Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 307: Siêu cấp liên minh



Nhiếp Ngôn chỉ cần làm tốt công tác phòng bị thì dù có là Ảnh Sát cũng chưa chắc giết nổi hắn.

Phương diện kỹ xảo, ý thức trong linh ngộ Ảnh Vũ đều đã có tiến bộ rất lớn, thêm nữa là toàn thân đều xài hàng khủng, nên nếu bàn về ám sát, Nhiếp Ngôn tuyệt không thua kém bất kỳ ai. Đối với sự khiêu khích của Ảnh Sát, hắn chỉ lạnh nhạt không trả lời.

Về phần tiền thuê ám sát Nhiếp Ngôn, cao tới 3 vạn kim tệ, hắn cười nhạt. Không nghĩ tới chính mình được treo giá cao như thế. Còn gấp đôi mấy người Hồ Ly Bán Tỉnh. Điều này đã chứng minh được địa vị của hắn trong lòng các ngoạn gia. Lần này, Ảnh Sát ám sát thất bại, giá treo thưởng hắn sợ là lại tăng cao rồi.

Nhìn quá trình phát triển của Thích Khách Liên Minh. Trong thời gian này đang điên cuồng khuyeechs trương. Trước mắt, hội viên của Thích Khách Liên Minh đã đột phá hai vạn người. Số game thủ chuyên nghiệp nổi danh cơ hồ đều có mặt ở đây hết rồi. Thậm chí, cả các game thủ chuyên nghiệp ở thành thị khác cũng đến. Có được sự tham gia của đại lượng hàng khủng, dẫn đến vô số khách hàng bị hấp dẫn vào đây. Những khách hàng này, trận doanh nào cũng có, bọn hắn treo đủ loại nhiệm vụ, thù lao từ vài kim tệ đến hơn vạn cũng không hiếm. Số lượng nhiệm vụ vô cùng lớn cũng là cơ sở để những game thủ chuyên nghiệp không ngừng tăng địa vị của mình trong Thích Khách Liên Minh.

Dĩ nhiên hiện tại, cả Thích Khách Liên Minh mới chỉ có một hầu tước, ba bá tước. Nhưng tử tước có đến hơn 1.200 người. Nam tước hơn 7.000 người. Nhiều người như vậy, mỗi ngày không ngừng tạo ra kim tệ chui vào túi bọn Nhiếp Ngôn.

Được các ngoạn gia công nhận, thu nhập của Thích Khách Liên Minh càng ngày càng tăng nhanh một cách khủng bố. Như hôm qua mới thu vào có hơn 5, 6 ngàn kim tệ, hôm nay đã đột phá hơn vạn kim. Hình thành một cỗ máy khổng lồ vơ vét của cải, cũng tạo ra uy lực khổng lồ. Mỗi ngày hơn vạn kim, dù có phải chia ra cho từng cổ đông thì mỗi người cũng nhận được cực nhiều.

Ngoài trừ Thích Khách Liên Minh, có vài ngoạn gia cũng học trộm ý tưởng, xây dựng vài tổ chức như Thích Khách Liên Minh, bất quá tuyệt đại bộ phận đều không thể phát triển. Có vài tổ chức thậm chí xuất hiện tình huống ăn quịt tiền của game thủ chuyên nghiệp, càng làm cho uy tín các tổ chức này giảm xút. Cuối cùng, nhận định chung của đám game thủ chuyên nghiệp là: ngoại trừ Thích Khách Liên Minh, các tổ chức khác, tuyệt đối không thể tín nhiệm. Thích Khách Liên Minh chiếm cứ đến 8-95% thị trường, còn lại một vài tổ chức ra hồn một tí, đều bị Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam chèn ép, không có lấy một chút cơ hội để phát triển.

Đương nhiên, trong quá trình hoạt động, Thích Khách Liên Minh cũng xuất hiện vài tình huống ngoài ý muốn. Như có người vu oan Thích Khách Liên Minh nuốt riêng kim tệ giao dịch, tính toán ngậm máu phun người, hất nước bẩn vào liên minh. Nhưng bị Hồ Ly Bán Tỉnh vạch trần, với chứng cứ là toàn bộ dữ liệu giao dịch đều được máy chủ ghi chép lưu lại, nên mấy tên này đều câm như hến, lặn mất tăm.

