Nhiếp Ngôn nhớ rõ, Hi Nhĩ Đốn cứ điểm đã từng bị ma vật công thành một lần, NPC ở đây đã chiến đấu kịch liệt với ma vật trong 5 ngày mới chấm dứt chiến tranh. Sau chiến dịch lần đó, NPC ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn đã ít đi rất nhiều, khi người chơi bắt đầu đi đến đây, khắp nơi của Hi Nhĩ Đốn đều vách tường đổ nát. Người chơi thay thế NPC thủ thành, trở thành lực lượng chính để chiến đấu với ma vật.
Trang phục của NPC ở đây cực kỳ quái dị, là các loại vảy lạ mắt, do nơi đây hằng năm đều bị lượng lớn ma vật tấn công. NPC đã lấy vảy của những thi thể đó xuống làm thành áo giáp, do kích thước của chúng không đồng đều nên mới có vẻ kỳ lạ.
Nhiếp Ngôn tìm một NPC để hỏi thăm. Hành tung của Cao giai Đốc quân Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ luôn không cố định, ông thường xuyên đi tới hang động dưới lòng đất để săn giết ma vật, phải qua một đoạn thời gian dài mới về.
"Xin hỏi tôi có thể đi đâu để tìm được Bố Lôi Tư Bì Nhĩ tiên sinh?" Nhiếp Ngôn hỏi một thương nhân đang bày bán da thú.
"Tôn kính Ác ma Liệp sát giả, Đại Học giả, Đại Đạo tặc Niết Viêm tiên sinh, Bố Lôi Khắc Tư Bì Nhĩ tiên sinh cứ cách 6 ngày sẽ quay về cứ điểm Hi Nhĩ Đốn một lần, mỗi lần ngài ấy trở về, sẽ mang theo lượng lớn chiến lợi phẩm bán cho những thương nhân như tôi, rồi mua sắm vật phẩm tiêu hao. Bây giờ còn cách lúc ngài ấy trở về 1 ngày, mong ngài kiên nhẫn chờ đợi." NPC thương nhân cung kính nói, danh xưng của Nhiếp Ngôn làm cho hắn có chút run sợ, trong cả cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, Nhiếp Ngôn là một đại nhân vật khó gặp được.
Nhiếp Ngôn chỉ có thể chờ đợi, đi dạo quanh cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.
Hắn cố gắng nhớ lại tất cả các tin tức có liên quan tới cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Hắn chợt nhớ tới một cửa hàng ẩn ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Ở nơi đó có một lượng lớn nguyên liệu da của ma vật, đôi khi còn có nguyên liệu da Truyền kỳ, ngoài ra còn có một lượng lớn những bản vẽ cần thiết để thợ may chế tác quần áo, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện một ít thứ tốt.
Ngoại cửa hàng ẩn ra, Hi Nhĩ Đốn còn có thị trường giao dịch nô lệ, nơi đó thường xuyên có nô lệ được rao bán, nô lệ khác với lính đánh thuê. Thuê một lính đánh thuê, cách một khoảng thời gian phải trả tiền thuê. Nếu như có lúc không trả, còn phải bồi thường vi phạm hợp đồng. Khi thỏa thuận kết thúc, lính đánh thuê sẽ tự động rời đi. Mà nô lệ, một khi đã được mua, có nghĩa là nô lệ đã trở thành một phần tài sản.
Theo quy định của hệ thống, chỉ người chơi nào đã chuyển chức một lần mới có tư cách mua nô lệ. Mỗi người chỉ có thể mua một nô lê. Nếu là hội trưởng công hội cấp năm, có thể mua 3 nô lệ. Cấp công hội càng cao, số lượng càng nhiều. Một số danh xưng đặc biệt sẽ có ưu đãi khác nhau.
Mỗi nô lệ đều có thiên phú và tài năng khác nhau. Có nô lệ cái gì cũng tệ, có nô lệ là đại sư nghề nghiệp sản xuất hoặc là chức nghiệp chiến đấu.
Nhiếp Ngôn có thể thừa lúc khi chưa có nhiều người đến cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, hai nơi này đều chưa bị người chơi phát hiện ra để tìm một số đồ tốt.
Nếu tìm được nơi giao dịch nô lệ, hắn có thể để những người chơi đã chuyển chức trong công hội mua sắm một, hai nô lệ.
Địa chỉ chính xác của hai nơi này Nhiếp Ngôn không có ấn tượng, hỏi một ít NPC thì họ đều nói không biết.
