Lãm Nguyệt liếm khóe miệng, nước miếng có tiêu độc được không thì cô không biết, nhưng chắc chắn không thể tiêu sưng.
Nghĩ đến anh lại né được chuyện lúm đồng tiền, cô véo ngực anh, rồi lại véo mặt anh.
"Sâm Sâm, anh không ngoan."
Khóe mắt Trần Dục Sâm lóe lên một tia thỏa mãn, anh bắt lấy tay cô, đưa lên miệng hôn.
Có cảm giác như một chú cún khổng lồ đang thưởng thức cục xương thơm ngon, lười biếng ngoe nguẩy cái đuôi, mặt mày vô cảm.
Lãm Nguyệt cầm một tấm thiệp mời, vỗ vỗ mặt anh.
Mỉm cười, "Ngoan, môi em hơi đau nên phải nghỉ một lát, thiệp mời giao cho anh nhé."
Cũng không biết môi đau thì ảnh hưởng gì đến việc viết thiệp mời.
Thấy anh mím môi gật gật đầu, Lãm Nguyệt liền muốn đứng lên.
Anh lập tức ôm chặt cô không buông.
"Sao thế, không phải đồng ý rồi sao?" Lãm Nguyệt chọc má anh, "Muốn đổi ý?"
"Không." Trần Dục Sâm lắc đầu, luồn tay qua eo cô cầm lấy cây bút, vẻ mặt thản nhiên.
"Em đi, anh không có tâm trạng để viết."
Lãm Nguyệt dịch chuyển, tìm một vị trí thoải mái trong lòng anh, anh xắn tay áo, lộ ra cổ tay mạnh mẽ, động tác từ tốn, vô cùng đẹp mắt, chỉ cần liếc mắt cũng có thể cảm giác được khí phách cương nghị từ anh.
Cô cười, "Chỉ biết dỗ ngon dỗ ngọt."
Trần Dục Sâm cũng không phản bác, chỉ là ôm chặt cô hơn, đáy lòng tràn đầy ấm áp, ngọt ngào.
Anh mím môi, nhìn tấm thiệp vừa mới viết xong, "Không đẹp."
Lãm Nguyệt xem qua, "Không đẹp chỗ nào?"
Nét bút vừa thanh lịch vừa phóng khoáng, nhìn kỹ lại thấy mạnh mẽ khí khái. So với cô viết thì đẹp hơn nhiều.
Anh trầm mặc, "Không có em."
Anh nhìn cô, không giải thích thêm mà chỉ lấy ra một tấm thiệp khác, cầm tay cô cùng viết.
Nét chữ dưới ngòi bút từ từ hiện ra, Lãm Nguyệt nhìn hai tấm thiệp so sánh một lúc. Đôi mắt như hồ nước thu trong vắt của cô như có một làn gió nhẹ thổi qua làm gợn sóng lan rộng.
Trên tấm thiệp mà hai người cùng viết, hai cái tên đứng cạnh nhau vừa nhu vừa cương, rõ ràng mới nhìn thì có vẻ sắc bén lạnh lùng, khiến người ta e ngại, nhưng trong đó lại hàm chứa sự hòa nhã uyển chuyển, như thể hòa tan cả nét sắc bén ban đầu, một loại tình ý sâu sắc từ dưới nét bút cứ thế hiện ra.
Giống như... Trần Dục Sâm và cô.
Trong mắt tràn ra ý cười, cô chủ động cầm tay anh, lấy ra một tấm thiệp khác nữa.
Sau lưng là lồng ngực ấm áp, hơi thở hai người như hòa vào làm một, hai bàn tay đan vào nhau cùng cầm một cây bút, hương bạc hà thanh mát hòa với hương nước hoa nữ tính thoang thoảng, tạo thành một loại hương vị khiến người ta ngây ngất.
Phòng khách bị bao phủ bởi bầu không khí ngọt ngào.
............
"Đại thiếu gia, Trần gia và Hứa gia đưa thiệp mời tới, cậu có muốn xem một chút không?"
"Hử? Đưa tôi xem." Người đàn ông đang vắt chân ngồi ở trên sô pha uống nước, nghe vậy vươn tay lấy thiệp mới, thiệp mời đính hôn? Hắn kinh ngạc lật tấm thiệp xem từ trên xuống dưới, ai đính hôn cơ?
"Khụ..." Vừa nhìn thấy hai cái tên kia hắn lập tức sặc nước, ho khan không ngừng.
"Trần Dục Sâm với Hứa Lãm Nguyệt!!"
Đệch! Không phải hắn hoa mắt đấy chứ?!
