Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 1011: Mắc câu!



Thật ra thì, đây cũng chỉ là một ý định tạm thời của Diệp Trần, mới nghĩ đến việc sử dụng phương pháp này để dẫn xà xuất động.

Mà ngoài việc muốn dẫn tứ đại Đế Quân vào Hạo Thiên giới ra, Diệp Trần còn có một cái mục đích khác.

Trái Đất bây giờ tuy rằng đã hoàn toàn tiến vào thời đại tu chân, thế nhưng thực lực so với Tu Chân giới thật sự là quá yếu!

Hoàn cảnh trước mắt lại quá an nhàn, căn bản rất khó sinh ra cường giả.

Mà Hạo Thiên giới bị người xâm lần thì có lẽ có thể kích phát được cảm giác nguy cơ của người trên Trái Đất, từ đó thúc giục trình độ tu chân của toàn cầu tăng lên.

Dù sao đối với Diệp Trần mà nói, cho dù là toàn bộ Trái Đất đều bị người làm hỏng, hắn cũng có thể thuận tay phục hồi như cũ.

Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần lại thông qua thần niệm, truyền âm cho Hỗn Thế Ma Viên và mấy người Chúc Minh Phi, để bọn hắn chống cự tượng trưng một chút thì trực tiếp trở về Vân Châu.

Sau khi giao phó xong tất cả, Diệp Trần lúc này mới mang theo Hi Nguyệt chậm rãi bước vào trong biệt thự.

Từ sau khi Diệp Trần rời khỏi Trái Đất, biệt thự số một vẫn luôn được mẹ còn Tô Lam ở lại, Tuyết Cơ phụ trách bỏ vệ sự an toàn của hai người, Diệp Thiên Ca thi thoảng cũng sẽ trở về, nhưng phần lớn thời gian đều ở bên trong quân đội của Hoa Hạ.

Nhìn thấy Diệp Trần và bạn gái trở về, Tô Lam tự nhiên mừng rỡ vạn phần, lập tức tự mình xuống bếp vì Diệp Trần mà làm ra cả bàn thức ăn ngon.

Tuy rằng đạt tới tu vi cảnh giới của bọn họ bây giờ căn bản không cần ăn cơm, nhưng là loại cảm giác đã lâu này vẫn để Diệp Trần cảm thấy rất ấm lòng, đồng thời lại có mấy phần áy náy.

Vốn Diệp Trần thật ra thì vẫn luôn có ý tác hợp Diệp Thiên Ca và Tô Lam, thế nhưng là dưới tình huống hơn mười năm này đến xem, Diệp Thiên Ca dường như đối với Tô Lam cũng không có phương diện ý tứ kia, việc này chỉ sợ cũng chỉ có thế thôi.

Một đoạn thời gian sau đó, Diệp Trần và Hi Nguyệt ở lại Vân Châu, sống qua cuộc sống của người bình thường.

Mà Hỗn Thế Ma Viên và chúng đệ tử Cuồng Tiên môn cũng lần lượt trở về tới Vân Châu.

...

Chớp mắt một cái, hơn nửa tháng đi qua, người xâm nhập đến từ Tu Chân giới lúc đầu ngay từ đầu chỉ là thăm dò, tu vi cũng bình thường không có lắm, về sau bọn họ dường như phát hiện, trong thế giới này cũng không có cái gì uy hiếp được sự tồn tại của bọn họ thì lập tức bắt đầu xâm lấn một cách trắng trợn.

Từ vừa mới bắt đầu chỉ có tiểu lâu la cảnh giới Kim Đan, cảnh giới Nguyên Anh, đến cuối cùng bắt đầu có cảnh giới Hóa Thần xuất hiện, thậm chí là cao thủ cảnh giới Phản Hư!

Hơn nửa tháng tiếp theo, số người xâm lấn tới Hạo Thiên giới đã vượt qua trên vạn người!

