Trừ Yêu Truyện

Chương 118: Đột phá



Thái Cửu dừng bước, ánh mắt băn khoăn đảo quanh người Mị, khi nhìn thấy túi thơm màu lam đen treo bên hông Mị, mắt hắn đen lại thâm trầm, chỉ vào túi thơm chậm rãi nói:"Gỡ xuống đưa ta xem."

Mị rũ mắt nhìn theo Thái Cửu chỉ, phát hiện Thái Cửu chỉ đến túi thơm của mình, vẻ mặt hắn căng thẳng, vô thức che túi thơm lại, không tình nguyện nói:"Điện hạ, đây là đồ cá nhân của thần."

Ánh mắt Thái Cửu càng đen thẫm lại, hắn nhìn Mị có chút kinh ngạc, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Mị kháng cự lại mình. Dường như từ trong mắt Mị hắn thấy được một tia địch ý, nhưng khi nhìn kĩ lại thì không nhìn ra gì. Có lẽ là ảo giác, Mị là một trong bốn thị vệ đơn thuần nhất, cũng ngay thẳng trung thành nhất, hắn sẽ không phản bội đâu.

Thái Cửu nhìn lại túi thơm kia, nghiêm túc ngửi ngửi, cảm thấy mùi hương này có chút khác biệt với mùi hương trên người Đồ Sơn Dung, có lẽ là dùng hương liệu tương đồng thôi. Hắn nhìn bộ dạng khẩn trương của Mị, tùy ý hỏi:"Cô nương mà ngươi ái mộ tặng túi thơm cho ngươi sao?"

Sắc mặt Mị đột nhiên có chút thẹn thùng, hắn gật gật đầu, nhẹ nhàng “Vâng” một tiếng. Tuổi tác Mị cũng không còn nhỏ, có cô nương ái mộ cũng là bình thường. Thái Cửu nhìn hắn một cái, không nói gì xoay người rời đi. Tuy rằng thân phận hắn cao quý, là chủ tử của Mị nhưng hắn khinh thường chuyện đoạt túi thơm của thủ hạ mình, nữ tử khác đưa đồ cho, hắn cũng không hứng thú.

Thái Cửu đến chỗ Yêu đế bận rộn cả ngày, đêm đến hắn lại một mình lẻ loi về tẩm cung trống vắng, Đồ Sơn Dung không còn nữa, không còn người ban đêm vì hắn mà để đèn. Hắn cô độc ăn cơm, tắm gội, ngủ, mỗi ngày đều lặp lại sinh hoạt đơn điệu nhạt nhẽo này.

Thời gian A Dung rời Đông Cung đã hơn một tháng, mỗi buổi tối Thái Cửu đều ngủ ở chiếc giường cũ của A Dung, giường lớn thoải mái mềm mại ngược lại lại bị hắn vứt bỏ. Gần đây hắn luôn mơ thấy A Dung, mỗi lần từ trong mộng tỉnh lại, đũng quần luôn ướt một mảng lớn. Thái Cửu có chút xấu hổ, từ đầu đến cuối đối tượng hắn mộng xuân đều là Đồ Sơn Dung, ở trong mộng hắn kéo nàng làm đủ các loại tư thế, cật lực mà làm. Đồ Sơn Dung ở trong mộng thật nghe lời, nàng cũng không khắc khẩu với hắn, ngoan ngoãn dịu dàng vùi trong ngực hắn, tùy ý hắn xoa nhéo. Mỗi khi tỉnh lại, Thái Cửu đều sẽ nằm trên giường, hồi tưởng những gì phát sinh trong giấc mơ. Nếu trong hiện thực Đồ Sơn Dung cũng ngoan ngoãn nghe lời như vậy, kỳ thật hắn cũng sẽ không phản đối chuyện sống cùng nàng.

