút này Diệp Trần sớm đã đi tới đáy hồ thì không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng như thế nào!

Ở sâu dưới đáy hồ, tuy rằng ánh sáng rất yếu ớt nhưng lấy thị lực của Diệp Trần thì tự nhiên vẫn còn có thể nhìn thấy được rõ ràng.

"Kỳ quái! Thần Long huyết mạch không thể lại vô duyên vô cớ xuất hiện, thế nhưng vì sao vậy mà tìm không thấy đầu nguồn?"

Sau khi Diệp Trần đảo mắt nhìn một vòng dưới đáy hồ cũng không có phát hiện ra chỗ kỳ lạ nào, không thể không âm thầm buồn bực.

"Chẳng lẽ là có người cố ý nhỏ long huyết vào bên trong ao nước này, cho nên mới có lực lượng Thần Long huyết mạch sao? Hơn nữa trong hồ nước, ngoại trừ lực lượng Thần Long huyết mạch ra còn gia nhập vào đây rất nhiều thiên tài địa bảo, có thể phát huy lực lượng Thần Long huyết mạch đến trạng thái mạnh nhất, đây cũng giống như một cái ao thuốc nước a!"

Diệp Trần tự đánh giá một lát, không thể nghĩ ra nguyên do vì sao, dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa, "Mặc kệ! Trước tinh luyện ra Thần Long Chi Huyết trong hồ nước này rồi lại nói!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần trực tiếp ngồi xếp bằng ở đáy hồ, chậm rãi vận chuyển Thôn Thiên thần công, "Thôn phệ!"

Oanh!

Toàn bộ Thánh Long trì cũng hơi rung chuyển một chút, sau đó những năng lượng cuồng bạo xung quanh kia đã lao về phía Diệp Trần.

Lúc này Diệp Trần nếu có thể thôn phệ những năng lượng này, sau đó chuyển hóa toàn bộ thành chân nguyên thì tu vi chắc chắn có thể nâng lên một nấc thang mới.

Đáng tiếc hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm!

Sau khi những năng lượng kia bị thôn phệ tiến vào trong cơ thể Diệp Trần, Diệp Trần cũng không có luyện hóa thành chân nguyên mà bắt đầu cẩn thận tách từng chút từng chút lực lượng Thần Long huyết mạch trong những năng lượng kia ra...

Chỉ trong chớp mắt đã quan được gần nửa giờ, Hùng Sơn là người đầu tiên không chịu nổi năng lượng cuồng bạo ở trong hồ nước, vẻ mặt không cam lòng từ trong Thánh Long trì đi ra.

Tuy nhiên so với trước khi tiến vào Thánh Long trì thì khí tức đã có bước nhảy vọt không nhỏ, hơn nữa nhục thân dường như cũng được đại hơn nhiều.

"Có thể chống đỡ thời gian dài như vậy, ngươi đã rất tốt rồi!"

Sau khi Sát thống lĩnh nhìn thấy Hùng Sơn đi ra, trên mặt hiện ra vẻ tán dương.

Hùng Sơn thì lại là một mặt cười khổ nói:

"Không nghĩ tới ta chẳng những bại bởi tiểu tử Hồ tộc kia, thậm chí ngay cả Đan Tiểu Man nha đầu kia đều kiên trì lâu hơn so với ta!"

Sát thống lĩnh nói:

"Nha đầu Hỏa Phượng tộc kia sao? Nghe nói trong cơ thể nàng ta đã thức tỉnh một chút Thanh Loan huyết mạch, Thanh Loan chính là một nhanh trong Thần Điểu Phượng Hoàng, Phượng Hoàng huyết mạch và Thần Long huyết mạch vốn là càng bổ sung cho nhau thì càng tốt, có thể kiên trì thời gian dài như vậy thì cũng không có gì lạ cả!"

Sát thống lĩnh nói tới đây thì dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Ngược lại là tiểu tử Hồ tộc kia, ta ngược lại thật ra vô cùng lạ mắt, không nghĩ tới thế mà ngươi cũng không so bằng!"

Hùng Sơn nghe được điều này thì trên mặt hiện ra vẻ đắng chát, bên trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ cảm giác vô cùng thất bại nói:

"Sát thống lĩnh, ngươi là không biết biểu hiện trước đó ở trên Đại hội Bách tộc của cái tên kia đi! Nếu như ngươi biết thì chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy!"

