Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 624: Thống Khổ Chi Nguyên!



"Tiểu tử ngươi dám!"

Sau khi Vân Thiên Thu phản ứng lại thì ngay lập tức quát lớn một tiếng.

Đáng tiếc, đã quá muộn!

"Bành!"

Không có bất kỳ hội hộp nào, Vân Thiên Thanh ở dưới một quyền cuồng bạo của Diệp Trần, trong nháy mắt bị đánh nổ tung máu tươi bắn tung tóe trên không trung ngay cả cặn bã cũng không còn, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.

Đường đường tông chủ Dược Vương tông, nhân vật cấp bá chủ Bồng Lai Tiên giới lại bị một quyền này của Diệp Trần đánh chết!

Tất cả mọi người thấy cảnh này thì tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.

Từ lúc Diệp Trần tỏ vẻ muốn chạy trốn đến lúc thực lực đột nhiên bộc phát, liên tiếp chém giết bốn đại trưởng lão Dược Vương tông, sau đó thừa thế xông lên đánh chết Vân Thiên Thanh.

Nói thì chậm, viết thì nhiều nhưng thật ra chẳng qua cũng chỉ ở trong một cái chớp mắt mà thôi.

Trước đó vẫn còn ở thế yếu, mắt thấy thiếu niên này không chống lại nổi, thế mà một lần hành động đã hoàn thành đảo ngược thế cờ!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ thực sự khó có thể tưởng tượng được, một tên thiếu niên ở Thế Tục giới còn trẻ tuổi như vậy, vậy mà đã có được thực lực khủng bố như thế.

"Cái tên này đến cùng là có lai lịch gì? Làm sao lại mạnh tới như vậy!"

"Vừa rồi hắn giống như sử dụng một loại bí thuật nào đó làm cho thực lực lập tức mạnh lên rất nhiều!"

"Chỉ biểu hiện vừa rồi đến xem, thực lực bây giờ của người này có lẽ đã tiến vào ba vị trí đứng đầu trên Thiên bảng!"

"Chỉ sợ ngay cả Vân Thiên Thu cũng phải kém hắn một bậc!"

"Dược Vương tông lần này coi như đá trúng tấm sắt cứng rắn rồi!"

...

Mọi người bàn luận sôi nổi, mà huynh đệ Chúc Minh Phi phía dưới đồng dạng kinh hãi không thôi.

"Ca, Diệp đại ca thật là lợi hại!"

Trên mặt Chúc Minh Phi cũng lộ ra vẻ mặt cười khổ nói:

"Đúng vậy! Thiệt thòi ta vẫn luôn tự nhận đứng đầu Tiềm Long bảng, thiên phú tu luyện không thua kém bất luận kẻ nào, không nghĩ tới hôm nay mới biết được, chính mình chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng! Thật sự nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a!"

Tô Mạn thì mặt đầy vẻ đắc ý, "Ta cũng đã nói, em trai của ta sẽ không thua!"

Chúc Minh Phi nghe được điều này, theo bản năng muốn phản bác, tuy nhiên nhớ tới trước đó liên tục bị đánh mặt, lời đến khóe miệng đành ngậm ngùi nuốt xuống.

Tuy nhiên trong lòng vẫn có chút không quá coi trọng Diệp Trần.

Dù sao, hắn tuy rằng giết chết Vân Thiên Thanh và bốn đại trưởng lão, thế nhưng người mạnh nhất Dược Vương tông lại là Vân Thiên Thu thì vẫn còn, hơn nữa cao thủ bốn đại tông môn khác chỉ sợ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

Chẳng lẽ hắn muốn lấy lực lượng một người khiêu chiến ngũ đại tông môn hay sao?

Chính là Thiên Quân Hóa Thần ở đây chỉ sợ cũng không có lực lượng như vậy đi!

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi vậy mà....vậy mà giết chết Thiên Thanh con của ta, ta phải để cho ngươi chết!"

