"Vậy cũng phải có bổn sự này mới được!" Nhiếp Ngôn khinh thường cười, hướng ra ngoài chạy đi.
Nhiếp Ngôn rất nhanh kéo ra một khoảng cách với Cuồng Kiếm Sĩ, hắn một thân Thanh Đồng trang bị thêm nhiều điểm nhanh nhẹn như vậy, hơn nữa sở trường bản thân Đạo Tặc lợi dụng tốc độ, tốc độ so với Cuồng Kiếm Sĩ nhanh hơn nhiều.
Khoảng cách giữa hai người đã là năm thước.
"Đừng để cho hắn chạy, bằng không chúng ta không thể bàn giao!" Cuồng Kiếm Sĩ lo lắng hô, tốc độ quá chậm, hắn đuổi không kịp, nhìn thoáng qua kỹ năng Va chạm, còn đang phục hồi.
"Biết." Thánh Ngôn Mục Sư lại phóng ra một đạo Thánh quang, xoá sạch 16 điểm huyết lượng của Nhiếp Ngôn.
Cuồng Kiếm Sĩ ở phía sau Nhiếp Ngôn đuổi theo không buông.
Nhiếp Ngôn vốn không nghĩ tới chạy trốn, hắn đang kéo dài thời gian, một ít kỹ năng đều đang phục hồi.
Thánh Ngôn Mục Sư mới công kích xong, Nhiếp Ngôn vừa chạy, vừa quấn băng vải cho mình.
+20, +20, +20, huyết lượng Nhiếp Ngôn tăng lên từng đoạn từng đoạn, tăng lên bốn lần, một đạo Thánh quang của Thánh Ngôn Mục Sư công kích lên trên người Nhiếp Ngôn, đánh gãy băng vải của Nhiếp Ngôn.
Nhưng sau khi quấn xong băng vải, giá trị huyết lượng Nhiếp Ngôn đã đầy lại.
Trung cấp Chiến đấu băng vải, ở cấp bậc hiện nay, thật sự là một chiêu nghịch thiên.
"Hắn có kỹ năng băng vải!" Cuồng Kiếm Sĩ kinh hãi nói, đây là kỹ năng băng vải! Trước kia hắn đã thấy qua kỹ năng băng vải đa số chỉ có thể sau chiến đấu chấm dứt mới dùng được, hơn nữa mỗi giây chỉ có thể hồi phục 5 điểm huyết lượng, giống như Nhiếp Ngôn trong chiến đấu có thể sử dụng kỹ năng băng vải, lại chưa từng gặp qua, hơn nữa hiệu quả trị liệu cũng mạnh hơn.
Bọn họ khó khăn xóa sạch hơn phân nửa huyết lượng của Nhiếp Ngôn, lập tức sẽ đánh gục Nhiếp Ngôn, tình thế đột nhiên đảo ngược.
Tất cả kỹ năng phục hồi xong! Khóe miệng Nhiếp Ngôn mỉm cười, hiện tại đến phiên các ngươi, quay đầu đánh tới Cuồng Kiếm Sĩ.
Cuồng Kiếm Sĩ thấy Nhiếp Ngôn đánh tới, sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng giơ kiếm ngăn cản.
Nhiếp Ngôn đầy máu, có thể ở dưới sự vây công ba người bọn họ xử lý Điểm Thương lão đại, hiện tại Điểm Thương lão đại chết, hai người bọn họ, làm sao có thể là đối thủ của Nhiếp Ngôn!
Chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn xẹt qua không trung như một hình cung, rồi đột nhiên thay đổi hướng, một tiếng oành, đại kiếm Cuồng Kiếm Sĩ đánh trúng Nhiếp Ngôn. Kích vựng! Chủy thủ Nhiếp Ngôn cũng đánh trúng trán Cuồng Kiếm Sĩ.
Cuồng Kiếm Sĩ lâm vào trạng thái choáng.
Nhiếp Ngôn một chiêu Ám sát, đâm vào ngực Cuồng Kiếm Sĩ, sau đó một chiêu Yếu hại công kích, đánh rớt hơn phân nửa huyết lượng Cuồng Kiếm Sĩ.
Thấy Cuồng Kiếm Sĩ sắp tỉnh lại, Nhiếp Ngôn lách ra sau lưng Cuồng Kiếm Sĩ, một chiêu Muộn kích, lại đánh choáng Cuồng Kiếm Sĩ.
Hoàn thành một loạt động tác, chiến đấu liên tục lâu như vậy, thể lực Nhiếp Ngôn đã giảm xuống, thở hổn hển, chủy thủ ở tay phải xuyên qua lưng Cuồng Kiếm Sĩ.
Cuồng Kiếm Sĩ hơn một trăm tám mươi huyết lượng, sau khi bị hành hung một lúc, chỉ còn lại có hơn sáu mươi điểm.
