Hàn Tử Thiên cố gắng bình tĩnh đứng dậy từ biệt chuẩn bị ra về, Trương Linh quan sát thấy anh không có gì khác thường liền nôn nóng, chuyện này sao có thể chẳng lẽ bạn tốt đưa nhầm thuốc cho cô. Khi nãy quá nóng vội cô không kiểm tra.
Hàn Tử Thiên lên xe hô hấp cũng dần dồn dập.
"Trở về."
"Ân, lão đại." Lái xe Lý nhìn ra lão đại bị tính kế cũng nhanh chóng lái xe nhanh về tổng bộ.
Trương Linh lúc này đi ra gọi điện cho Ái Ái được chắc chắn là đúng thuốc âm thầm hối hận vừa rồi không tìm lý do giữ anh lại ả không cam lòng, buồn bực.
Bên này lái xe Lý lái xe đến cửa bar Truy Lạc đỡ Hàn Tử Thiên toàn thân nóng rực. Anh rất tự giác đỡ lão đại đến cửa phòng phu nhân.
Đinh Hương lúc này vừa tắm xong, nghe tiếng gõ cửa nhanh chóng mặc thêm áo khoác ra mở cửa.
"Anh Lý, Hàn Tử Thiên hắn sao vậy."
"Phu nhân, lão đại bị người ta hạ xuân dược chuyện còn lại đành nhờ phu nhân vậy." Lái xe Lý nói xong liền đẩy Hàn Tử Thiên sang cho Đinh Hương chạy mất dạng.
Hàn Tử Thiên chỉ cảm thấy như người đang đứng trên sa mạc bỗng tìm được nguồn anh tham lam ôm lấy, ngửi mùi hương bạc hà quẩn quanh trên người cô.
"Hương Hương, anh khó chịu." Hàn Tử Thiên thở dốc, dùng giọng nói khàn khàn nỉ non với Đinh Hương.
Mặc dù trúng dược nhưng Hàn Tử Thiên vẫn còn chút ít tỉnh táo biết người trước mặt là cô vợ nhỏ của anh anh cũng không định uỷ khuất mình nhẫn nhịn.
Đinh Hương thấy Hàn Tử Thiên như vậy cũng không do dự nhiều kéo anh vào phòng dự định xả nước lạnh cho anh tỉnh táo lại.
Đinh Hương vừa đóng cửa lại nói.
"Anh đừng đợi em... ngô ngô... ưm." (Anh đừng đợi em đi xả nước giúp anh nha mn).
Còn chưa dứt lời, cô đã bị kéo vào một cái ôm cứng rắn, môi không hề phòng bị bị ngăn chặn, nụ hôn triền miên đầy đặc khiến Đinh Hương cảm giác tê tê dại dại. Còn Hàn Tử Thiên đắc thủ ầm thầm khoái trá cô vợ nhỏ của hắn thật ngọt a.
Hàn Tử Thiên thừa dịp Đinh Hương mở miệng nói chuyện, duỗi lưỡi đưa vào xong miệng cô đùa giỡn chiếc lưỡi nhỏ xinh phấn nộn.
Đinh Hương giãy giụa muốn thoát ra khiến Hàn Tử Thiên hơi nôn nóng chẳng lẽ cô không thích mình.
"Hương Hương cho anh được không anh thực sự rất thích em." Khi nói những lời này trong mắt anh vô hạn thâm tình.
Đinh Hương nghe vậy thoáng giật mình cô còn tưởng anh trúng xuân dược nhận nhầm cô với người con gái khác. Kì thực vài ngày tiếp tục cô cũng có tình cảm với anh.
Đinh Hương hơi chần chừ một chút cũng không giãy giụa nữa, động động lưỡi có chút không được tự nhiên đáp lại anh.
Hàn Tử Thiên được cô đáp lại vô cùng hưng phấn bế bỏng Đinh Hương lên đi đến đặt cô trên giường.
Sau khi hai người ngừng hôn, Đinh Hương thở gấp không ngừng, thân thể mềm mại vô lực, trên gương mặt tràn đầy xuân sắc, hai đoá hoa đào nở rộ trên gương mặt, hai tròng mắt lấp lánh ánh nước, Hàn Tử Thiên thấy vậy hơi thở càng gấp gáp.
"Bảo bối em thật đẹp."
Nói xong lại cúi đầu xuống hôn cô, một nụ hôn dịu dàng, cánh môi hai người tuỳ ý triền miên, trao đổi hấp thu ngọt ngào của nhau, từng sợi chỉ bạc theo hai người hôn nhau chảy xuống.
Tay anh cũng không nhàn rỗi vuốt ve vòng eo tinh tế của cô rồi luồn tay vào trong áo ngủ nắm lấy bộ ngực mềm mại cao vút. Một tay khác từ từ cởi bỏ đồ ngủ của cô.
"Hương Hương, anh sẽ khiến em thoải mái..."
Hô hấp nóng rực phun lên cổ, hắn khẽ cắn mút mang cho cô cảm giác tê dại.
Lúc này Hàn Tử Thiên đã thoát hết quần áo của cô. Gương mặt đỏ ửng kiều mị, bộ ngực đầy đặn, vòng eo tinh tế, đôi chân thon dài, còn loáng thoáng cảnh xuân.
Đinh Hương thấy hắn nhìn chằm chằm vô cùng ngượng ngùng, càng thêm xấu hổ. Cô trừng hắn, Hàn Tử Thiên bị đôi mắt ngập nước trừng chỉ thấy toàn thân tê dại, hắn nhanh chóng cởi bỏ đồ trên người mình.
Hàn Tử Thiên cúi đầu ngậm lấy nụ hồng trên ngực nhẹ nhàng mút, nghe tiếng cô rên rỉ như được cổ vụ, dùng đầu lưỡi linh hoạt chơi đùa hạt châu hồng nhạt mềm mại nho nhỏ, hàm răng phụ trợ khẽ cắn ma sát khiêu khích, ngón tay xoa bóp nụ hồng của cô, lòng bàn tay đặt trên bầu ngực vểnh cô không ngừng xoa nắn.
Toàn thân cô đều không tự chủ được run rẩy, tiếng rên rỉ dễ nghe, hình ánh cô dưới thân hắn nợ rộ khiến hắn khó mà kìm được hưng phấn, dục vọng cứng rắn nơi hạ thân chống lên nơi mềm mại của cô nhẹ nhàng đưa đẩy cọ xát.
“Ưm… a… đừng liếm…”
“Bảo bối, sao vậy khiến em thoải mái không hử?” Giọng hắn lúc này trầm thấp, lại như đè nén thứ gì.
Hàn Tử Thiên lưu luyến rời khỏi bộ ngực mềm mại, tách cặp đùi đẹp thon dài, khiến nơi tư mật của cô toàn bộ hiện ra trước mắt mình.
“Bảo bối, nơi này của em thật đẹp mắt…còn chảy nhiều nước a…” Ánh mắt và lời nói của hắn lúc này dâm đang đến cực điểm.
Hàn Tử Thiên lúc này như si mê, hắn chỉ cảm thấy bảo bối của hắn nơi nào cũng thật đẹp. Hắn cử động ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên môi âm đế ướt át, sau khi tìm được hoa hạch được giấu kín, liền duỗi ngón tay nhấn xuống.
……………..
Truyện chỉ đăng trên mê đọc truyện.
Truyện mỗi chương mình chỉ viết hơn một nghìn chữ nếu bị cụt ngủn hay hơi nhanh mong các bạn thông cảm.