Diệp Trần đối với số lượng người này nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng lại từ đầu đến cuối không có bất kỳ động tác nào, thậm chí còn lệnh cưỡng chế đệ tửu Cuồng Tiên môn, toàn bộ trở lại thành phố Vân Châu, tất cả không được xuất thủ.

Bởi vì Diệp Trần phát hiện, những kẻ xâm lấn này cũng không có người của tứ đại tiên môn, tất cả đều là một số thế lực môn phái nhỏ không đáng nhắc tới ở Tu Chân giới.

Rất rõ ràng, tứ đại Đế Quân kia tuy rằng rất muốn vào bên trong Hạo Thiên giới để tìm tòi hư thực, nhưng cuối cũng vẫn là không dám tùy tiện tiến vào, cho nên chắc là cố ý tiết lộ ra ngoài sự tồn tại của Hạo Thiên giới, từ đó hấp dẫn một số lượng người không nhỏ đến đảm đương làm con tốt đi dò đường cho bọn họ.

Không thể không nói, bốn lão gia hỏa này, hoàn toàn chính xác rất giảo hoạt, muốn dụ dỗ bọn hắn đến Hạo Thiên giới không trả giá một chút thì hiển nhiên là không được!

Cuối cùng, Diệp Trần quyết định tiếp tục bỏ mặc không quan tâm, mặc cho những người xâm lấ kia tự do tiến vào Hạo Thiên giới.

Mà sau khi những tu chân giả ở dị giới này xâm lấn, toàn bộ các cục vốn có của Trái Đất lập tức bắt đầu nhận lấy trùng kích to lớn!

Những tu chân giả dị giới này được người Trái Đất coi là Thiên Ngoại Tà Ma, hơn nữa thực lực vô cùng cường hãn, dẫn tới khủng hoảng to lớn trên toàn cầu.

Phải biết, trên Trái Đất bây giờ tuy rằng đã tiến vào thời đại toàn dân tu chân, nhưng dù sao cũng chỉ vừa mới cất bước, tu vi phổ biến rất thấp, cảnh giới Kim Đan thì đã coi như là cao thủ, cảnh giới Nguyên Anh chính là cường giả hiếm có, cảnh giới Hóa Thần thì càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Bởi vậy, những người xâm nhập Tu Chân giới này sau khi tiến vào bên trong Hạo Thiên giới gần như là có được ưu thế tuyệt đối về thực lực!

Lại thêm, Diệp Trần và Cuồng Tiên môn không có động tác gì, khiến rất nhiều người thất vọng, thậm chí có một số quốc gia và thế lực ở trong bóng tối đã đầu nhập vào trong trận doanh của những người xâm lấ kia.

Vì thế, Dịch Sơn Hà liên tiếp chạy tới Vân Châu mấy lần, khẩn cầu Diệp Trần xuất thủ khu trừ tà ma ngoại đạo, duy trì trật tự trên thế giới, nhưng tất cả đều bị Diệp Trần nhã nhặn từ chối.

Mục tiêu của Diệp Trần là tứ đại Đế Quân, những tiểu lâu la trước mắt này chẳng qua hắn coi là đá mài đao để tăng lên trình độ tu chân của người trên toàn cầu, chứ hắn há lại sẽ để vào mắt?

Tuy nhiên, người ngoài lại làm sao biết được những thứ này, tin tức Dịch Sơn Hà bị Diệp Trần từ chối, một khi truyền bá ra ngoài thì toàn cầu hoàn toàn rơi vào trạng thái khủng hoảng.

Phải biết, từ một năm trước, Diệp Trần cường thế trở về, sau khi quét ngang cường giả của tứ đại giới, Diệp Trần cũng đã trở thành đệ nhất nhân trên toàn cầu không thể tranh cãi, Cuồng Tiên môn cũng là đại thế lực đệ nhất trên toàn cầu!

Thế nhưng là bây giờ, Thiên Ngoại Tà Ma xâm lấn, Diệp tiên nhân lại phòng thủ mà không chiến, thậm chí ngay cả đệ tử Cuồng Tiên môn tất cả cũng đều co đầu rút cổ ở một góc Vân Châu!

