Công Tôn Lâm hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà nhanh như vậy đã đuổi kịp, dọa hắn đễn nỗi cuống lên còn muốn quay người chạy trốn.
"Còn muốn chạy?"
Diệp Trần vẫy tay một trảo, một một cái bàn tay khổng lồ màu vàng óng đã gắt gao nắm Công Tôn Lâm vào trong tay.
"Không được! Ngươi không thể giết ta! Ta còn có một bí mật lớn phải nói cho ngươi!"
Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Đáng tiếc, ta đã không có hứng thú biết!"
Nói xong, trên tay Diệp Trần hơi phát lực, Công Tôn Lâm ngay lập tức hét thảm một tiếng, "Diệp Cuồng Tiên! Ngươi giết ta, Dược Vương tông chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ngươi cho rằng tông môn chỉ phái đi một mình ta tới đây thôi sao? Ngươi quá ngây thơ rồi! A!!"
"Bành!"
Lời nói của Công Tôn Lâm còn chưa nói xong thì cả ngươi trong nháy mắt nổ tung lên, hóa thành một đám sương máu, hoàn toàn đi chầu ông vải trồng cây khế.
Tuy nhiên, câu nói cuối cùng kia của hắn lại làm cho Diệp Trần nhướng mày, chợt nghĩ tới điều gì đó, "Không tốt! Đây là kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng!"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức lấy điện thoại cầm tay ra, bấm điện thoại cho Ám Bộ của Thần Long vệ, "Lập tức xác nhận cho ta, hành tung của Tiêu Nhược Hi và Tô Mạn!"
Nếu như Công Tôn Lâm nói không sai, Dược Vương tông phái không chỉ một mình hắn tới đây, như vậy mục tiêu của những người khác, nhất định là bạn bè hoặc là người thân của Diệp Trần.
Đại bản doanh của Diệp Trần ở Vân Châu có Cuồng Tiên môn tọa trấn, xung quanh còn có quân đội và Thần Long vệ bảo hộ, Dược Vương tông chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt gì, cho nên mục tiêu của bọn hắn rất có thể sẽ đặt ở trên thân hai người là Tiêu Nhược Hi và Tô Mạn ở thành phố Thiên Hải!
"Chỉ mong suy đoán của ta là sai!"
Diệp Trần lẩm bẩm một câu, đồng thời nhanh chóng đuổi về trường học về tới bên cạnh Đường Thanh Nhã.
"Thanh Nhã, Kinh Đô không an toàn, cô theo tôi cùng trở về Thiên Nam một chuyến đi, chờ sau khi tôi xử lý xong một ít chuyện, cô lại tiếp tục trở về đây học!"
Đường Thanh Nhã cũng hiểu rõ, chính mình một khi bị người bắt đi, khẳng định sẽ bị người lấy ra áp chế Diệp Trần, cho nên không do dự lập tức gật đầu đồng ý.
Thế là, hai người trực tiếp rời khỏi trường học, tìm được Đường Thanh Sơn.
Mà đúng lúc này, Ám Bộ của Thần Long vệ cũng gọi trở về, "Diệp soái, không ổn! Nhược Hi tiểu thư trước đây không lâu bị người tập kích!"
"Cái gì!"
Hai mắt Diệp Trần lập tức trừng một cái, đầu điện thoại bên kia tiếp tục nói:
"Tuy nhiên theo huynh đệ phụ trách bảo vệ Nhược Hi tiểu thư nói, Nhược Hi tiểu thư ở giây phút cuối cùng, chợt bộc phát ra một cỗ lực lượng cường đại, giết chết kẻ đánh lén ngay tại chỗ! Nhưng sau đó thì Nhược Hi tiểu thư cũng ngất xỉu..."
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện ra sát ý nồng đậm!
Hi Nguyệt giống như hắn, đồng dạng đều là chuyển thế mà đến, hơn nữa nếu bàn về nội tình cùng thời gian tu luyện, Hi Nguyệt còn có nhiều kinh nghiệm hơn Diệp Trần, tự nhiên cũng có một chút thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
Tuy nhiên, cô ta bây giờ dù sao chỉ là trạng thái tàn hồn, tuy rằng giết chết kẻ đánh lén, chính mình sợ rằng cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ!
Nghĩ đến đây, Diệp Trần tức giận đến hàng răng nghiến chặt, đồng thời trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể tranh thủ thời gian đuổi về Thiên Hải.
"Đúng rồi, chị Mạn đâu? Chị ấy như thế nào?"
Diệp Trần chợt nhớ tới Tô Mạn, lập tức tiếp tục truy vấn.
Đầu điện thoại bên kia, trầm mặc một lát, "Diệp soái, thật có lỗi, Tô Mạn tiểu thư giống như...giống như đã mất tích!"
"Ngươi nói cái gì!"
Diệp Trần vừa mới thở phào nhẹ nhõm, ngay lập tức trái tim liền tăng nhịp, sau đó hướng về phía đầu điện thoại bên kia rống to, "Tra! Lập tức tra cho ta! Trước khi ta trở lại Thiên Hải cần phải điều tra cẩn thận đã có chuyện gì xảy ra!"
Diệp Trần bỗng nhiên rống lớn một tiếng, những người ở bên cạnh lập tức tất cả đều sợ ngây người.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Diệp trần nỏi giận lớn như vậy!
