Sau khi giải quyết hết mọi nguy cơ đám người trong siêu thị kéo nhau qua chào hỏi: “Cảm ơn hai người cứu giúp, tôi là Long Nhất là đội trưởng của nhóm.”
Đinh Hương đứng bên cạnh Hàn Tử Thiên thấy hắn vẫn một bộ dạng lạnh nhạt bất đắc dĩ đứng ra: “Chào anh, tôi là Đinh Hương anh ấy gọi là Hàn Tử Thiên, tiện tay mà thôi không cần cảm ơn.”
Long Nhất thấy Hàn Tử Thiên không nói chuyện mà để một cô gái nhỏ đứng ra tuy có hơi lạ nhưng cũng không nói gì, ngược lại đám người phía sau có hơi bực mình về thái độ của Hàn Tử Thiên với lão đại của bọn họ.
Hàn Tử Thiên xem hết trong mắt tên đội trưởng xem như còn tạm được nhưng đám người đi theo có vài người thái độ không tốt lắm, ban đầu hắn còn có ý định cho bọn họ thì theo giờ không cần nữa.
“Đinh tiểu thư hân hạnh, vừa rồi lúc đánh nhau tôi thấy dị năng của cô mạnh hơn chúng tôi nhiều, cô làm cách nào.”
“Luyện tập nhiều thì được thôi tôi cũng không biết.” Đinh Hương tùy tiện trả lời, việc dùng tinh hạch thăng cấp sau này khi chính phủ nghiên cứu ra sẽ công bố cô tạm thời vẫn chưa tốt đến mức nói cho đám Long Nhất này. “Đúng rồi, sao các anh lại bị đám tang thi khuyển đó đuổi theo vậy.”
Long Nhất là người thành thật, chuyện cũng chẳng có gì cần giấu diếm nên hắn kể lại: “Hôm nay lúc chúng tôi đi thu thập vật tư trên đường trở về đi ngang qua một cửa hàng bán hạt giống nhỏ liền vào xem thử không nghĩ đến đụng trúng đám chó sói này sau đó hai người cũng biết rồi đấy chúng tôi một đường chạy trốn đến đây.”
Đinh Hương vừa nghe đến nơi hạt giống mắt lập tức sáng lấp lánh, hạt giống a, hiện tại không thu để một thời gian nữa chúng không bị hư hỏng cũng biến dị nếu thu hết được thì tốt, Đinh Hương vội hỏi: “Vậy anh quan sát nơi đó đã bị thu thập qua hay chưa?”.
“Nơi đó a, hình như chưa từng lúc vào chúng tôi còn phải phá cửa nữa đó.” Long Nhất cẩn thận nhớ lại.
Hàn Tử Thiên sao không nhận ra chút tâm tư nhỏ này của cô chứ, hắn thấy Long Nhất thật thà khai báo hết như vậy có chút cảnh giác hắn luôn cảm thấy tên đội trưởng này không thật thà như vẻ bề ngoài nhưng hắn để Đinh Hương hỏi địa chỉ sau đó nhớ lại một chút cửa hàng vừa hay nằm trên tuyến đường chạy ra ngoại thành, dù sao cũng tiện đường Hàn Tử Thiên cũng không có ý kiến.
Đinh Hương cùng họ nói chuyện một lúc biết được mười mấy người này ra ngoài tìm thức ăn cho gần năm mươi người ở khu chung cư của họ, đám người kia nói chỉ cần đợi chính phủ đến cứu giúp không muốn rời đi bắt đám người Long Nhất đi ra ngoài kiếm thức ăn mang về cho họ.
Đinh Hương nghe hắn kể cũng có chút đồng tình, nhưng đồng tình cũng chỉ là đồng tình mà thôi nếu Hàn Tử Thiên đã không có ý định dẫn bọn họ theo cô thì cô cũng không muốn nói làm gì bớt tạo thêm phiền phức cho hắn.
Truyện đăng trên m.medoctruyentranh.net – xin tôn trọng tác giả, mong các bạn không reup linh tinh chưa được sự đồng ý của Tiểu Mật.
Long Nhất nói rất nhiều lần khuyên hai người ở lại, nhiều người dễ dàng bảo vệ lẫn nhau đều bị Đinh Hương một mực từ chối.
Hàn Tử Thiên thấy cô nhiều lời với nam nhân khác có chút khó chịu lôi kéo Đinh Hương: “Hương Hương, đi thôi nếu không sẽ không kịp đến nơi trước khi trời tối đâu.”
Đinh Hương không nghe ra gì khác thường, liền gật đầu chào tạm biệt, khi nãy ngoài trạm xăng trong bãi xe có vài chiếc khá ổn còn dùng được Hàn Tử Thiên đã chọn một cái giờ việc di chuyển của hai người cũng dễ dàng hơn nhiều.
- ----------------------
Bên này sau khi hai người Hàn Tử Thiên rời đi, một đàn em bước lên hỏi: “Long ca, anh cứ để bọn họ đi vậy sao?”
Khi nãy Long Nhất ở trước mắt Đinh Hương nhìn rất thật thà, hiện giờ sắc mặt có chút âm trầm nói: “Hai đứa nó mạnh như vậy mày nghĩ mày có thể đánh lại thì liền lên đi”. Sau đó gã cười lạnh “Cái cửa hàng hạt giống kia cũng không phải dễ chơi cứ kệ để chúng nó đi tìm chết đi, hừ.”
Vốn đám người Long Nhất sớm đã trở về đại bản doanh, trong lúc Long Nhất sử dụng kính viễn vọng quan sát tình hình bên ngoài. Gã phát hiện hai người Hàn Tử Thiên bản lĩnh rất lớn một đường chém giết tang thi chạy đến trạm xăng, cũng nhìn thấy Đinh Hương thu hết vật tư khiến hắn nổi lòng tham.
Gã vốn muốn lợi dụng đám tang thi khuyển giết tên đàn ông bên cạnh mang theo Đinh Hương trở về, như vậy chẳng khác nào có một kho hàng di động ai dè thực lực hai người này không chỉ mạnh bình thường, may mà gã không có lộ bản chất ngay từ đầu.
Long Nhất phân phó đàn em “Tiểu Từ, mang theo mọi người vào trong cửa hàng xem còn thứ gì không, động tác nhanh lên một chút đám tang thi rất nhanh lại kéo đến thôi.”
Do bọn Long Nhất chạy đến phá đám nên Đinh Hương vẫn chưa thu hết được vẫn còn lượng vật tư kha khá lại thêm vật tư rơi lung tung trên đất Đinh Hương cũng không thu lại nên lần này bọn họ xem như bội thu rồi có thể mang về rất nhiều vật tư.