Trùng Sinh: Ta Vinh Hoa Phú Quý

Chương 78



Tuy có phần bất ngờ nhưng Lưu Nghĩa vẫn trả lời ngay:"Số với ở đây thì Dương Châu rất an toàn. Hơn nữa ta nghe nói ở Đàm Dương thổ phỉ hoành hành rất nhiều, lực lượng bảo vệ thành mỗi năm đều tuyển thêm binh sĩ. Cho nên ta mới đến đây, ta muốn các kỹ năng võ thuật của mình được sử dụng chính đáng."

"Thế sao ngươi không tham gia cùng bọn họ?" Lăng Sở hỏi.

Lần này Lưu Nghĩa không trả lời ngay mà có chút do dự.

"Nói cho ta biết suy nghĩ của ngươi. Chuyện này chỉ có ta và ngươi biết." Lăng Sở bảo đảm.

Lưu Nghĩa đáp :"Ta không sợ chuyện này lộ ra ngoài. Nhưng thiếu gia, ngài với Trương Đông có xung đột, đúng chứ? Ngài có thể giải quyết được không?"

"Ý ngươi là gì?" Lăng Sở không vội tỏ thái độ mà chờ đợi lời giải thích từ hắn.

"Binh sĩ ở Đàm Dương rất bất thường. Với lượng binh linh và ngựa hùng mạnh, họ không thể nào không trấn áp được bọn cướp. Rõ ràng là bọn họ đang âm mưu gì đó rất to lớn. Trong mấy ngày ở Đàm Dương này ta cũng nói chuyện qua với một vài binh sĩ, phát hiện bọn họ có điểm rất đáng ngờ." Lưu Nghĩa nói.

"Ngươi sợ bọn họ làm phản?" Lăng Sở hỏi.

Sau khi nghe những lời thẳng thừng của Lăng Sở, sắc mặt Lưu Nghĩa lập tức thay đổi. Nhưng cuối cùng hắn vẫn gật đầu :"Ừm. Lăng gia lại có xung đột với bọn họ, nếu bọn họ thật sự muốn làm phản, Lăng gia chắc chắn khó mà chống đỡ."

Lăng Sở tin rằng Lưu Nghĩa đang cố ý muốn nhắc nhở hắn.

"Cảm ơn ngươi. Quả đúng là chuyện giữa Lăng gia và Trương Đông rất khó giải quyết. Nhưng nếu ngươi thấy sợ, ngươi có thể rời đi. Ta sẽ không cản."

Lưu Nghĩa nghiêm túc nhìn Lăng Sở một lúc lâu rồi nói :"Cảm ơn, Lăng thiếu gia. Kể từ thời điểm ta chọn làm hộ vệ cho Lăng gia là ta đã đưa ra quyết định rồi."

"Tốt." Lăng Sở đứng dậy nói :"Vậy ta sẽ nói với ngươi sự thật. Nếu Lăng gia muốn sống, Trương Đông buộc phải chết. Sắp tới đây chúng ta với hắn còn phải đối đầu rất nhiều. Ngươi về chuẩn bị cho tốt."

"Lý do ta gọi ngươi đến là vì trước đó ngươi từng đến quân doanh. Ngươi có phát hiện ra điều gì không?" Lăng Sở hỏi.

Lưu Nghĩa hiểu Lăng Sở muốn hỏi gì. Hắn suy nghĩ một chút rồi mới đáp :"Ta từng lẻn vào vùng ngoại vị quân doanh vào ban đêm. Phát hiện một nhóm người rất đáng ngờ. Tuy bọn họ ăn mặc giản dị nhưng hành động lại rất giống thổ phỉ."

"Ngươi chắc chắn đó là thổ phỉ?" Lăng Sở vội hỏi.

Lưu Nghĩa nghĩ lại, khẳng định nói :"Chắc chắn là bọn họ."

Mặc dù Lăng Sở tin bọn cướp với đám binh lính kia có thông đồng với nhau nhưng mãi vẫn chưa tìm được bằng chứng. Hiện tại cuối cùng hắn cũng biết bọn họ liên lạc với nhau trong đêm khuya.

Trương Đông chắc chắn sẽ mất đi quyền lực nếu việc hắn thông đồng với thổ phỉ hay việc hắn cùng bọn chúng gặp nhau bị Lăng Sở phát hiện.

"Lưu Nghĩa, ta muốn ngươi cùng Vương hộ vệ đi làm một việc." Lăng Sở nói.

"Thiếu gia, ngài cứ nói đi."

"Ta muốn ngươi cùng Vương hộ vệ ban đêm lẻn vào quân doanh. Nếu đám thổ phỉ đó lại xuất hiện, các ngươi lập tức theo dõi xem bọn chúng từ đâu đến."

Lưu Nghĩa đồng ý ngay lập tức :"Được."