Những người từng đến tiệc mừng thọ hôm trước còn đỡ bị dọa. Nhưng đại thọ của ông Hứa dù sao cũng chỉ có mấy gia đình tham dự, còn lần này đa số những người nhận được thiệp mời lại không tham gia tiệc mừng thọ, đột nhiên nhận được thiệp mời của hai người, phản ứng đại khái như là nghe tin đàn ông biết đẻ vậy đó.
Thế giới quan sắp sụp đổ đến nơi rồi...
.........
Hai bên gia đình mấy ngày này đều rất bận rộn.
Khó khăn lắm Lãm Nguyệt mới được nghỉ ngơi, nằm trên giường, cô mới nhớ hôm nay còn chưa cập nhật chương mới.
Đăng một chương xong, theo thường lệ xem qua khu bình luận, ghi nhận những bình luận mang tính đóng góp, sau đó xem phần bản thảo, bận rộn mấy ngày nay, không có thời gian gõ chữ, phần bản thảo quả nhiên đã đăng hết rồi.
Suy nghĩ một lát, cô liền đăng một thông báo tạm nghỉ.
Sau đó lại đăng nhập Weibo, copy dán thông báo tạm nghỉ, lại bổ sung thêm một câu.
Lạc Tinh: Tạm nghỉ mấy ngày, tác phẩm mới tạm thời không cập nhật, mấy ngày nữa phải đính hôn ~^_^
Cô không thích đề cập đến việc riêng tư của bản thân, nhưng lần này, ma xui quỷ khiến lại bổ sung thêm câu mấy ngày nữa phải đính hôn.
Lãm Nguyệt bật cười, ánh mắt vui vẻ.
[Chanh mông]: A a a a a a a a a a a a! Đại Đại! Không phải cô độc thân sao?! Hình ảnh: Trái tim rạn nứt.
[Tiểu Tinh Tinh]: A a a a a a a a a!! Cứu mạng! Đại Đại! Đừng mà!! Hình ảnh: Trái tim rạn nứt.
[Lạc Tinh tiểu mê muội]: A a a a a a a a a a a a! Đột! Nhiên! Đính hôn!
[Giai nhân uyển]: Nhìn cái mặt cười này đi! A a a! Càng nhìn càng muốn đánh người!
Từng loạt từng loạt a a a xuất hiện, đến khi mọi người tỉnh táo lại, mới có một người đột nhiên nhớ tới gì đó.
[Đại Đại nhà ta rất lười]: Nếu vậy, lần trước Đại Đại đăng hai chữ "Đáng yêu", thật sự là nói về con chó sao? @ Lạc Tinh. Hình ảnh: cảm giác bị cả thế giới lừa gạt.
[Đại Đại nhà ta rất lười] vừa nhắc như vậy, tự nhiên những người khác cũng nhớ tới chuyện này. [Cá chua ngọt] trước đó còn nói ngửi thấy mùi chua, nhưng mà mọi người lại không để ý.
Một loạt lại một loạt @ Lạc Tinh xuất hiện. (tag Lạc Tinh vào bình luận)
Lãm Nguyệt cười tủm tỉm đăng một cái trả lời bình luận.
[Lạc Tinh]: Nói con chó lớn.
Khu bình luận an tĩnh 2 giây. Hình ảnh con chó trong bài viết đó rõ ràng rất nhỏ, mà cô ấy nói con chó lớn...
[Đại Đại nhà ta rất lười]: Nằm yên cũng bị nhồi cẩu lương, Hình ảnh: không còn luyến tiếc gì cuộc sống này nữa.
[Lạc Tinh Đại Đại mau thêm chương]: Tôi không hiểu gì hết không nghe gì hết, Hình ảnh: che cái bụng căng tròn vì bị nhét cẩu lương.
[U mê Lạc Tinh]: Thế giới này tràn ngập ác ý với chó độc thân, Hình ảnh: mắt chó tuyệt vọng.
[Gả chồng phải gả cho Hôi Thái Lang]: Đại đại thay đổi rồi! Trước kia cô không phải người sẽ show ân ái như vậy!
[Giai nhân uyển]: Cơ hội đã đến với tôi một lần, nhưng tôi đã không biết quý trọng; nếu có thể làm lại từ đầu, tôi nhất định sẽ...... Uống miếng nước để không bị cẩu lương nhồi chết.
[Cá chua ngọt] tự nhiên cũng bị gọi hồn mà xuất hiện.
[Cá chua ngọt]: Những người chỉ biết show ân ái sao có thể cảm nhận được nỗi đau của chúng ta. Hình ảnh: Bi thương tự ôm lấy tấm thân gầy guộc của mình.
Rõ ràng các fan đều dỗi cô show ân ái, Lãm Nguyệt lại là không tự chủ được nở nụ cười.
