Một đạo thần phù thiên lôi trận hạ xuống, tên cương thi cầm đầu khuôn mặt vặn vẹo không cam lòng biến thành tro.
Tất cả cương thi đã muốn tiêu diệt gần hết, xung quanh đều trở nên tan hoang, khí tức hắc ám tán đi, mây đen dần lui, trăng sáng soi rọi mọi thứ.
"Phốc!" Mã Tư Viễn rốt cuộc cũng không kiên trì nổi nữa, phun ra một ngụm máu tươi, cả người vô lực mà quỳ trên mặt đất, hiện tại nếu có một con cương thi cấp thấp phía sau đánh tới, cũng có thể dễ dàng giết chết Mã Tư Viễn.
"Quả nhiên.. vẫn rất miễn cưỡng.. A!" Mã Tư Viễn chùi chùi vết máu bên khóe miệng, cố gắng đứng lên.
Gió thổi bay góc áo đầy máu, ánh trăng chiếu lên một thân ảnh thon gầy, phá lệ hư ảo, mông lung.
"Vì cái gì không dùng Long thần cưỡng chế lệnh." Thanh âm trầm thấp mà đầy từ tính vang lên, nhưng hình như đang cố kìm nén cảm xúc.
"Ngươi là ai?" Mã Tư Viễn không dám khinh địch, khí đen trên người của tên này thập phần nồng đậm, cho dù bản thân cậu trước đây cũng không phải là đối thủ của hắn ta.
Nam tử rất cao lớn, thân thể lắc một cái, Mã Tư Viễn ngay cả phản kháng cũng không có cơ hội, đã bị nam tử bóp chặt cổ họng.
"Vì cái gì không dùng Long thần cưỡng chế lệnh!" Ngữ khí của nam tử có vẻ không kiên nhẫn.
"Buông.. tay.." Mã Tư Viễn sắc mặt tái nhợt, nước mắt tràn ra làm mọi thứ trở nên mơ hồ, khiến cậu không thấy rõ gương mặt của hắn, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt kia lạnh như băng.
Nam tử nhìn thấy bộ dạng thống khổ của cậu, tàn nhẫn trong mắt thế nhưng có thêm vài phần ưu tư, tay bất giác thả lỏng.
Mà Mã Tư Viễn do toàn thân vô lực cùng thiếu dưỡng khí, sau khi nam tử buông tay nháy mắt ngã xuống, rơi vào trong lòng ngực của hắn.
Nam tử muốn đẩy ra, nhưng cuối đầu nhìn cậu thì lại sửng sốt.
Bên khóe miệng cậu còn vươn lại vài tia máu, khuôn mặt tinh xảo tái nhợt, dưới ánh trăng có vẻ càng thêm yếu ớt, hoảng hốt như nhận ra hình bóng trùng khớp, gợi lại ký ức của nam tử.
Nam tử trầm tư một chút, ôm lấy thiếu niên, biến mất trong đêm tối.
"Ông nội, đến cùng thì Mã thị có lai lịch như thế nào." Mao Tiểu Cầu nghĩ không thông vì sao Mã Tư Viễn vốn cùng hắn tuổi tác gần nhau, nhưng thực lực thoạt nhìn còn muốn vượt qua ông nội.
"Trừ tà long tộc Mã thị, là một gia tộc trừ tà truyền qua ngàn năm, lưu lại tới nay vô số trận pháp trừ tà cùng phù chú, trong đó lấy Cửu tự chân ngôn, thần phù thiên lôi trận, Long thần cưỡng chế lệnh mà nổi danh hậu thế." Mao lão gia tử thở dài.
"Hai cái trước con biết, vậy cái thứ ba Long thần cưỡng chế lệnh là cái gì?" Mao Tiểu Cầu khó hiểu nhìn ông nội.