"Ngươi có lẽ sẽ phải theo dõi chúng một thời gian dài. Nếu có bất kỳ vấn đề nào, lập tức nói cho ta biết, ta sẽ giải quyết." Lăng Sở nói.

"Thiếu gia, ngài không cần lo. Trước đây ta từng làm người hộ tống các chuyến đi trong đêm. Hơn nữa võ công của chúng ta rất tốt, sẽ không có gì xảy ra đâu." Lưu Nghĩa nói.

*



"Nguyên soái, Lăng thiếu gia đã viết thư cho Hạ Đức bảo hắn điều tra thân thế của Lưu Nghĩa." Duệ Minh ngay lập tức báo cáo lại những gì hắn phát hiện.

Vũ Văn Xung gật đầu :"Ừm."

"Nguyên soái, Lăng thiếu gia điều tra lý lịch hộ vệ rất cẩn trọng, có phải hắn đang mưu tính chuyện gì không?" Duệ Minh hỏi.

Duệ Minh vừa nhắc đến tên Lăng Sở, gương mặt Vũ Văn Xung liền trở nên dịu nhẹ hơn. Hắn nói :"Tình hình Lăng gia bây giờ không tốt. Hắn kiểm tra tất cả hạ nhân và hộ vệ là vì sợ có người nhân cơ hội hãm hại Lăng gia."

"Ngài nói cũng đúng. Vậy những người gây náo loạn ở cổng vừa rồi chắc chắn là có kẻ đứng sau sai khiến." Duệ Minh nói.

Vũ Văn Xung nhìn hắn, nói :"Nếu đã biết có người muốn hại Lăng gia, không biết kế tiếp nên làm thế nào đây?"

Duệ Minh sững sờ một lúc mới hiểu ra ý của Vũ Văn Xung. Hắn nói :"Thần lập tức cho người đi điều tra!"

Vũ Văn Xung hài lòng, thu hồi ánh mắt rồi nói tiếp :"Hôm nay Trương Đông đã giao dịch với Giả gia. Đương nhiên giao dịch này không quan trọng. Nhưng hai năm gần đây bọn họ giao dịch với nhau rất nhiều thứ, có thể giúp bọn họ sản xuất một lượng lớn vũ khí cùng vật tư quân sự khác. Chắc chắn chúng phải được giấu đi. Tìm chỗ đó đi."

"Vâng!"

"Những cuộc giao dịch của bọn họ đều được ghi lại trong một cuổn sổ. Tìm cuốn sổ đó trước. Ngươi lại không quen với sổ sách. Ngươi đi tìm Diêu Nhất, bảo hắn thông báo cho Tiểu Lục nhanh chóng đến Đàm Dương." Vũ Văn Xung nói.

"Vâng."

"Hành động càng sớm càng tốt."

"Vâng."

Sau khi Duệ Minh rời đi, Vũ Văn Xung cầm bút lông lên viết tất cả tên các vị thảo dược cần có ra giấy. Sau đó hắn còn muốn thêm một thứ gì đó vào. Nhưng cuối cùng vẫn chọn ngừng viết, thì thầm nói :"Chuyện này vẫn là nên dạy riêng cho hắn."

Vừa nghĩ đến đây hai mắt hắn đã sáng lên.

Vũ Văn Xung gấp toa thuốc rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Sau khi giao nhiệm vụ xong, Lăng Sở tiếp tục chuẩn bị trận hình tử. Trước khi Lưu Nghĩa đến, Lăng gia có mười hai hộ vệ. Hắn tin Lưu Nghĩa là người đáng tin cậy. Trước đó hắn cũng đã bảo Hạ Đức điều tra lai lịch. Sau khi nhận được thư của Hạ Đức hắn sẽ bắt đầu dạy bọn họ trận pháp.

Mười hai người, đứng ở vị trí khác nhau, cách thức cũng khác nhau, điều này cũng phải mất một thời gian mới có thể dạy bọn họ thành thạo được.

Nên dạy họ cách nào trước? Lăng Sở nhìn mười hai điểm thay đổi trên giấy, suy nghĩ.

"Thiếu gia, Vũ Văn đại nhân đến rồi." Một người hầu đứng bên ngoài thư phòng nói.

Lăng Sở vội vàng ngừng vẽ, lấy tờ giấy che đi bản vẽ trên bàn.

'Hắn đến đây làm gì?'

"Mời ngài vào." Lăng Sở đứng dậy, rời khỏi bàn làm việc.

Vũ Văn Xung từ bên ngoài đi vào, hai tay y đặt phía sau, dường như đang cầm thứ gì đó.

"Đây là đơn thuốc. Cầm lấy rồi chuẩn bị những thứ ghi trong đây là được. Sau đó chúng ta có thể bắt đầu rồi."

