Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 683: Ta là người ngươi không nên trêu chọc!



"Vị kia thế nhưng là Khương Thành trưởng lão của Liệt Nhật tông, tuy rằng ở bên trong Liệt Nhật tông có tu vi cũng không phải là cao nhất, nhưng cũng là cao thủ cảnh giới Kim Đan trung kỳ, lại bị tiểu tử này giết chết dễ dàng như vậy?"

"Hắn vừa rồi dùng chính là chiêu thức gì? Sao lại lọi hại như thế!"

"Rõ ràng khí tức chỉ có cảnh giới Kim Đan, vì sao thực lực so với Khương Thành trưởng lão lại cường đại hơn nhiều như vậy?"

...

Chẳng những người của Liệt Nhật tông, tất cả đều bị màn xuất thủ vừa rồi của Diệp Trần trấ trụ mà người của Lưu Quang phái cũng đều có vẻ mặt kinh ngạc.

"Hảo tiểu tử! Khó trách ngươi dám cuồng như vậy, hóa ra thực sự là có tài! Lão phu đến chơi với ngươi!"

Trong đám người Liệt Nhật tông lại có một ông lão chậm rãi đi ra.

Ầm!

Ông lão kia lật bàn tay một cái, một cái trường côn màu xanh sẫm đột nhiên xuất hiện ở trên tay hắn, sau đó ánh sáng phát ra rực rỡ, trong nháy mắt cũng đã dài đến gần ngàn mét, khí thế như cầu vồng, dường như muốn đâm ra một cái lỗ thủng trên trời xanh!

Nhìn người nọ xuất thủ, trong đám người ở chung quanh lập tức lại thi nhau kinh hô lên, "Đây là...đây có lẽ là Linh khí thượng đẳng trong truyền thuyết, Thiên La Độc Cốt côn sao?"

"Vậy thì người này chắc chắn chính là Thái Thượng trưởng lão La Chiến Thiên của Liệt Nhật tông! Không nghĩ tới ngay cả hắn cũng tới!"

"Nghe nói vị Thái Thượng trưởng lão La Chiến Thiên này chính là cường giả cảnh giới Nguyên Anh, dựa vào thanh Thiên La Độc Cốt côn này ở bên trong cường giả cảnh giới Nguyên Anh cũng là ít có đối thủ!"

"Xong! Thái Thượng trưởng lão La Chiến Thiên mà ra tay thì tiểu tử này chắc chắn chết chắc!"

...

Mọi người bàn tán sôi nổi, vô luận là bên Liệt Nhật tông hay là người của Lưu Quang phái rõ ràng cũng không có coi trọng Diệp Trần.

La Chiến Thiên nghe được tiếng bàn tán của mọi người, trên mặt dày lập tức lộ ra vẻ ngạo nhiên, đưa Thiên La Độc Cốt côn trong tay chỉ về phía Diệp Trần, cười lạnh nói:

"Tiểu tử! Bây giờ đầu hàng còn kịp, lão phu nể tình ngươi cũng coi là một nhân tài, có lẽ có thể lưu ngươi một cái thây hoàn chỉnh!"

Không nghĩ tới, Diệp Trần vẫn như vũ ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên, bình tĩnh đứng ở nơi đó, vẻ mặt không vui không buồn.

Dáng vẻ này rơi vào trong mắt mọi người giống như là sợ quá mà choáng váng.

"Hừ! Ngươi đã không biết sống chết như vậy, vậy thì lão phu liền tiễn ngươi đi một đoạn đường!"

Lời nói của La Chiến Thiên rơi xuống bỗng nhiên trong tay vung Thiên La Độc Cốt côn lên, hung hăng đập xuống Diệp Trần ở phía dưới.

Mà Diệp Trần vẫn đứng im ở nơi đõ, khẽ động cũng không hề động, giống như là muốn từ bỏ chống cự.

