Không chỉ bọn họ mà cả mấy đám đông tụm năm tụm ba cũng ngậm miệng lại.
Lúc này, đại sảnh phòng hội nghị trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Phóng viên có mặt suýt chút nữa quên mất máy ảnh trong tay mình.
Nhân vật lớn như Liên Thiên Duệ, Sở Quân Việt, cho dù thỉnh thoảng xuất hiện một chút ở một buổi tiệc nào đó của giới giải trí, nhưng không giống như hôm nay, hai người đồng thời có mặt ở cùng một buổi họp báo.
So sánh với hai người này, cho dù Tả Tuấn Dân và Cảnh Tu Bình là ảnh đế, độ nóng như mặt trời ban trưa, cũng không đáng để nhắc tới.
Những máy quay chụp vốn chuẩn bị vì hai đại ảnh đế, lúc này lại nhắm vào Sở Quân Việt và Liên Thiên Duệ.
Nhưng ánh mắt mọi người, đều có chút kinh ngạc và nghi ngờ nhìn Sở Quân Việt và Liên Thiên Duệ, không ít nữ diễn viên vừa vội vã trang điểm xong, chưa kịp bước chân ra sảnh thì lại bị ánh sáng của Liên Thiên Duệ làm ngất.
Sở Quân Việt và Đường Bội cũng nhìn qua.
Liên Thiên Duệ vẫn như vậy, tây trang nghiêm túc, cà vạt màu xanh đậm với những đường hoa văn bí ẩn, khiêm tốn nhưng không kém phần xa hoa.
Sau khi hắn đến, không nhìn người khác lâu hơn một giây mà đi thẳng đến chỗ Đường Bội.
“Đây là một trong những nguyên nhân anh không muốn em tham gia buổi họp báo?” Đường Bội nhìn Liên Thiên Duệ càng lúc càng gần, khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi Sở Quân Việt.
Cả người Sở Quân Việt cứng đờ, nhưng không thể làm gì khác hơn đành gật đầu, bắt chước Đường Bội, khẽ nói: “Coi như là một trong những nguyên nhân đi.”
Đường Bội cười khẽ, không nói gì nữa.
Còn một nguyên nhân khác, chính là sợ cô bị mệt.
Mặc dù hôm nay cô mặc váy dạ hội lỗng lẫy, nhưng không mang giày cao gót. Từ khi biết mình có thai, cô không còn mang giầy cao gót nữa.
Nhưng vì Đường Bội cao, nên dù nhìn thế nào, cũng thấy ổn.
Minh Hiên là tiểu thiếu gia Minh thị, lại còn là người chủ trì hôm nay, tất nhiên là phải tiếp đón Liên Thiên Duệ.
Tổng giám đốc Liên thị, bất luận đi đến đâu, cũng đều được mọi người hoan nghênh và coi trọng.
“Cô Đường…” Dư Hoành Chấn cảm thấy vô cùng khẩn trương, trước con mắt sắc như dao của Sở Quân Việt, ông ta vẫn gượng cười đứng đó, hình như không định đi lên chào Liên Thiên Duệ, nói: “Liên tổng luôn rất thưởng thức cô Đường, cô…”
Đường Bội cười, khẽ nói: “Minh thiếu là chủ, tôi không thể chèn ép chủ nhà được.”
Cô không phải là người không biết lễ phép, nhưng bởi vì có Sở Quân Việt ở đây nên Dư Hoành Chấn bị áp lực rồi quên mất điều này.
Quả nhiên Đường Bội nói xong, quay đầu nhìn Liên Thiên Duệ đang đi về phía mình, cười tươi, bước lên chào đón hắn.
Đường Bội vừa động, Sở Quân Việt đã nhanh hơn cô một bước.
Anh đưa tay ra, ôm lấy vai Đường Bội, tư thế tràn đầy tính chiếm hữu.
Nói nhỏ bên tai Đường Bội: “Cẩn thận một chút.”
Đường Bội cũng không đẩy anh ra.
Họ sóng vai cùng nhau bước tới chỗ Liên Thiên Duệ.
Hiện tại Liên Thiên Duệ đang hợp tác với Sở thị, vì mối quan hệ này nên hắn lịch sự đưa tay ra với Sở Quân Việt, chào hỏi: “Sở thiếu, không ngờ lại gặp anh ở đây.”
Sở Quân Việt cũng bỏ tay khỏi vai Đường Bội, đưa tay ra nắm chặt tay Liên Thiên Duệ, nói: “Tôi cũng vậy, không ngờ lại gặp được Liên tổng ở đây.”
Liên Thiên Duệ cười nhạt, nhìn qua Đường Bội.
Hắn đưa tay ra, tỉnh bơ nói: “Vẫn chưa chúc mừng cô Đường, chúc mừng cô lấy được vai chính.” Diệp gia quán.