Thích Khách Liên Minh, dù trải qua nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng, vẫn có thể phát triển mạnh mẽ như hiện tại.

Lại nhìn thoáng qua mấy người cao cấp nhất của Thích Khách Liên Minh, trong đó có vài cái tên vô cùng quen thuộc. Đều là game thủ chuyên nghiệp rất có danh khí ở kiếp trước. Nhiếp Ngôn với danh nghĩa hội trưởng Ngưu Nhân Bộ Lạc, với mỗi người đều gửi thư mời, chỉ cần bọn họ đồng ý tiến vào Ngưu Nhân Bộ Lạc, sẽ nhận được đãi ngộ cực lớn. Nguyên cả đám trâu bò khủng long ấy, chỉ cần một hai tên gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc, vậy đối với Ngưu Nhân Bộ Lạc mà nói, đều là buôn bán một vốn bốn lời.

Trên thực tế, rất nhiều người nhận được thư mời của Nhiếp Ngôn, đều kích động không thôi. Trong số bọn họ, rất nhiều người không có chút danh tiếng, có một vài người mặc dù cũng có chút tiếng tăm, nhưng lại hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Nhiếp Ngôn. Giờ Niết Viêm tự mình gửi thư mời cho bọn hắn, lại còn có hậu đãi, phân lượng đã rất lớn rồi. Đây chính là sự tán thành của Nhiếp Ngôn với bọn họ! Không biết trong những người này, sẽ có bao nhiêu gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nhiếp Ngôn chỉ có thể chậm rãi chờ đợi, nhưng kết quá khẳng định sẽ không quá kém.

Lại lướt qua cây nhiệm vụ, trên đó tất cả có đến 5,6 vạn Q (Q = Quest = nhiệm vụ), nhóm game thủ chuyên nghiệp có thể căn cứ theo điều kiện của mình tùy ý lựa chọn. Thời điểm Thích Khách Liên Minh vừa thành lập, mỗi ngày chỉ có tối đa hai, ba Q. Đến hiện tại, mỗi ngày có tới 5,6 vạn, đây là một con số khổng lồ.

Nhiếp Ngôn tại nhánh nhiệm vụ cao cấp ban bố mấy Q. Q thứ nhất: Táng chết hội trưởng công hội Chiến Đao Thị Huyết – Thị Huyết Cuồng Đao. Thứ hai ám sát Phá Thiên, thứ ba ám sát hội trưởng công hội Thần Thánh Thủ Hộ - Thần Thánh Quang Huy. Mỗi nhiệm vụ đều trên 2 vạn kim tệ.

Ám sát mấy người này, thù lao tự nhiên sẽ thấp hơn ám sát bản thân hắn. Nếu không há chẳng phải hắn tự thừa nhận chính mình giá trị không bằng Thị Huyết Cuồng Đao và Thần Thánh Quang Huy Sao?

Đăng xuất khỏi kênh quản lý Thích Khách Liên Minh, Nhiếp Ngôn cũng không biết liệu có ai sẽ tiếp nhận ba nhiệm vụ này không? Có lẽ để sau rồi xem thôi.

Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn đột nhiên nhận được pm từ Hồ Ly Bán Tỉnh. Hắn đang cùng hội trưởng Quang Minh Thánh Diễm là Dạ Phá Thần Côn mật đàm, Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc quan hệ cũng không phải quá tốt, Dạ Phá Thần Côn có ý cùng liên minh của Ngưu Nhân Bộ Lạc hòa giải.

Dạ Phá Thần Côn không cam lòng bị Chiến Đao Thị Huyết, Thần Thánh Thủ Hộ, Pháp Sư Liên Minh không chế, mà Tạp La Nhĩ thành bên này, lại do Ngưu Nhân Bộ Lạc định đoạt. Vài tòa cứ điểm của Quang Minh Thánh Diễm đều nằm dưới sự uy hiếp của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nếu có thể cùng Ngưu Nhân Bộ lạc giảng hòa, hắn tự nhiên vô cùng nguyện ý. Bất quá là người lãnh đạo của Quang Minh Thánh Diễm, tự nhiên hắn vẫn phải đắn đo suy tính một phen, ít nhất cũng phải có một lời hứa hẹn của Ngưu Nhân Bộ Lạc bên này thì hắn mới giám dốc toàn bộ vốn liếng đánh cược.