Nhưng có một người phong cách mười phần kỳ quái.
[Muốn ôm, muốn hôn, muốn ngủ]: Duyên trời tác hợp, bạch đầu giai lão, trăm năm hảo hợp!
[Muốn ôm, muốn hôn, muốn ngủ]: Tình yêu vĩnh hằng, ý hợp tâm đầu; phu thê giai lão, đồng tâm hòa hảo!
[Muốn ôm, muốn hôn, muốn ngủ]:......
......
Cuối cùng, những người khác thế nhưng cũng bị [Muốn ôm, muốn hôn, muốn ngủ] ảnh hưởng mà đăng những lời chúc phúc.
Ngày hôm sau, khi các fan còn đang vui mừng, lại đột nhiên xảy chuyện.
#Cực nóng! Nghi vấn kiệt tác tiếp theo của Giải Trí Đại Phong là chuyển thể từ《 một ly cà phê 》của Lạc Tinh#
#Hư hư thực thực chuyện Lạc Tinh đang trao đổi tích cực với Giải Trí Đại Phong! #
# Giải Trí Đại Phong mua bản quyền 《 một ly cà phê 》với giá trên trời#
#Giải Trí Đại phong dốc hết sức vào ---《 một ly cà phê 》#
# Lạc Tinh là mỹ nhân, 818 điều về con đường thành công của Lạc Tinh #
Trong một đêm, chuyện Lạc Tinh hợp tác với Giải Trí Đại Phong chuyển thể《 một ly cà phê 》đã náo loạn weibo, thậm chí còn có cả ảnh chụp, cư dân mạng đều đang bàn tán về chuyện này.
Không ít người đã bắt đầu xao động.
[Cappuccino mê muội]: Không cần a a a a! Đừng có hủy hoại nữ thần của tôi! Giải Trí Đại Phong cút ngay!
[Thư mê 2]: Đừng mà!! Người ta đang phát triển tốt như vậy! Cầu xin Giải Trí Đại Phong tránh xa một chút! Đừng có huỷ hoại cô ấy!
[Đại ca thích ăn dưa]: Không phải chứ? Bạn gái của tôi rất thích các tác phẩm của Lạc Tinh, nếu Lạc Tinh không ngốc, hẳn là sẽ không nghĩ quẩn mà hợp tác với Giải Trí Đại Phong a.
Nhìn bộ phim [Vương gia tiểu kiều thê] vừa công chiếu, ai còn không biết trình độ của Giải Trí Đại Phong, ban đầu có bao nhiêu chờ mong thì sau đó có bấy nhiêu phẫn nộ, mấy hôm trước thậm chí mọi người còn đòi tẩy chay.
Nghe nói hội những người yêu sách còn phẫn nộ vào chửi rủa ở weibo Giải Trí Đại Phong, khiến cho Giải Trí Đại Phong bay màu khỏi weibo, thậm chí không ít fans còn quay lưng với tác giả khiến phía tác giả cũng rất khốn khổ.
Trong tình huống này... bàn bạc với Giải Trí Đại Phong??
[Cư dân mạng giáp]: Sao lại không thể? Báo đưa tin là mua với giá trên trời mà, thu nhập của nhà văn có thể cao đến mức nào, vì tiền mà lên giường cũng chưa chắc là phạm pháp, còn đây chỉ là bán một tác phẩm thôi có gì đâu mà không thể, nói không chừng Lạc Tinh mong Đại Phong mua còn không kịp.
Bình luận này đánh trúng suy nghĩ của rất nhiều người, rất nhiều lượt thích, lên top nên càng dễ thấy.
[Cư dân mạng Ất]: Lại là một người khuất phục trước tiền bạc, cuộc đời viết lách của Lạc Tinh chấm dứt rồi!
[Cư dân mạng Bính]: Ha hả, trong đầu chỉ có tiền, bây giờ có thể vì tiền bán đứng tác phẩm của mình, về sau có phải còn muốn bán đứng cả bản thân không đây?
Một số người hâm mộ nôn nóng chờ Lạc Tinh xuất hiện đã bắt đầu lung lay rồi.
[Lạc Tinh tiểu mê muội]: Không có chứng cứ thì đừng có nói bậy, mỗi lần có chuyện gì lại nhảy ra một đống anh hùng bàn phím, cảm phiền các người đừng có tự cho mình là chính nghĩa nữa!
[Giai nhân uyển]: Còn nữa, phổ cập kiến thức nè, nhà Đại Đại rất giàu đó, đừng tưởng rằng người khác cũng giống như mình, vì một chút tiền mà có thể bán đứng bản thân.