Gần đây số lần mơ thấy nàng càng ngày càng nhiều, Thái Cửu thừa nhận bản thân có chút nhớ Đồ Sơn Dung. Hắn nhìn vật dưới háng mình mỗi lần mộng xuân xong, dương v*t đều phấn khởi trướng đau, có chút bực bội vuốt vuốt, huynh đệ của hắn cũng rất nhớ nàng.

Thái Cửu nghĩ đã hơn một tháng rồi, Đồ Sơn Dung đã thư giãn xong, người thừa kế Đông Hoàng gia bọn họ cũng không thể sống mãi ở thôn trang hoang vu hẻo lánh, chờ thêm mấy ngày nữa xử lý xong sự vụ gần đây, hắn sẽ đi đón nàng trở về.

Thái Cửu cứ tưởng rất nhanh mình có thể đưa A Dung về, nhưng đến hôm sau, Yêu đế lại phái hắn đi xa với những thủ lĩnh các tộc trong Yêu giới để đàm phán việc liên minh. Thái Cửu theo lời Yêu đế, cũng là để rèn luyện bản thân, Yêu đế phái hắn ra ngoài mục đích là muốn hắn rèn luyện năng lực lãnh đạo, cho nên việc này không có cách nào cự tuyệt.

Hôm sau, Thái Cửu phụng mệnh xa nhà. Hối hả ngược xuôi, cuối cùng hơn một tháng sau, sau khi thương nghị xong xuôi với các tộc liên minh, cuối cùng Thái Cửu cũng trở về. Ở bên ngoài một tháng, không có đệm chăn có mùi A Dung, mỗi đêm Thái Cửu đều không thể ngủ ngon. Hắn có chút hối hận bởi vì lúc trước bận tối tăm mặt mũi, lại sợ bị mọi người nhạo báng hắn đường đường là con trai Yêu đế mà lại mang đệm chăn theo cho nên đành từ bỏ.

Thời gian A Dung rời đi càng dài, Thái Cửu phát hiện mình càng nhớ nàng hơn, thật muốn ôm cơ thể ấm áp mềm mại của nàng. Về sau hắn sẽ không bắt nạt nàng, nhường thịt bò cho nàng, giường lớn cũng cho nàng ngủ, bể tắm cũng cho nàng ngâm nước nóng, chỉ cần mỗi ngày nàng ngoan ngoãn để cho hắn ôm đi ngủ. Nàng không ở đây, đã thật lâu hắn không có được một giấc ngủ ngon yên ổn.

Hai tháng bị mất ngủ dày vò, tinh thần Thái Cửu không tốt, thần kinh hắn căng chặt tới cực hạn, hắn rất muốn A Dung, phi thường cấp thiết muốn gặp nàng. Cho nên sau khi về Đông Cung, Thái Cửu hỏi thăm Yêu hậu nơi A Dung đi, sau khi hỏi rõ ràng, hắn cấp tốc tự mình đánh xe về hướng thôn trang.

Thái Cửu tới vội vàng, hắn không báo cho bất kì ai, ngay cả Yêu hậu cũng cho rằng hắn chỉ tùy tiện hỏi mà thôi. Đến khi Thái Cửu vui sướng đẩy cửa thôn trang ra, hắn thấy được một màn khiến hắn không thể kìm được cơn giận.

Thuộc hạ mà hắn tự cho rằng đối với mình tuyệt đối trung thành tận tâm đang cùng mẫu thân của hài tử mình thân mật ôm nhau.

A, thật là châm chọc.

Thái Cửu cười lạnh một tiếng, mắt đen âm trầm nháy mắt biến thành màu xanh nhạt, quanh thân hắn tỏa ra ánh sáng vàng nhạt bao bọc, ngón tay thon dài nhanh chóng mọc ra móng vuốt sắc bén. Cặp mắt xanh nhạt tỏa ra sát khí dày đặc, Thái Cửu nhìn về phía hai người trước mắt vẫn hồn nhiên không nhận ra, đột nhiên chạy như bay đến, móng vuốt sắc bén tỏa ra ánh sáng vàng nhạt đánh tới.