Vân Thiên Thu tận mắt nhìn thấy Vân Thiên Thanh bị một quyền của Diệp Trần đánh bại, cả người ngay lập tức phẫn nộ tới cực điểm, trong hai con ngươi gần như muốn phun ra lửa!

Oanh!

Cùng lúc lời nói của Vân Thiên Thu rơi xuống, phía sau đột nhiên xuất hiện một cái bóng mờ màu đỏ hình con Tri Chu (Nhện) to lớn, "Thiên, La, Địa, Võng!"

Vân Thiên Thu quát lớn thêm một tiếng, đồng thời song chưởng hướng Diệp Tràn bỗng nhiên đánh ra!

Rầm rầm rầm!

Cái bóng mờ hình con nhện khổng lồ kia vậy mà phun ra từng cái lưới lớn màu xanh, lập tức bảo phủ toàn bộ tất cả khoảng không của Dược Vương cốc vào trong đó, sau đó lại hướng tới bao phủ cả Diệp Trần mà đi.

Mọi người xung quanh thấy cảnh này thì lập tức thi nhau thay đổi sắc mặt, tất cả đều bắt đầu không tự chủ mà lùi lại.

"Đây chính là "Thiên La Địa Võng" tuyệt học thành danh của Vân Thiên Thu sao?"

"Nghe nói Vân Thiên Thu vì tăng công lực lên đã thôn phệ yêu đan của một con nhện lông đỏ, có thể phun ra lưới độc, đồng thời hút độc tố quanh năm, lưới độc kia kịch độc vô cùng, dính vào là chết ngay lập tức, khá đáng sợ!"

"Ai! Công pháp của Dược Vương tông bọn họ phần lớn đều có quan hệ với độc, tuy rằng thực lực của Vân Thiên Thu này cũng không tính là mạnh nhất, thế nhưng cho dù là Vô Nhai lão nhân người đứng đaià Thiên bảng chỉ sợ cũng không dám tùy tiện giao thủ với hắn!"

"Tiểu tử này gặp xui xẻo!"

...

Diệp Trần nhìn thấy một cái lưới lớn rạp trời kín đất kéo đến, hướng hắn bao phủ mà đến, đồng thời khẽ chau mày.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng trên những tấm lưới lớn này tất cả đều chứa kịch độc, cho dù là hắn không cẩn thận dính vào chỉ sợ không chết cũng bị trúng độc mà bị thương.

"Phá!"

Diệp Trần không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức vung Tử Quỳnh kiếm lên, bắt đầu ngăn cản những cái lưới độc kia.

Phốc!

Lưới độc bị Diệp Trần phá vỡ một cách dễ dàng.

Tuy nhiên, không đợi hắn thở dài một hơi thì lại có càng nhiều lưới độc hơn nữa đua nhau mà tới!

Hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh!

Sưu sưu sưu!

Thời gian ở trong một cái nháy mắt, Vân Thiên Thu trọn vẹn bắn ra mấy trăm tấm lưới độc!

Tuy rằng toàn bộ bị Diệp Trần dùng Tử Quỳnh kiếm trảm phá, thế nhưng những cái lưới độc bị phá rách kia thế mà chống chất lên ở xung quanh, cuối cùng tạo thành một cái quả bóng lưới thật dày rất lớn, bao phủ Diệp Trần vào trong đó.

Chúc Minh Phi ở phía dưới thấy cảnh này thì lập tức thất thanh nói:

"Không tốt! Đây là một cái bẫy! Diệp huynh đệ một khi bị lưới độc phong bế đường lui, Vân Thiên Thu sẽ sử dụng "Thống Khổ Chi Nguyên" tới đối phó hắn!"

Chúc Tiểu Bạch ở một bên, nghe được điều này thì sắc mặt cũng thay đổi lớn.

Tô Mạn thì một mặt khó hiểu nói:

"Thống Khổ Chi Nguyên là cái gì?"