"Quả nhiên a! La trưởng lão vừa ra tay thì tiểu tử này đoán chừng bị dọa đến hồn vía đều muốn lên mây!"

"Đây chính là kết quả cho việc đắc tội với Liệt Nhật tông ta!"

"Thật sự là không chịu nổi một kích a!"

...

Ầm ầm!

Vân Linh Nhi nhìn thấy Thiên La Độc Cốt côn rơi xuống thì lập tức nghiêng đầu đi, đã không đành lòng nhìn nữa.

Tuy nhiên sau một khắc, nàng ta chợt nghe được xung quanh vang lên từng tiếng kinh hô:

"Cái gì!"

"Điều này sao có thể?"

"Tiểu tử kia vậy mà...không có bị làm sao?"

...

Vân Linh Nhi vội vàng nhanh chóng nhìn vào, chỉ thấy Diệp Tràn vẫn đứng lơ lửng giữa không trung như cũ, bình tĩnh đứng ở nơi đó, tuy nhiên trên dưới quanh người lại có ánh sáng vàng lưu chuyển, giống như một vị thần hạ phàm.

Mà đổi ra một bên, ngược lại là La Chiến Thiên kia lại bay ngược ra ngoài tới ngàn mét, miêng phun máu tươi, vẻ mặt trắng bệch, trong đôi mắt lộ ra vẻ chấn kinh nồng đậm, "Không! Làm sao có thể! Đây là chuyện không có khả năng a!"

Hóa ra, vừa rồi hắn dùng toàn lực đánh ra một côn, rõ ràng đánh trúng ở trên người đối phương, thế nhưng lại cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại đến làm cho người ta phải tuyệt vọng, trực tiếp bắn hắn ra ngoài.

Mà đối phương từ đầu đến cuối, thậm chí ngay cả di chuyển cũng không có động một chút!

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ thực lực của thiếu niên thần bí trước mắt này vượt xa hắn!

"Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?"

Hai mắt La Chiến Thiên nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, thế nhưng mặc cho hắn cảm ứng như thế nào, khí tức của đối phương rõ ràng cũng chỉ có cảnh giới Kim Đan, trong lòng lập tức càng thêm kinh hãi.

Diệp Trần cười lạnh, "Ta là người ngươi không nên trêu chọc!"

Nói xong, Diệp Trần trực tiếp diêu không tung ra một quyền, "Hư Không Thần quyền!"

Ầm ầm!

Một lực quyền to lớn trực tiếp xuyên qua không gian, trong nháy mắt đi tới trước mặt La Chiến Thiên, La Chiến Thiên ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra:

"Bành!"

Cả người trong nháy mắt bị một quyền của Diệp Trần đánh cho nổ tung lên, hóa thành một đám sương máu.

"Cái gì!!"

Mọi người ở xung quanh hoàn toàn không kịp phản ứng, đến cùng chuyện này là như thế nào, La Chiến Thiên ở toàn bộ tinh vực Thiên Lang đều có tiếng tăm lừng lẫy, vậy mà lại chết trước mặt mọi người với phương thức thê thảm như thế, ngay cả thi thể đều không còn!

Thậm chí, gần như tất cả mọi người đều không hiểu rõ, Diệp Trần là xuất thủ như thế nào!

"Không! Không có khả năng! Hắn... Hắn làm sao lại mạnh như vậy?"

Sở Tinh Hà trước đó còn một mực đang đắc chí, lúc này đã hoàng toàn choáng váng!

Diệp Trần một chỉ tiêu diệt một tên trưởng lão bình thường của Liệt Nhật tông thì hắn miễn cưỡng còn có thể chấp nhận, dù sao hắn biết, Diệp Trần có thực lực cảnh giới Nguyên Anh.

Thế nhưng La Chiến Thiên là ai? Đây chính là Thái Thượng trưởng lão của Liệt Nhật tông, ở Liệt Nhật tông có thực lực tồn tại xếp hạng trước ba!