Rất rõ ràng, ngay cả vị đệ nhất nhân trên toàn cầu này cũng không có nắm chắc đối phó được Thiên Ngoại Tà Ma!

Hi vọng cuối cùng của nhân loại, dường như cũng đã hoàn toàn đoạn tuyệt...

Một tuần sau, các nước ở khu vực phía nam và Thiên Trúc quốc toàn bộ đều bị tu chân giả của Tu Chân giới khống chế.

Lại qua hai tuần, Phi Châu và Âu Châu cũng lần lượt bị rơi vào tay giặc.

Một tháng sau, Úc Châu, Mỹ Châu tất cả cũng đều bị những Thiên Ngoại Tà Ma kia khống chế.

Không đến gần hai tháng, sau khi Thiên Ngoại Tà Ma tới càng ngày càng nhiều, toàn bộ ngoại trừ Hoa Hạ quốc còn giữ vững ra thì tất cả thế lực và quốc gia khác gần toàn bộ gần như đã ở dưới sự thống trị của Thiên Ngoại Tà Ma.

Trong lúc nhất thời, hơn mười tỷ người trên toàn cầu, tất cả đều rơi vào trong sự khủng hoảng cực lớn, giống như tận thế tiến tới.

Mà lúc này, ở trong biệt thự số một tại Vân Châu.

Diệp Trần ngồi ở trước bàn đá trong sân, con cờ trong tay chậm rãi hạ xuống.

Mà ngồi ở đối diện bỗng nhiên chính là Dịch Sơn Hà.

Hai người lúc này đang đánh cờ:

"Diệp soái, bây giờ toàn cầu, ngay cả Mỹ quốc, Tô quốc, dàng cường quốc đương thời này toàn bộ cũng đã bị Thiên Ngoại Tà Ma kia chinh phục, theo tình thế bây giờ mà phát triển tiếp thì Hoa Hạ chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể chèo chống được nửa năm nữa mà thôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ phải đi theo bước chân của Mỹ quốc và Tô quốc, ngươi thật sự có thể coi như không thấy sao?"

Dịch Sơn Hà chau mày, đau lòng nhức óc nói, đồng thời cũng thuận tay hạ xuống một nước, thế nhưng tâm tư cả người căn bản không có đặt ở trên ván cờ.

Tuy rằng mười năm gần đây, Hoa Hạ quốc đã trở thành cường quốc đệ nhất đương thời, nhất là chất lượng và số lượng Tu Chân giả đều đứng hàng cao nhất trên toàn cầu.

Thế nhưng là sau khi số lượng Thiên Ngoại Tà Ma không ngừng gia tăng, tất cả quốc gia và thế lực trên toàn cầu, toàn bộ đều rơi vào tay địch, duy chỉ có Hoa Hạ là còn đang cố gắng chống đỡ, nhưng cũng đã đến lúc nỏ mạnh hết đà.

Nghe xong lời này của Dịch Sơn Hà thì Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt:

"Lão Dịch, ta đã nói qua rất nhiều lần rồi, những Thiên Ngoại Tà Ma này đối với ta mà nói chẳng qua chỉ là một bầy kiến hôi mà thôi! Ta phải dùng những con kiến hôi này câu ra người ở sau lưng bọn họ! Bằng không ta sẽ không xuất thủ!"

"Thế nhưng là..."

Dịch Sơn Hà một mặt không cam lòng, còn muốn tiếp tục khuyên tiếp.

Tuy nhiên, đúng lúc này:

Ầm ầm!!

Mặt đất bỗng nhiên rung chuyển một trận, thậm chí giống như toàn bộ địa cầu đều bị chấn động một cái!

Sắc mặt Dịch Sơn Hà thay đổi lớn, trên mặt Diệp Trần chợt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói khẽ:

"Xem ra, con cá đã mắc câu rồi!"

P/S: Ta thích nào...chương 3