Tiếp tục như vậy, khẳng định chết chắc!
Khi Cuồng Kiếm Sĩ tỉnh lại, mất tinh thần, kích động hướng ra ngoài bỏ chạy.
Cuồng Kiếm Sĩ nếu như quay đầu công kích Nhiếp Ngôn, có lẽ còn có thể tạo thành một ít sát thương với Nhiếp Ngôn, nhưng mà hắn rất ích kỷ, thấy mình không còn bao nhiêu máu, liền hoảng sợ, chỉ e bị giết trang bị rớt ra, cho nên liều mạng chạy như điên.
"Ngươi chạy được sao?" Nhiếp Ngôn đuổi theo sau lưng Cuồng Kiếm Sĩ, vung chủy thủ, một lần lại một lần chém vào sau lưng Cuồng Kiếm Sĩ, -23, -21, -16.
"Mụ." Cuồng Kiếm Sĩ mắng một tiếng, huyết lượng thấy đáy, mắt đen lại, ngã xuống mặt đất, rớt ra một kiện trang bị.
"Đến phiên ngươi." Nhiếp Ngôn nhặt lên trang bị Cuồng Kiếm Sĩ rơi xuống, hướng Thánh Ngôn Mục Sư đánh tới, lúc hắn và Nguyên Tố Pháp Sư Điểm Thương, Cuồng Kiếm Sĩ đang đánh nhau, Thánh Ngôn Mục Sư luôn tại chỗ xuất chiêu, đánh hắn đến đau nhức.
Nhìn thấy Cuồng Kiếm Sĩ ngã xuống đất, Thánh Ngôn Mục Sư mắt choáng váng, làm sao trong nháy mắt chỉ còn một mình hắn. Hắn một Mục Sư cấp thấp ngay cả Trị liệu khinh thương cũng chưa học, làm sao có thể là đối thủ Nhiếp Ngôn!
Thánh Ngôn Mục Sư bỏ chạy, hiện tại hắn hoàn toàn không còn ý nghĩ chiến đấu với Nhiếp Ngôn, mặc kệ thế nào đều là chết, theo bản năng phản ứng đầu tiên của hắn chính là chạy.
Nhiếp Ngôn đuổi theo sau lưng Thánh Ngôn Mục Sư, lấy tốc độ hắn, Thánh Ngôn Mục Sư một tên pháp hệ có thể chạy trốn đến đâu chứ!
Chủy thủ liên tiếp xuất thủ, dễ dàng cắt lên bố giáp của Thánh Ngôn Mục Sư.
-31, -32, -32, một đám trị số thương tổn từ trên đầu Thánh Ngôn Mục Sư bay lên, Thánh Ngôn Mục Sư mới chạy đi vài bước, liền ngã trên mặt đất.
Nhiếp Ngôn đi đến bên người Thánh Ngôn Mục Sư, trang bị Thánh Ngôn Mục Sư rớt ra cũng nhặt lên.
Trang bị Thánh Ngôn Mục Sư và Cuồng Kiếm Sĩ rớt ra đều không được tốt, là hai kiện Bạch trang 0 cấp, tốt nhất, vẫn là trang bị Nguyên Tố Pháp Sư rớt ra. Đồ trang sức, bao tay, pháp bào, pháp trượng, bảo vệ đùi, giày, tổng cộng sáu kiện, một kiện cũng không thiếu.
Là loạt Trục hỏa giả, trách không được Điểm Thương pháp thương cao như vậy, Trục hỏa giả này một loạt trang bị là 3 cấp phó bản Hắc diễm rừng rậm rớt ra, trước lúc 5 cấp phó bản chưa ra, sáo trang này được cho trang bị cao nhất Hỏa hệ pháp thuật hiện nay, mỗi một kiện bạo dẫn đều rất thấp, ít nhất phải đánh bốn năm lần Hắc diễm rừng rậm mới có khả năng kiếm đủ bộ trang bị Trục hỏa giả.
Mặt khác còn có một cây pháp trượng 0 cấp Bạch Ngân, Thối lam pháp trượng +3 ma lực +5 nguyên tố thương tổn.
Đoán là hiện tại Điểm Thương hối hận đến chết, dù giết toàn bộ đám người Đường Nghiêu về 0 cấp, hắn cũng không có một thân trang bị này.
"Chậc chậc, không sai, lại còn có kiện trang bị Bạch Ngân." Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, trang bị Bạch Ngân này nếu là đưa đến thị trường, ít nhất giá trị 3 bạc.
Thanh Đồng Trục hỏa giả bộ, Nguyên Tố Pháp Sư và Áo Pháp có thể dùng, bởi vì Nguyên Tố Pháp Sư và Áo Pháp đều có hỏa hệ ma pháp, Nguyên Tố Pháp Sư nắm trong tay là nguyên tố hỏa, Áo Pháp nắm trong tay là áo hỏa. Bộ Trục hỏa giả này đưa cho Đường Nghiêu là được, còn Bạch Ngân Thối lam pháp trượng, Đường Nghiêu không dùng được, hắn có thể bán tiền bù vào chi phí, hoặc là cầm đổi một hai kiện trang bị.