Nhiếp Ngôn nghe Hồ Ly Bán Tỉnh nói xong mới bình tĩnh suy xét lại. Trước giờ hành động của hắn đều mang chút cực đoạn. Kiếp trước, Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc đều bị Tào Húc thu mua nên mới biến thành tay sai cho Tào Húc. Do đó Nhiếp Ngôn đã vô ý thức liệt Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc vào hàng tử địch. Nhưng kiếp này, sự xuất hiện của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã làm đảo lộn mọi chuyện. Tào Húc từ bỏ Quang Minh Thánh Diễm và Khải Hoàn Đế Quốc. Phá Thiên và Tào Húc trong đời thực có quan hệ đồng bọn. Quan hệ của hai người bọn chúng không phải dễ dàng mà lay chuyển. Thế nhưng nếu là Quang Minh Thánh Diễm của Dạ Phá Thần Côn thì có cái quan hệ gì với Tào Húc?

Đời này, Dạ Phá Thần Côn và Tào Húc, một chút quan hệ cũng không có. Lợi ích không, mà giao tình cũng không.

Nếu có thể thu phục được Quang Minh Thánh Diễm, vậy cả Tạp La Nhĩ thành chỉ còn Khải Hoàn Đế Quốc trơ trọi chống đỡ, lấy cái gì ra để mà lăn lộn. Sợ là khoảng cách đến lúc giải tán cũng không còn xa nữa. Như thế thì từ này về sau, ở Tạp La Nhĩ Thành, Ngưu Nhân Bộ Lạc một nhà độc đại. Ý đồ dùng Quang Minh Thánh Diễm làm con cờ để đối phó với Ngưu Nhân Bộ Lạc ở Tạp La Nhĩ Thành của Chiến Đao Thị huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ sẽ hoàn toàn bị phá sản.

“Không tiếc giá nào, nhất định phải thu phục Quang Minh Thánh Diễm, cho bọn hắn xem đủ thành ý. Điều kiện bọn hắn đưa ra, chỉ cần trong phạm vi chấp nhận được, toàn bộ đáp ứng cho ta. Nhớ kỹ, nhất định phải thu phục được Quang Minh Thánh Diễm!”

Quang Minh Thánh Diễm khẳng định sẽ ra giá, chắc chắn không phải cứ đơn giản như vậy mà đầu nhập. Đã như vậy, cứ đáp ứng điều kiện của bọn hắn đã. Quang Minh Thánh Diễm quay đầu thương sẽ ảnh hưởng tới cả thế cục, chuyện này vô cùng trọng yếu.

“Hồ Ly, gọi cả Pháp Lam qua đây, ta có chuyện muốn nói”

Nhiếp Ngôn pm cho Hồ Ly Bán Tỉnh, hắn đột nhiên nảy sinh vài ý tưởng.

Trước mắt, Ngưu Nhân Bộ Lạc tại Tạp La Nhĩ thành chính là một bàn tay, trong đó có một ngón bị gập. Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện trong hầu hết mọi chuyện đều dựa vào Ngưu Nhân Bộ Lạc. Các nhóm đoàn đội bên dưới cũng phần lớn lấy người của Ngưu Nhân Bộ Lạc làm đội trưởng. Trong lúc bất tri bất giác, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã thẩm thấu vào hầu hết các đội ngũ. Bọn hắn đều rõ ràng, trở mặt cùng Ngưu Nhân Bộ Lạc là không thể. Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già lam Thần Điện sớm muộn cũng bị Ngưu Nhân Bộ Lạc nuốt mất, cho nên trong một số chuyện, bọn hắn đã cố ghắng bài xích Ngưu Nhân Bộ Lạc. Quan hệ song phương lúc này là cực kỳ phức tạp.