Nhiếp Ngôn nhớ tới, ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn này hắn có một người quen, là Y sư Bố Lai Văn Tư.
Khi Nhiếp Ngôn vừa mới vào trò chơi, hắn từng giúp Y sư Bố Lai Văn Tư tìm kiếm tinh ti, lúc đó hắn chỉ là một người chơi cấp thấp. Hắn đi tìm Y sư Bố Lai Văn Tư, có lẽ sẽ tìm được vị trí chính xác của hai nơi đó.
Nhiếp Ngôn bắt đầu hỏi địa chỉ của Y sư Bố Lai Văn Tư.
" Y sư Bố Lai Văn Tư đang đảm nhiệm một chức vụ trong quân đội, quân đội của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn luôn đóng quân ở phía nam cứ điểm." Một ông lão thấp bé nói cho Nhiếp Ngôn biết đáp án.
Nhiếp Ngôn vừa đi dạo, vừa tiến về phía nam cứ điểm, để đi tới đó ít nhất cũng phải tốn 15 phút.
Hắn đi đến một quảng trường rộng rãi, không có bất kỳ kiến trúc gì xung quanh, nhìn qua hướng Bắc, nơi chân trời xa xôi có một ngọn núi lửa, đang cuồn cuộn phun khói đen, tạo thành mây đen che phủ cả bầu trời.
Khi Nhiếp Ngôn đi tới, hắn nghe được tiếng bàn luận của mấy NPC xung quanh.
"Núi lửa An Phất Lợi Đặc cách nơi này rất xa, từ Hi Nhĩ Đốn cứ điểm thì dù cưỡi ngựa cũng phải mất rất lâu mới tới được đó, nó có phun trào thì đối với chúng ta cũng chỉ như pháo hoa." Một chiến sĩ trẻ tuổi cười lớn nói.
"Mấy ngày gần đây đã liên tục xảy ra hai lần động đất..." Một cụ già bi quan nói.
Nhiếp Ngôn nghe được mấy lời này thì nở nụ cười, người trẻ và người già, thái độ sống mãi mãi không thể giống nhau.
Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ xen giữa, trên đường lớn luôn có rất nhiều NPC đang nói chuyện với nhau. Khi Nhiếp Ngôn nghe được họ nói thì hắn đã hiểu rõ một ít tình huống của cứ điểm Hi Nhĩ Dốn hiện tại. Thứ làm hắn kinh ngạc đó là bây giờ cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có tới 5 Cao giai Đốc quân và 30 bình thường Đốc quân, đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy. Cả Tạp La Nhĩ thành cũng chỉ có 1, 2 vị Cao giai Đốc quân thôi. Sức mạnh quân đội cứ điểm Hi Nhĩ Đốn từ đó có thể biết.
"Tôn kính Ác ma Liệp sát giả, Đại Học giả, Đại Đạo tặc, Niết Viêm tiên sinh, xin hỏi ngài có cần gì không? Ở đây tôi có thượng đẳng lưu huỳnh đến từ núi lửa An Phất Đặc Lợi, còn có..." Một NPC thương nhân đi lên nói.
"Thực xin lỗi, ta không cần." Nhiếp Ngôn lắc đầu nói.
Thương nhân kia cũng không dám làm phiền Nhiếp Ngôn nữa, nên lùi về sau.
Núi lửa An Phất Lợi Đặc,... Nhiếp Ngôn lẩm bẩm, hắn thoáng nhớ tới gì đó, nhưng lại không cách nào làm rõ. Trực giác của hắn nói rằng hắn đã bỏ qua gì đó, nhưng lại không thể nhớ ra.
Chẳng lẽ là mình nghĩ nhiều? Nhiếp Ngôn mỉm cười, có lẽ ngọn núi lửa này không có gì liên quan với hắn.
Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn là nơi phồn hoa náo nhiệt, tuy không biết kéo dài được bao lâu. Cũng không biết lúc nào người chơi mới có thể tiến vào để làm nơi này đông đúc hơn.
Nhiếp Ngôn đi trên con phố của Hi Nhĩ Đốn, có cảm giác thê lương mà xa xôi, kiếp trước kiếp này, hắn đã làm chứng sự hưng thịnh, vinh quang và đau thương của nơi đây.