"Ngươi hiện tại ở vị trí nào, nói tọa độ."
"231. 395. 285, bên này có huyệt động, hiện tại ta ở trong huyệt động, bên trong xuất hiện là quái 5 cấp, ta trốn ở trong góc không dám đi ra." Đường Nghiêu vẻ mặt đau khổ nói, hôm nay là một ngày bi thảm nhất của hắn.
"Ta xử lý ba tên Quang Minh Thánh Diễm, trong đó có một tên gọi là Điểm Thương gì đó."
"Ngươi xử lý Điểm Thương? Ngươi không phải đang nói giỡn chứ? Tên kia hắn rất biến thái, một người đánh chết ba đội hữu của chúng ta, tên Điểm Thương kia, một cái hỏa cầu có thể xoá sạch nửa ống máu chúng ta." Theo Đường Nghiêu thấy, Nhiếp Ngôn xử lý Điểm Thương là chuyện không thể tin được.
"Tên đó là đại hồng danh, ta giết hắn một thân trang bị rớt sạch, đây là trang bị hắn, Trục hỏa giả bộ này tặng cho ngươi."
Huynh đệ, kiếp trước may mắn có ngươi che chở, nhận ân tình của ngươi nhiều lắm, ta còn chưa kịp trả đã chuyển thế rồi, kiếp này ta sẽ che chở ngươi! Trong lòng Nhiếp Ngôn âm thầm nghĩ, đưa thuộc tính Trục hỏa giả sáo trang cho Đường Nghiêu xem.
Đường Nghiêu há to miệng, vẻ mặt khó có thể tin nhìn trang bị mà Nhiếp Ngôn cho coi.
"Đây không phải sự thật chứ?" Đường Nghiêu tự tát mình một cái, xác định mình nhìn rõ, "Ngươi quyết định tặng sáo trang này cho ta?"
Đường Nghiêu tự nhiên biết một bộ Trục hỏa giả sáo trang ở giai đoạn đầu có ý nghĩa gì. Cùng đoàn đội hạ bốn năm lần Hắc diễm rừng rậm mới có thể kiếm đủ một bộ Trục hỏa giả sáo trang, trong lúc buông lỏng một tý còn có thể diệt đoàn, bởi vậy có thể thấy được giá trị một bộ Trục hỏa giả bộ. Hắn nếu mặc vào một thân như vậy, cùng đoàn đội khác cùng nhau hạ phó bản, những đoàn đội khác khẳng định phải giành được hắn.
"Sợ ta lấy ngươi làm trò cười sao." Nhiếp Ngôn cười mắng.
"Hôm nay cho dù chết cũng đáng, ta 18 tuổi, làm chuyện nghiêm túc không được vài lần, chuyện đắc ý nhất chính là tìm được huynh đệ như ngươi." Đường Nghiêu có chút cảm động nói, hắn tự nhiên biết gia cảnh của Nhiếp Ngôn, này một bộ Trục hỏa giả bộ, nếu như đưa đến sàn giao dịch, giá trị không nhỏ. Nhiếp Ngôn lại chuẩn bị đưa cho hắn, chứng minh Nhiếp Ngôn quả thật xem hắn là huynh đệ.
Nhiếp Ngôn nghĩ tới kiếp trước, lời hắn muốn nói Đường Nghiêu nhất, chính là những lời này.
"Đều là huynh đệ, không cần khách khí làm gì, ta tiếp tục xử lý vài tên!" Nhiếp Ngôn nói, hắn còn có thời gian 25, 26 phút phòng vệ chính đáng.
"Không nghĩ tới tiểu tử ngươi thật là có thiên phú chơi du hí, ban ngày nghe ngươi nói một hồi, ta sáng tỏ thông suốt, kỹ thuật tăng lên rất nhiều, bằng không cũng không có biện pháp kiên trì tới bây giờ." Đường Nghiêu nói, tận đáy lòng hắn bội phục Nhiếp Ngôn, biểu hiện của Nhiếp Ngôn hôm nay, thật làm hắn nhìn với cặp mắt khác xưa.
Có Trục hỏa giả bộ, hắn cũng đổi súng săn thành pháo, đi vào hàng ngũ cao thủ.
Trước kia Đường Nghiêu coi Nhiếp Ngôn như một người huynh đệ, mọi việc đều che chở Nhiếp Ngôn, nhưng hiện tại, hành động của Nhiếp Ngôn lại làm hắn ngưỡng mộ, hắn lần đầu tiên cảm thấy, Nhiếp Ngôn là một người rất có năng lực.