Trọng Sinh Về Tôi Chỉ Muốn Được Nghỉ Ngơi

Chương 7: Yêu Linh Thụ



Ninh Nguyên cậu cảm nhận được sự sống của các đệ tử ngoại môn kia đang dần dần rạn nứt, dù có đôi chút buồn ngủ nhưng cậu cũng phải vực dậy di chuyển thật nhanh đến khu vực đó.

Cánh rừng của trấn Thôn Linh nhìn bề ngoài nó như một rừng cây gỗ tùng bình thường nhưng nếu các tu sĩ khai mở nhãn pháp thì đó lại là một chuyện khác, cánh rừng ngập tràn mùi tử khí cây cối thì khô héo không lấy nổi một lá, đôi lúc một số cây còn có cả máu dính trên đó, chỉ cần nhìn cảnh vật của cánh rừng và thôn cậu cũng có thể hình dung được người dân của trấn Thôn Linh này đã chết thảm như thế nào.

Càng nghĩ cậu càng phóng từ những cành cây này qua các cánh cây khác với tốc độ nhanh hơn, một lúc sau khi cảm nhận được mình đã đến nơi mình cần đến cậu mới phóng lên ngọn cây cao nhất gần đó quan sát tình hình, việc bay vào chiến đấu vô tội vạ mà không tìm hiểu tình cảnh và không quan sát sự việc là điểm yếu chết người của các tu sĩ, cậu rất hiểu điều đó.

đứng trên đỉnh của ngọn cây gần đó quan sát thì cậu không khỏi hốt hoảng trước thứ sinh vật mà những đệ tử ngoại môn kia đang chiến đấu, cậu biết nó một trong các yêu vật rất mạnh phải cần tới hơn 6 hoặc 7 tu sĩ Hóa Thần Kì mới có thể thu phục, yêu vật có tên gọi Yêu Linh Thụ, cây đại thụ có khuôn mặt con người méo mó này bản thân nó có thể thi triển các huyễn thuật cấp cao dẫn dụ con mồi rồi nuốt chửng bọn họ khi trước cậu chỉ đứng nhìn các đệ tử nội môn đánh với nó thôi mà đã là một trận long trời rồi.

Tình hình các đệ tử ngoại môn hiện tại đang rất nguy kịch, có những người đã ngất xỉu, có người thì đã mất đi một tay hoặc một chân trên mặt trận hiện tại chỉ còn lại hai bóng người và một trong số đó cậu biết về hắn, Dương Úc chính là tên của chàng trai mà cậu đem lòng yêu thương.

Dương Úc hắn hiện là đệ tử ngoại môn có tu vi Kết Đan Trung Kì cũng được xếp vào những tu sĩ tài năng của ngoại môn và rất có triển vọng sẽ có thể vào nội môn ở lần tuyển chọn tiếp theo, bên canh hắn là bạn của hắn tên Khải Luân tu vi Kết Đan sơ kì dù yếu hơn một chút nhưng cậu ta là sẽ là một bậc thầy tinh thông dược thuật trong tương lai, cậu nhớ hắn vì người tên Khải Luân này kiếp trước ghét cậu lắm ghét tới nỗi hắn coi thường cậu ra mặt và còn hay lan truyền các tin đồn thất thiệt về cậu nữa, nghĩ lại thì cậu cũng không biết sao hắn ghét mình đến vậy.

Dương Úc anh ta ở ngoại môn là một đệ tử rất nổi tiếng không chỉ vẻ ngoài điển trai, ngũ quan xuất chúng với mái tóc màu đen láy, đôi đồng tử màu cảm thạch lục bảo mê người và với hắn rất cao cao hơn cậu nhiều, không chỉ vậy anh ta còn được biết đến với sự siêng năng, hiếu học và tính cách rất tốt bụng hòa đồng khác với vẻ ngoài lãnh đạm của mình, hỏi sao mà nhiều nữ tu không chỉ ở ngoại môn mà còn nội môn mê cậu ta như điếu đổ, các trưởng lão của nội môn cũng đã bắt đầu nhâm nhe anh ta và hiện đang xem biểu hiện thế nào.

Haz nghĩ đến mà làm cậu thở dài, nếu phải tường thuật lại mọi thứ của con người này thì sẽ là một thành các nhiều trang văn làm thành một cuốn sách mất, kiếp trước cậu yêu bọn họ tới mức tìm hiểu không chỉ sở thích, nỗi sợ, thức lúc mấy giờ, ăn ra sao,..... nghĩ đến cậu tưởng bản thân mình như kẻ biến thái ấy.



Quay lại vấn đề chính bọn họ đang đánh nhau rất dữ dội với yêu linh thụ, cây cổ thụ quái vật này đang ở tu vi Nguyên Anh Đỉnh Phong nếu để nó thăng cấp và có Linh Trí như kiếp trước thì sẽ rất khổ nạn đây, cây cổ thụ lôi các rễ cây của mình lên và kéo dài nó tấn công không chỉ vậy những chiếc lá màu tím của nó không ngừng bắn về phía cả hai làm họ liên tục phải né tránh, đến khi tìm thấy sơ hở thì đó là một cái bẫy.

Dương Úc cậu nhảy lùi về sau để né các đòn thì phát hiện lúc các rễ cây ra đòn thì thì sẽ tạo ra rất nhiều khoảng trốn ở giữa, nếu tấn công trực diện và bay thẳng qua thì sẽ có thể tiếp cận và đâm vào yêu linh thạch của nó, không nói nhiều cậu bảo Khải Luân hỗ trợ mình cậu dùng tuyệt kĩ Thanh Dương Kiếm Pháp của Thanh Huyền Tông bay đến nó.

Thanh Dương Kiếm Pháp đường kiếm rộng bung tỏa như những cánh hoa hương dướng hướng về mặt trời, mỗi nhát kiếm là tượng trưng cho ý chí hướng về chính đạo.

Nhưng kết cục không như mơ khi tưởng mọi chuyện sẽ thành công thì một cái rễ dài đánh anh ta bay ra xa đâm sầm vào góc cây gần đó đến nỗi thổ huyết.

Khải Luân hắn thấy bạn mình bị đánh thế cũng nhanh chém hết rễ cây lại xem tình hình, Dương Úc hắn cậu ta vẫn chưa chết nhưng đã bị nội thương khá nặng, bên hông trái hiện đang bị một cành cây đâm xiên qua, Khải Luân cậu nhanh chóng thi triển linh lực để cầm máu cho bạn mình nhưng Dương Úc đã bảo hắn chạy đi, hắn thì lại quyết sống quyết chết không đi để rồi cây đại thụ đó hợp tất cả các rễ lại biến thành một con rắn cây khổng lồ tấn công về phía cả hai, Khải Luân hắn cầm kiếm lên những lớp kết giới phòng thủ cũng đã bị phá và cả hai như chấp nhận số phận của mình và nhắm chặt mắt.

Bỗng con rắn gỗ bị một trận bàn lưỡng cực âm dương khóa lại và bốc cháy dữ dội, ngọn lửa xanh của nó lan rộng đến gần thân cây nhưng yêu linh thụ đã phát hiện và tự cắt rễ của mình.

" Lưỡng Nghi Kiếm Pháp: Trùng thứ nhất: Âm Trận Hỏa Hình " Một bỗng hình khá nhỏ nhẹ nhàng tiếp đất và cất lưỡng kiếm vào bao, người đó không ai khác chính là Ninh nguyên