Dừng một chút, Liên Thiên Duệ lại nói: “Tôi đã xem clip vòng thi của cô Đường, đúng là làm xiêu lòng khán giả.”
“Cảm ơn Liên tổng.” Đường Bội nắm lấy tay Liên Thiên Duệ.
Chuyện đến nước này, ngay cả Minh Hiên cũng không thể khống chế được nữa rồi.
Các phóng viên có mặt tại hiện trường cuối cùng cũng hoàn hồn, đèn flash nhấp nháy không ngừng.
Ba người bị ống kính nhắm vào, mặc dù ai cũng không phải siêu sao, nhưng bất kỳ một người nào trong số họ, tin tức về họ cũng có giá trị bỏ xa bất kỳ siêu sao nào.
Có vài phóng viên tin tức nhanh nhẹn, giao thiệp rộng, cũng đã nghe được tin liên quan đến biến cố về hôn ước của Đường Bội và Sở Quân Việt.
Nhưng hôm nay Sở Quân Việt lại ra mặt bảo vệ Đường Bội, câu nói ban nãy anh nói còn văng vẳng bên tai… Người trong giới giải trí, có ai không giỏi xem sắc mặt người khác. Bây giờ tất cả mọi người đều không nghĩ là Đường Bội chủ động bám Sở Quân Việt.
Dưới cái nhìn của bọn họ, ngược lại là Sở thiếu căng thẳng sợ mất Đường Bội.
Còn về Liên Thiên Duệ…
Trong lòng đám phóng viên cũng yên lặng suy diễn một phen.
Tổng giám đốc Liên thị là một người cuồng công việc, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.
Có câu, đàn ông chỉ yêu công việc.
Nhưng chuyện gì cũng vậy, tốt quá hóa tệ, vì quá yêu công việc cho nên mất đi sự lãng mạn và sức hấp dẫn.
Lúc này hắn có mặt ở đây, mặc dù thái độ lạnh nhạt, nhưng phóng viên đều là người giỏi nhìn đồ nói chuyện, tất cả đều hưng phấn chụp lại cảnh bắt tay của Liên Thiên Duệ và Đường Bội, cùng với ánh mắt chăm chú nhìn cô của Liên Thiên Duệ.
Minh Hiên cũng không ngăn cản phóng viên, buổi họp báo này, Đường Bội là nữ chính của phim, tin về cô càng nhiều, đối với phim càng tốt.
Lần trước, ảnh đế Hạ Tử Diệu cam tâm tình nguyện tạo scandal với Đường Bội.
Lần này, hai nhà Sở, Liên cũng cam tâm tình nguyện xuất hiện hỗ trợ tuyên truyền, Minh Hiên không cần phải móc tiền túi ra tuyên truyền, tất nhiên anh ta mừng còn không kịp.
Thật ra thì Đường Bội và Liên Thiên Duệ bắt tay nhau, rất khách sáo và có chừng mực, chỉ là phép lịch sự tối thiểu.
Nhưng Sở Quân Việt liếc nhìn Văn Tư Miểu một cái.
Văn Tư Miểu hiểu ý, khẽ gật đầu với anh, xoay người đi làm việc.
Tất cả mọi người ở đây, chỉ có hắn tham gia cuộc họp ngày hôm qua, cũng chỉ có hắn mới rõ, tiếp theo, Boss sẽ làm chuyện gì.
Trợ lý cao cấp của tống giám đốc Sở thị đã mở miệng, dù người tổ chức có không vui, nhưng chỗ này là địa bàn của Sở gia.
Phó quản lý phụ trách tuyên truyền của Minh thị lần này, mặc dù có chút không vui, nhưng vẫn miễn cưỡng gật đầu, nói: “Chuyên này vẫn nên nói với Minh thiếu một tiếng.”
“Yên tâm đi.” Văn Tư Miểu vỗ vai anh ta một cái, nói: “Chỗ Minh thiếu, tôi sẽ nói với anh ta.”
“Vậy thì được.” Phó quản lý đồng ý, xoay người giao việc cho trợ lý.
Lúc này Văn Tư Miểu trở lại đại sảnh.
Phòng hội nghị hiện tại đã vô cùng náo nhiệt.
Tả Tuấn Dân và Cảnh Tu Bình cùng xuất hiện, tài sản và bối cảnh của ảnh đế, mặc dù không sánh bằng Liên Thiên Duệ và Sở Quân Việt nhưng sức ảnh hưởng trong giới, địa vị trong lòng fan và cánh nhà báo là không có gì sánh kịp.
Đèn flash chớp lóe không ngừng, phóng viên ở hiện trường thật sự là sướng rơn người.