Bây giờ thế mà bị Diệp Trần giết, hơn nữa còn dễ như trở bàn tay như thế!

"Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ hắn vậy mà là Hóa Thần? Trước đó cố ý giả heo ăn thịt hổ? Không! Đây tuyệt đối không có khả năng!"

Phải biết cảnh giới Hóa Thần cho dù ở toàn bộ Tu Chân giới cũng thuộc về hàng ngũ cao thủ, trong mấy chục cái tinh vực, đều chưa chắc có thể xuất hiện một cái!

Hơn nữa, cường giả Hóa Thần bình thường đều ở tinh vực cao cấp, làm sao lại đến loại địa phương cứt chim cũng không có này của bọn họ đi quản loại chuyện nhỏ bực này?

Không riêng gì Sở Tinh Hà, tính cả Mạc Trường Lâm và các vị trưởng lão của Lưu Quang phái, thậm chí các cường giả của Liệt Nhật tông, tất cả đều lại bắt đầu đánh giá Diệp Trần lần nữa, "Không biết các hạ đến cùng là thần thánh phương nào? Trước đó chúng ta có mắt như mù, có nhiều mạo phạm, không bằng chuyện ngày hôm nay, đến đây dựng thì dừng lại đi thôi được chứ?"

Nam Nhật Sơn tông chủ Liệt Nhật tông sau khi suy nghĩ thật nhanh vậy mà chủ động mở miệng cầu hòa.

Xoạt!

Mọi người nhất thời xôn xao lần nữa.

Nam Nhật Sơn là nhân vật như thế nào?

Đây chính là có thể coi là hoàng đế của tinh vực Thiên Lang, ở toàn bộ tinh vực Thiên Lang, từ trước đến nay luôn ngang ngược, không kiêng nể gì cả, mọi người chưa bao giờ thấy hắn lại ăn nói khép nép tới như thế?

Thậm chí ngay cả mối thù giết con đều không có ý định báo!

Thật ra thì lấy trăm vạn đệ tử của Liệt Nhật tông, nếu thật là liều mạng thì ngay cả cường giả Hóa Thần cũng chưa chắc có thể đối mặt.

Chỉ có điều, thứ nhất, tổn thất quá lớn!

Thứ hai, nơi này dù sao cũng là địa bàn của Lưu Quang phái, bọn họ vội vàng mà tới, thực lực có hạn cho nên Nam Nhật Sơn mới lựa chọn nhận sợ.

Lúc mọi người ở đây đều coi trận đại chiến này, khả năng sẽ dừng lại tại đây.

Nhưng không ngờ, Diệp Trần ngẩng đầu liếc qua Nam Nhật Sơn, thản nhiên nói:

"Như vậy coi như thôi? Cũng được! Quỳ xuống dập đầu ba cái, sau đó tự đoạn một tay thì có thể cút!"

Ầm!

Lời kia của Diệp Trần vừa thốt ra, toàn bộ tất cả mọi người ngay lập tức choáng váng, sau đó thì thi nhau lắc đầu thở dài, khó có được Nam Nhật Sơn chủ động cầu hòa, cái tên này vậy mà không hiểu được chuyện này khó có được tới cỡ nào, hay là hắn thật sự muốn một mình đơn đấu toàn bộ Liệt Nhật tông hay sao?

Quả nhiên, Nam Nhật Sơn nghe được lời này của Diệp Trần thì ngay lập tức tức giận đến trong mắt đều muốn lòi cả ra!

"Được được được! Hảo tiểu tử! Chẳng lẽ ngươi thật coi là bổn tông chủ sợ ngươi hay sao?"

"Tất cả mọi người nghe, bày trận!"

Rầm rầm!

Nam Nhật Sơn ra lệnh một tiếng, nhiều cường giả của Liệt Nhật tông lập tức thi nhau xuất thủ bao vây Diệp Trần vào giữa.

P/S: Ta thích nào....chương 4.....chỉ cầu kim phiếu a....kim phiếu để dịch nào.....