"Diệp Trần, xảy ra chuyện gì?"
Đường Thanh Nhã nhịn không được mở miệng hỏi.
Diệp Trần cũng không có trả lời mà trước tiên hướng Đường Thanh Sơn nói:
"Lập tức trở về Thiên Hải!"
Đợi đến mọi người lên xe, xe chạy vội mà đi, Diệp Trần hít sâu một hơi, bình phục một chút tâm tình của mình mới đối với Đường Thanh Nhã ở một bên, từ từ nói:
"Khả năng đã có chuyện xảy ra với chị Mạn!"
Đường Thanh Nhã lập tức giật mình, không thể không che lấy miệng nhỏ, "Tại sao có thể như vậy?"
Diệp Trần khoát tay áo, "Tình huống bây giờ còn chưa có hiểu được rõ ràng, chị Mạn có thể ở trong tình trạng giống như cô bị người khác bắt đi!"
Đường Thanh Nhã ngay lập tức tự trách một trận, "Đều tại tôi, nếu như không phải bởi vì tôi, nói không chừng chị Tô Mạn sẽ không xảy ra chuyện gì..."
Diệp Trần lắc đầu, "Thanh Nhã, việc này không liên quan gì đến cô, cô tuyệt đối không nên nghĩ như vậy!"
"Hơn nữa từ tình huống cái tên Công Tôn Lâm kia đối phó với cô đến xem, bọn họ chắc là chỉ muốn ra tay với người thân và bạn bè của ta, đến dùng cái này tới áp chế tôi!"
"Cho nên, chị Mạn cho dù thật bị đồng bọn của hắn bắt đi thì tạm thời chắc là cũng không có nguy hiểm gì tới tính mạng!"
Tuy rằng ngoài miệng Diệp Trần nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi.
Hắn trong khoảng thời gian này, cả ngày đều ở bên cạnh Hi Nguyệt, ngược lại không để ý tới người chị này của mình.
Tuy rằng Tô Mạn không phải chị ruột của hắn, thế nhưng đối với Diệp Trần mà nói, lại so với chị ruột còn thân hơn, là người nhà quan trọng nhất của hắn!
"Dược Vương tông! Các ngươi đây là đang muốn chết!!"
Diệp Trần càng nghĩ càng bất an, trên người không tự chủ được liền dâng lên một luồng sát ý mạnh mẽ.
...
Sau khi mọi người chạy tới sân bay, Diệp Trần cũng không có lên máy bay, "Thanh Sơn huynh, ngươi trước tiên mang Thanh Nhã trực tiếp trở về Vân Châu, ta đi trước một bước!"
Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp tung người nhảy lên, giống như một quả tên lửa bay lên, sau đó giẫm lên một thanh kiếm màu tím, giống như một thiên thạch bay vút đi, lao nhanh về phía Nam!
Bọn người Đường Thanh Sơn nhìn thấy cảnh này thì líu lưỡi một trận, không thể không thi nhau cảm khái:
"Phi thiên độn địa! Ngự không phi hành! Quả nhiên là năng lực mà tiên nhân mới có a!"
"Tốc độ này, chỉ sợ còn nhanh hơn so với máy bay siêu thanh!"
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta cũng phải dựa theo lời nói của Diệp tiên sinh, nhanh chóng trở về Vân Châu!"
...
Chỉ dùng hơn một giờ, Diệp Trần cũng đã từu Kinh Đô về tới bầu trời của thành phố Thiên Hải.
Tô Mạn đã thực tập tại một công ty thương mại nước ngoài ở thành phố Thiên Hải, cho nên cô đã thuê một căn hộ duy nhất trong một khu phố tầm trung gần công ty, trước đó Diệp Trần cũng đã tới một lần.
Đi tới trước khu phố kia, thần niệm Diệp Trần quét qua, đã nhanh chóng khóa chặt hành tung của Ám Bộ Thần Long vệ, thế là thân thể nhoáng một cái trực tiếp đi tới trước mặt mọi người.
"Diệp soái!"
Mấy người Thần Long vệ thấy Diệp Trần giống như một vị thần hạ phàm, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lập tức từng tên vừa mừng vừa sợ.
Diệp Trần thì một mặt âm trầm, "Đến cùng là tình huống như thế nào?"
Một tên thủ lĩnh Ám Bộ cầm đầu lập tức tiến lên một bước nói:
"Thưa Diệp soái! Chúng ta phụng mệnh phụ trách bảo vệ an toàn cho Tô Mạn tiểu thư, hôm nay Tô Mạn tiểu thư sau khi hết giờ làm từ công ty trở về, mọi chuyện đều giống như thường ngày, cũng không có phát hiện bất kỳ khác thường nào, thế nhưng trước đó sau khi nhận được nhắc nhở của Diệp soái, sau khi chúng ta xông vào mới phát hiện, không thấy Tô Mạn tiểu thư đâu nữa, tuy nhiên..."
Nói đến đây, ngươi kia lại hướng trong ngực móc ra một tờ giấy trắng cổ xưa, "Diệp soái, trong phòng chúng ta phát hiện ra cái này!"
Diệp Trần nhướng mày, nhận lấy tờ giấy trắng, mở ra xem, trên mặt lập tức hiện ra sát ý nồng đậm.