Trùng Sinh Chi Hạ Nhật Vãn Sâm

Chương 3: Chương 3





Edit: Doll
" Cmn, tớ cảm thấy văn thày thật kì quái."
" Cậu cảm thấy thế nào?"
" Chủ thụ, cp một thụ hai công, thụ cao quý lãnh diễm, xinh đẹp như một vị thần tiên, là một người hiếm có.

Y không chỉ có hai công là Lý Quân Kì và Vinh Hiên mà còn cùng học trưởng, thầy dạy toán của y quan hệ hài hòa nữa."
" Thụ này thật không có tiết tháo mà!"
" Không phải là thiên về h văn sao? Nếu có h thì cứ xem, cần gì tiết tháo?"
" Cmn tam quan của tớ..."
Trong lúc mơ mơ màng màng, Lê Quân Kì tựa hồ nghe thấy hai nữ sinh đang hưng phấn nói chuyện, nội dung họ nói khiến hắn cảm thấy vừa quen thuộc lại xa lạ.

Chuyện gì đã xảy ra?
" Kì thật khổ bức công trong này chính là Lê Quân Kì."

" Thế nào?"
" Thực ra tình yêu đích thực của thụ là anh trai hắn nhưng anh trai hắn lại quá thương yêu hắn và tuyệt đối không bao giờ có lỗi với hắn.

Vì hắn có vẻ ngoài rất giống anh trai nên thụ sinh ra tình cảm,thậm chí y còn tưởng mình thầm mến Lê Quân Kì từ nhỏ.Và sau đó chính là một màn cẩu huyết trước ngược thụ sau ngược công rồi hai người lại về chung một nhà."
" Vậy Vinh Hiên thì sao?"
" Trên nền tảng truyện này,thụ hẳn là bạn học cùng Vinh Hiên, anh ta hẳn là loại lẳng lặng chờ đợi bên cạnh y, thấy y bị bắt nạt thì ra tay " anh hung cứu mĩ nhân" rồi thuận lí thành chương thổ lộ với thụ."
" Thổ lộ xong liền ba ba ba*?"
" Đúng vậy, còn bởi vì thụ thiện lương không muốn làm tổn thương Lê Quân Kì mà làm tình nhân ngầm trong 5 năm."
" Tớ cười vào mặt hai người họ, cái này đúng là không khoa học.

Nói như vậy loại này hẳn là pháo hôi công hoặc lốp xe dự phòng uy hiếp tới địa vị của công chính quy sao?"
" Cho nên tớ mới nói cậu thật ngốc, chẳng phải đã nói đây là h văn sao??"
"..."
Những âm thanh mơ hồ này nói lên rất nhiều điều hắn biết và không biết, miễn cưỡng xắp xếp lại suy nghĩ cuủa mình, Lê Quân Kì phát hiện ra một sự thật khiến hắn thấy khiếp sợ.
Thế giới mà hắn đang sống.

Cuộc sống mà hắn đã trải qua.

Hắn thống hận khổ sở mà yêu một người không thể tự kiềm chế.

Ở một thế giới khác mà hắn không biết lại chỉ là một bộ h văn đầy dủ nhân vật và cốt truyện?
Cho nên, Sở Khanh Hoa sẽ luôn xuất hiện.


Cho nên, Sở Khanh Hoa sẽ có vô số người thân và bạn bè tốt lúc nào cũng chuẩn bị oanh tạc hắn, Cho nên, Vinh Hiên sẽ thành công thượng vị, cho nên…
Cho nên, ngay từ đầu, chính hắn, Lê Quân Kì, là một chiếc lốp dự phòng vừa lố bịch lại đáng thương.

Lần nữa mở mắt ra đã là lúc mặt trời lên cao, chuyện hắn vừa biết tối qua lại tựa như khắc sâu vào tâm trí, những lời nói kia vừa rõ ràng lại hết sức thuyết phục.

Vâng, Lê Quân Kì cùng tiểu dồng bọn của hắn đều sợ ngây người.

À không, tiểu đồng bọn của hắn còn chưa biết...
" Quân Kì." Giọng nói trong trẻo của Lê Quân Minh cùng tiếng gõ cưa có tiết tấu vang lên khiến Lê Quân Kì tỉnh táo lại sau một hồi mê mang.
" Mời vào."
Lê Quân Minh đẩy cánh cửa phòng màu nâu, vừa đi tới gần Lê Quân Kì vừa nới lỏng cà vạt: " Bên ngoài trời khá nóng."
" Không phải thím Chu có nấu chè giải nhiệt sao?" Lê Quân Kì thuận miệng hỏi.
" Hôm nay con thím Chu từ Malay trở về, anh để thím đi đón cậu ta." Lê Quân Minh đáp, trên trán đã lấm tấm mồ hôi: " Vậy nên hôm nay chỉ có hai chúng ta thôi.

Để anh gọi thức ăn...!em còn đang bệnh đấy..."
Lê Quân Minh có chút bất mãn:" Sớm biết thế này đã không để thím ấy đi...!À, đúng rồi, đêm qua còn có chút cháo, để anh đi xem..."
Nói xong, Lê Quân Minh liền muốn đi ra ngoài ngay, Lê Quân Kì vội giữ chặt tay hắn, cười nói: " Anh à, thím Chu bình thương đều mua một chút thực phẩm tươi để trong tủ lạnh, để em làm cho anh ăn đi."

Bởi vì Sở Khanh Hoa ngày nào cũng mong được ăn món hắn nấu, nên kiếp trước hắn tốn không ít thời gian để học nấu nướng, vài năm sau tay nghề hắn có thể coi là thành thục rồi.
" Quân Kì, em nấu ăn?" Lê Quân Minh ngạc nhiên hỏi, trên mặt đầy vẻ: Quân Kì, em đang đùa anh à!!!
" Anh đừng lo, lần đi Vienna em đã học được cách làm mì Ý từ bà ngoại."
" Hóa ra là mì Ý..." Lê Quân Minh thở phào một hơi, đứng dậy đè Lê Quân kì đang muốn xuống giường lại, nói: " Mì Ý anh cũng biết làm, ngoan, hôm nay anh trai sẽ bộc lộ tài năng cho em xem."
Nhìn bóng lưng có phần mệt mỏi nhưng không che nổi tinh thần có chút phấn chấn của Lê Quân Minh
Lê Quân Kì đột nhiên cảm nhận được thế giới này, cảm nhận được sự tồn tại chân thật của hắn.

Nếu, nếu tại một thế giới song song khác nơi mà hắn đang tồn tại hết thảy chỉ là một câu chuyện, nếu những người ở đây bao gồm cả chính mình đều là hư ảo.

Thì ít nhất hiện tại, vì sự ấm áp hết sức chân thật anh trai mang đến cho hắn, thế giới này xứng đáng để hắn tiếp tục sống, cố gắng và thay đổi.

Ba ba ba*: là âm thanh phát ra khi ngừơi ta ấy nhau đó =)).