"Ta có bán Ám hồng chi kim đến từ núi lửa An Phất Lợi Đặc, tiên sinh, ngài có cần không?" Một cậu nhóc thấp bé khoảng 12, 13 tuổi, mặc quần áo rách nát, dính đầy bùn đất, nhưng đôi mắt lại xán lạn đen nhánh, rất linh hoạt, trong tay là một khối kim loại màu đỏ sậm.
"Ta không cần..." Nhiếp Ngôn đã từ chối không biết bao nhiêu người bán hàng rong nên hắn theo thói quen mà từ chối.
Trong ánh mắt chờ mong của cậu bé lộ ra vẻ thất vọng, nó đang chuẩn bị quay đầu đi.
"Chờ chút, là Ám hồng chi kim sao?" Nhiếp Ngôn nhanh chóng gọi cậu bé lại hỏi, hắn nhìn chằm chằm vào khối kim loại trong tay cậu bé. Khối kim loại đó tỏa ra ánh sáng màu đỏ sậm, đúng là Ám hồng chi kim, ít nhất là cấp 3. Thiếu chút nữa hắn đã bỏ qua một thứ tốt.
"Đúng vậy, tiên sinh, đây là Ám hồng chi kim lấy từ núi lửa An Phất Lợi Đặc, ta tìm được trong một hố nham thạch, một cụ già cho ta biết nó có giá 2 kim tệ." Cậu nhóc nghiêm túc nói, đối với hắn mà nói, hai kim tệ là một số tiền lớn.
"Có thể cho ta xem không?" Nhiếp Ngôn hỏi, hắn cảm thấy có chút buồn cười, một khối Ám hồng chi kim cấp 3, dùng giá thị trường hiện tại, ít nhất có thể bán được 1, 2000 kim tệ, là tài liệu cực tốt để chế tạo trang bị cho chiến sĩ, trên thị trường rất khó tìm thấy, bình thường rất có tìm thấy. Cậu nhóc này lại nói nó chỉ có 2 kim tệ, Nhiếp Ngôn xem tên của cậu bé này, là Tạp Luân Tư.
"Có thể." Cậu bé đưa Ám hồng chi kim cho Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhìn nó, đúng là cấp 3.
"Tiên sinh, ngài đồng ý mua nó không?" Tạp Luân Tư khẩn cầu nhìn Nhiếp Ngôn.
"Ta đồng ý." Nhiếp Ngôn gật đầu. Hắn đột nhiên phát hiện, Tạp Luân Tư gầy như que củi, dinh dưỡng thiếu hụt, trên tay đều là bùn đất màu đen, hơn nữa còn có vết phỏng.
"Tốt quá rồi, tiên sinh, cảm ơn ngài." Tạp Luân Tư kích động nói.
Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Tạp Luân Tư, Nhiếp Ngôn bỗng nhiên cảm thấy mềm lòng: " Khối Ám hồng chi kim này không chỉ có 2 kim tệ."
"Thế giá nó là bao nhiêu?" Tạp Luân Tư mờ mịt hỏi.
"Nó có giá 1000 kim tệ, nếu có 1000 kim tệ, ngươi sẽ dùng nó làm gì?"
Tạp Luân ngừng lại, rồi kiên định nói:" Ta sẽ dùng số tiến đó cứu bạn của ta."
Nhiếp Ngôn đặt 1000 kim tệ trên thanh giao dịch, sau đó xác nhận giao dịch với Tạp Luân Tư. Hắn không hiểu tại sao mình sẽ ngu xuẩn như thế này, dùng 1000 kim tệ để mua khối Ám hồng chi kim này. Có lẽ ngoài bề ngoài lạnh lùng, Nhiếp Ngôn còn có một tấm lòng son chưa từng mất đi.
"Tiên sinh, cảm ơn ngài, Thần sẽ chúc phúc ngài." Tạp Luân Tư quỳ trước Nhiếp Ngôn, dập đầu, đây là lễ tiết thành kính và trịnh trọng nhất! Chỉ có nó mới có thể thay cho lòng biết ơn của Tạp Luân Tư.
Nhiếp Ngôn bị bất ngờ bởi hành động này, hắn đang muốn nói gì đó thì Tạp Luân Tư đứng dậy, nhanh chóng chạy vào trong một hẻm nhỏ, rồi rất nhanh biến mất nơi cuối con hẻm.
Nhìn thấy Tạp Luân Tư đi xa, Nhiếp Ngôn đột nhiên cảm thấy xúc động, đúng là một NPC trẻ con.
Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị bước tiếp thì đột nhiên phát hiện nhân vật của hắn có thêm 1 trạng thái: thành thật.