Lập tức, Hùng Sơn kể lại toàn bộ chuyện Diệp Trần đánh bại Lôi Đinh Nặc, nháy mắt giết Âu La Sâm diễn ra ở trên Đại hội Bách tộc.

Sau khi Sát thống lĩnh nghe xong thì lập tức trừng lớn đôi mắt một cái, "Tiểu tử Tử Sư tộc kia ta cũng từng gặp, Sư Tâm Nộ thế nhưng là vô thượng cấm thuật của Tử Sư tộc, lấy tu vi của hắn thì sau khi thi triển ra cấm thuật này thì ngay cả cường giả Hoàng cấp cũng không dám nói là một chiêu giết trong nháy mắt a! Tiểu tử này thật sự lợi hại như vậy sao?"

Hùng Sơn nhẹ gật đầu, "Thiên chân vạn xác! Ta cũng hoài nghi cái tên này có phải là lão quái vật tu luyện thuật trú nhan hay không, vì tiến vào Thánh Long trì tu luyện, cố ý giả vờ còn trẻ tới tham gia Đại hội Bách tộc!"

Không nghĩ tới, Sát thống lĩnh trực tiếp khoát tay áo nói:

"Chuyện này thì không có khả năng! Sau khi Thánh Long trì được Cửu Thủ Yêu Hoàng đại nhân cải tạo là đặc biệt dùng để tăng lên lực lượng huyết mạch cho thế hệ trẻ đồng lứa, càng trẻ thì hiệu quả càng tốt, hơn nữa lần đầu tiên sẽ có hiệu quả tốt nhất, thiên phú huyết mạch càng cao thì hiệu quả lại càng tốt!"

"Nếu như người này đúng như lời ngươi nói là lão quái vật tu luyện thuật trú nhan vậy thì Thánh Long trì này đối với hắn mà nói gần như không có hiệu quả quá lớn!"

"Hơn nữa Hồ tộc xuống dốc đã mấy trăm năm, lúc nào lại xuất hiện ra người mạnh như thế, thật đúng là chưa nghe thấy bao giờ a!"

Hai người lại nói chuyện một lúc.

Rầm rầm!

Cùng với tiếng vang của dòng nước, Đan Tiểu Man cũng một mặt vẻ vui mừng mà đi từ trong đám sương máu đi ra.

Quần áo toàn thân từ trên xuống dưới bởi vì ướt đẫm mà á sát vào phía trên dáng người sung mãn nóng bỏng kia, thậm chí gần như có thể nhìn thấy da thịt bên trong, một đôi chân dài trắng như tuyết càng là dụ hoặc gợi cảm không nói ra được.

Tuy nhiên, sau khi Đan Tiểu Man vận chuyển chân nguyên trong cơ thể thì khắp toàn thân từ trên xuống dưới ướt đẫm lập tức bốc hơi không còn, lại khôi phục dáng vẻ như trước đó.

"Mập mạp chết bầm! Còn dám nhìn loạn có tin ta sẽ móc mắt của ngươi ra hay không?"

Đan Tiểu Man hướng về phía Hùng Sơn vẻ mặt như anh Trư đang nhìn chính mình mà tức giận nói, sau khi Hùng Sơn nghe thấy lời này của Đan Tiểu Man thì tỏ ra ngượng ngùng, chuyển dời ánh mắt của mình, cười làm lành nói:

"Chủ yếu là Tiểu Man muội muội ngươi quá đẹp, ta đây không thể kìm lòng được a!"

Đan Tiểu Man trưc tiếp liếc xéo một cái, cũng lười để ý tới hắn, ngược lại quét mắt nhìn xung quanh một vòng, hiếu kỳ nói:

"Sát thống lĩnh, tên kia còn chưa có đi ra sao? Vừa rồi ta dùng thần niệm tìm một lần mà không cảm ứng được bất kỳ khí tức gì của hắn, ta còn tưởng rằng hắn sớm đã đi ra rồi nữa a!"

Sát thống lĩnh lắc đầu, "Ta có thể chắc chắn rằng hắn chưa hề đi ra, tuy nhiên chắc là cũng nhanh thôi! Bởi vì cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào có thể ở trong Thánh Long trì vượt qua được hai giờ"

Sát thống lĩnh một mặt chắc chắn, nhưng mà theo khoảng thời gian dần trôi, vẫn không có dấu hiệu Diệp Trần muốn đi ra.

P/S: Ta thích nào....