Bình thường chạy đi săn tin thật sự là rất cực, nhưng hôm nay tùy tiện chụp, cũng có thể đưa lên đầu trang.
Tả Tuấn Dân vẫn quý ông như cũ, chìm nổi trong giới giải trí mấy chục năm, đã sớm hiểu được tất cả, diệp gia quán, nhìn quanh một vòng, nụ cười trên mặt rõ hơn, nghiêng đầu nửa đùa nửa thật nói với Cảnh Tu Bình: “Xem ra phí tuyên truyền của bộ phim này, nhờ phúc Đường Bội nên có thể tiết kiệm được không ít rồi.”
Cảnh Tu Bình khẽ gật đầu.
So với Tả Tuấn Dân hiền hoà thân thiện, Cảnh Tu Bình dựa vào cần cù mà đi lên, nên cũng nghiêm túc hơn.
Nhưng lúc này cũng mỉm cười tiếp lời: “Đây là chuyện tốt mà ai cũng muốn.”
“Chứ còn gì nữa, bình thường muốn mời một người cũng khó, bây giờ hai người lại tới cùng lúc.” Tả Tuấn Dân cười nói.
Tả Tuấn Dân cười nói với Đường Bội đã chủ động bước tới chỗ mình và Cảnh Tu Bình: “Lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã cảm thấy cô Đường vô cùng hợp với nhân vật này, bây giờ nhìn lại, quả nhiên không sai.”
Tả Tuấn Dân nhìn Cảnh Tu Bình, lại cười nói: “Lần trước gặp đạo diễn Tần Hạo Diễm, cậu ta cũng khen cô Đường không dứt miệng. Tôi may mắn được xem một đoạn nhỏ của cô trong ‘Chiến ca’, xem ra năm nay, giải diễn viên mới xuất sắc và ảnh hậu, rất có thể rơi vào tay của một người rồi.”
Nói xong, Tả Tuấn Dân đưa tay bắt tay với Đường Bội, cười nói: “Hôm nay hiếm khi có cơ hội tốt này, tôi phải chụp nhiều hình với ảnh hậu tương lai mới được.”
Tả Tuấn Dân luôn rất hài hước, mới nói mấy câu đã làm cho không khí ngột ngạt trở nên vui vẻ.
Các phóng viên vừa cười vừa chụp hình cho Đường Bội và Tả Tuấn Dân.
Cứ như vậy, hôm nay Đường Bội đều có hình chụp chung với Tả Tuấn Dân, Minh Hiên, Dư Hoành Chấn, cho dù hình chụp chung với Sở Quân Việt và Liên Thiên Duệ hôm nay có truyền ra thì cũng chỉ là ảnh chụp thương mại bình thường, sẽ không có quá nhiều lời đồn nhảm.
Tả Tuấn Dân biết rõ đạo lý chê khen trong giới giải trí.
Lúc người ta muốn nâng anh lên, cho dù một nụ cười, cũng nghiêng nước nghiêng thành.
Lúc muốn đạp anh xuống, cho dù một hành động nhỏ, người ta cũng có thể moi được xương trong trứng gà.
Gần như là cả nước đều biết scandal của Đường Bội và Sở Quân Việt, nếu như lại có thêm một Liên Thiên Duệ, mặc dù sẽ mang đến không ít chỗ tốt cho bộ phim này, nhưng cũng để lại cái chuôi để người ta lợi dụng.
Không bằng, cho cả hai một đường lui.
Tả Tuấn Dân thật sự cảm thấy tiền đồ của Đường Bội không giới hạn, nên mới ra tay giúp cô. Nếu trơ mắt nhìn một diễn viên thiên tài như vậy bị scandal làm vật cản đường tương lai, anh ta sẽ cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Diễn viên kỳ cựu xuất thủ giúp đỡ, không khí hiện trường dịu xuống không ít, càng vui vẻ hòa thuận hơn. Diệp gia quán.
Ngay cả Đường Bội, mặc dù vẫn không nghĩ ra Tả Tuấn Dân làm vậy là có hàm nghĩa gì, nhưng cô cảm nhận được, từ sau khi người này xuất hiện, không khí đã biến hóa.
Dưới ánh đèn chớp nhoáng, cô mỉm cười, nói với Tả Tuấn Dân: “Cảm ơn anh, tiền bối.”
“Tương lai, cái giới này, sẽ là thiên hạ của lớp trẻ các cô.” Tả Tuấn Dân cười nhạt, nói: “Cố gắng nhé, tôi rất đồng ý với một câu của đạo diễn Tần, nhiều năm qua, rốt cuộc giới giải trí đã xuất hiện một nữ diễn viên thiên tài có thể làm bùng nổ màn ảnh, và sự nổi tiếng còn kéo dài không giảm.”