Ban đầu, lúc chưa có Tập đoàn Long Dược đầu tư, địa vị của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã hết sức kiến cố rồi. Về sau được rót tiền, phát triển đi lên, càng làm cho người ta đỏ mắt. Nhiếp Ngôn cũng biết rõ những đạo lý này.

“Được”

Hồ Ly Bán Tỉnh nói. Một lát sau, Pháp Lam cũng tham gia phòng hội thoại mật.

“Kế tiếp, ta muốn cùng các ngươi nói chuyện hợp tác. Lúc trước được tập đoàn Long Dược đã đầu tư đại lượng vốn liếng và kim tệ, mua một bộ phận cổ phần của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Việc này các ngươi chắc hẳn cũng biết, đối với một công hội, được đầu tư mới có thể phát triển tốt hơn. Lúc trước người phụ trách tập đoàn Long Dược từng nói cqua với ta, bọn hắn nguyện ý đầu tư cho công hội các ngươi, lấy ta làm người đại diện. Không biết, các ngươi có nguyện ý không?”

Nhiếp Ngôn nói, hắn chuẩn bị dùng danh tiếng của tập đoàn Long Dược, thu mua Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện. Treo đầu dê, bán thịt chó. Dùng chính mình làm người đại diện, đồng dạng, hắn có thể khống chế Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện.

Về phần mượn danh tiếng tập đoàn Long Dược, cũng chỉ là trách cho Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam phản cản mà thôi. Dù sao giữa song phương, mẫu thuẫn ngầm vẫn có một chút.

Tính ra, mỗi ngày bán đấu giá, lợi nhuận của Tinh Không Dược Điếm, Thích Khách Liên Minh, buôn bán địa sản, cho thuê địa sản hắn có thể thu được 7, 8 nghìn kim tệ. Tích lũy trước đến giờ, hắn cũng có 5, 6 vạn kim. Thêm nữa, hắn có thể tùy ý điều động một phần tài chính của Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng có thêm 3 4 vạn kim tệ. Thêm nữa sau này mỗi ngày thu tiền về, cũng dư dả để mua Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam thần điện rồi.

Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam nghe Nhiếp Ngôn nói xong đều trầm mặc một lát.

“Yêu cầu bên kia là gì”

Pháp Lam hỏi. Quả thật, một công hội, nếu không có sự đầu tư mạnh mẽ từ các tập đoàn sẽ rất khó khăn. Ví dụ Già Lam Thần Điện, mỗi ngày thu nhập khoảng 2, 3 ngàn kim tệ. Trong khi đó chi phí hàng ngày của công hội là rất lớn, đã thế còn thiết kế cứ điểm, thu đã chưa đủ chi, đừng nói đến việc phân phối ngựa cho tinh anh trong công hội. Trong khi đó được tập đoàn Long Dược bơm tiền, chêch lệch với Ngưu Nhân Bộ Lạc đã ngày càng lớn rồi. Nói một chút cũng không nóng lòng là không có khả năng.

“Tập đoàn Long Dược yêu cầu được nắm giữ 30% (???) cổ phần và sẽ là người phụ trách trên danh nghĩa. Mặt khác, ta bỏ vốn nắm giữ 10% cổ phần (???). Các ngươi vẫn là hội trưởng Thần Thánh La Mã Đế Quốc và Già Lam Thần Điện. Bên kia sẽ không can thiệp vào bất cứ quyết sách nào của các ngươi”

Nhiếp Ngôn mặt không đỏ, tim không đập nói. Hồ Ly Bán Tỉnh và Pháp Lam, thế nào chả nghi ngờ động cơ của bọn hắn. Mở miệng là 30% cổ phần, quả thật có điểm hung ác. Bất quá tập đoàn thu mua cộng hội, lệ cũ ít cũng phải 50% cổ phần, cũng giống như kiếp trước Tào Húc thu mua năm đại công hội. Tập đoàn Long Dược chỉ cần 30% cổ phần, đây có thể là trường hợp đặc biệt, tương đối hiếm thấy.

Trong mắt Pháp Lam lóe lên tinh mang, thản nhiên hỏi thăm.

“30% cổ phần kia, có thật do tập đoàn Long Dược nắm giữ không?”