Không đợi Chúc Minh Phi mở miêng, Chúc Tiểu Bạch ở một bên nói:

"Thống Khổ Chi Nguyên, nghe nói là độc cường đại nhất của Dược Vương tông mà lại là một loại độc nhằm vào linh hồn!"

"Người nào mà trúng loại độc này, sẽ lấy sự thống khổ đời này của hắn trải qua một lần nữa, hơn nữa thống khổ sẽ bị phóng đại lên tới nghìn lần, vạn lần!"

"Cuối cùng tâm trí cả người đều sẽ bị loại thống khổ cường đại này khống chế, rơi vào trong sự phẫn nộ vô tận, cuối cùng điên điên cuồng cuồng cho tới lúc chết!"

Đạp đạp!

Nghe xong lời giải thích của Chúc Tiểu Bạch, thân thể mềm mại của Tô Mạn lập tức run lên, suýt chút nữa thì ngất đi, sau đó nhìn về phía Chúc Minh Phi ở một bên, "Vậy ngươi còn chờ cái gì? Còn không nhanh đ giúp hắn một chút!"

Chúc Minh Phi thở dài một hơi, nói:

"Chỉ sợ cao thủ khác của Dược Vương tông và người của bốn đại tông môn khác sẽ không để cho ta giúp đỡ!"

Nói xong lời này,

Chúc Minh Phi bỗng nhiên vỗ ra một chưởng.

Oanh!

Một con Hoảng Long sáng chói từ trong lòng bàn tay của hắn phát ra công thẳng lên Vân Thiên Thu ở phía trên.

Tuy nhiên, con Hỏa Long kia vừa mới bay đi được một nửa đoạn đường, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện thân ảnh của một người đàn ông trung niên, vậy mà chỉ cần một chưởng đã đánh nổ con Hỏa Long kia!

"Tiểu gia hỏa, đây là ân toan giữa Dược Vương tông và Thế Tục giới, ngươi vẫn là không nên nhúng tay vào thì tốt hơn, nếu như ngươi cảm thấy ngứa thì bổn tông chủ ngược lại có thể tới chơi với ngươi!"

Sắc mặt của Chúc Minh Phi lập tức hơi đổi một chút, nhìn về phía Tô Mạn thấp giọng nói, "Thấy được chưa! Người này chính là Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ của Thiên Lôi tông, Thiên Lôi tông và Dược Vương tông từ trước đến nay đều có quan hệ tốt, ta biết bọn họ chắc chắn sẽ không ngồi yên mà không để ý tới..."

Tô Mạn nghe được điều này thì lập tức rất là lo lắng, thế nhưng cũng không có biện pháp nào.

Nếu như ngay cả bọn họ cũng bị người vây công, chỉ sợ chẳng những không giúp gì được cho Diệp Trần, ngược lại sẽ để cho hắn phải lo lắng.

Một bên khác, Vân Thiên Thu bỗng nhiên quát lớn một tiếng:

"Phong!"

Ầm ầm!

Lưới độc đầy trời kia lập tức ngưng tụ vào một chỗ, trong nháy mắt tạo thành một quả cầu to lớn, bao khảo cả Diệp Trần và hắn vào trong đó.

"Khặc khặc!"

Vân Thiên Thu thấy mọi chuyện đều thuận lợi, lập tức điên cuồng cười lên một tiếng, "Tiểu tử! Có thể ép lão phu sử dụng một chiêu này, ngươi cũng đủ để kiêu ngạo, sau đó lão phu sẽ để cho ngươi hiểu, cái gì gọi là đau khổ đến không muốn sống! Kiệt kiệt kiệt!"

Một tiếng cười ghê rợn từ trên trời truyền xuống, mọi người ở phía dưới ngay lập tức cảm thấy trong lòng run rẩy một trận, nhất là ba người Tô Mạn càng là vẻ mặt trắng bệch vô cùng.

P/S: Ta thích nào.....chương 9