Lăng Sở nhận lấy rồi đọc. Những thảo dược ghi trong đây phần lớn đều dễ tìm thấy ở Đàm Dương, ngoại trừ một vài thứ.



"Cảm ơn."

"Tuy không thoải mái lắm nhưng ngươi buộc phải dùng thứ này tắm trong vòng bảy ngày. Lăng thiếu gia đến lúc đó đừng có hối hận đấy nhé." Vũ Văn Xung nói.

"Nếu đến lúc đó ta thật sự không thể chịu được nữa, vậy ngài cũng không cần tiếp tục giúp ta." Lăng Sở đáp.

Vũ Văn Xung hơi nhướng mày :"Chờ xem."

Trong lúc nói chuyện, Vũ Văn Xung tình cờ liếc nhìn đến bàn làm việc của Lăng Sở. Vừa hay một trận gió nhẹ thổi qua cửa sổ, khẽ lật tờ giấy mỏng lên lộ ra một phần bản vẽ. Mực vẫn còn tươi. Vũ Văn Xung dừng lại nhìn bàn vẻ một lát rồi quay đi coi như không có gì để tránh bị Lăng Sở phát hiện.

Tuy chỉ mới nhìn thấy một nửa, nhưng Vũ Văn Xung có thể đoán được trận pháp này vô cùng tinh vi. Hơn nữa so với những trận pháp được truyền từ đời này sang đời khác của Vũ Văn gia còn khó hơn nhiều.

Trước sự ngạc nhiên của y, Lăng Sở đương nhiên biết trận hình này vô cùng lớn.

Vũ Văn Xung chìm trong suy nghĩ. Hắn bí mật nhìn vào trận hình trong lúc nói chuyện với Lăng Sở. Nhưng ngoài việc nhìn được bản vẽ ra thì cái gì cũng không phát hiện được.

Theo những gì hắn nghe và thấy được ở Đàm Dương thì Lăng gia không biết việc Lăng sở biết bày trận hình. Có thể là do Lăng Sở che giấu, hoặc là Lăng gia cố tình che giấu. Cho nên không ai biết về chuyện này cả.

Chà, xem ra hắn phải nghiêm túc điều tra Lăng gia thật kỹ.

Vũ Văn Xung ngừng lại những suy nghĩ có thể là do nhầm lẫn kia lại. Hắn hỏi Lăng Sở :"Ngươi có biết ai là kẻ đứng sau sai khiến bọn họ đến đây gây rối không?"

"Rất có khả năng là Giả gia cùng Trương Đông. Giả gia vẫn luôn ghen tị với vị trí mà nhị thúc ta có được, đó cũng chính là nơi bắt đầu mọi mâu thuẫn. Sắp tới nhị thúc chuẩn bị được thăng lên làm quan tri phủ, Lục gia sẽ là người thay thế nhị thúc đảm nhiệm vị trí đồng tri. Kết quả là Giả gia vẫn không đoạt được mục đích. Bọn họ lại càng vì thế mà ngứa mắt chúng ta hơn."

"Hiểu rồi. Vậy còn Lục gia thì sao?" Vũ Văn Xung hỏi.

"Lục gia cũng là một gia môn có tiếng ở Đàm Dương. Người đứng đầu là Lục Nhất Bộ, người này với nhị thúc rất thân, lần này hắn sẽ thay chức vụ bây giờ của nhị thúc ta." Lăng Sở nói.

Nhắc đến Lục gia, Lăng Sở lại không khỏi nghĩ đến kiếp trước toàn bộ Lục gia đều bị sát hại.

Hắn vừa hay nhận ra việc Lục Nhất Bộ lên thay vị trí đồng tri cũng là một lý do khiến Lục gia bị diệt.

"Lục gia cũng có một vườn trồng thảo dược ở phía đông Đàm Dương thành, nhưng nhỏ hơn nhà chúng ta một chút." Lăng Sở nói.

Vũ Văn Xung gật đầu :"Nếu quả thực lần này là do bọn họ làm, kết quả lại còn thất bại, bọn chúng nhất định sẽ còn tiếp tục gây rắc rối."

Lăng Sở đáp :"Ta biết. Chỉ cần nhị thúc nhậm chức, rắc rối sẽ càng nhiều. Hay là ngài tạm thời rời đi nơi khác đi? Dù sao nếu danh tính của ngài bị lộ, sẽ càng khó để điều tra Trương Đông."

"Không, ta thích ở đây." Vũ Văn Xung trả lời.

Lăng Sở chạm nhẹ vào đầu ngón tay. Mặc dù không biết tại sao nhưng lời nói của y làm hắn rất thoải mái.

"Hơn nữa nếu có ta ở đây, ngươi gặp rắc rối ta còn có thể giúp đỡ. Lẽ nào ngươi không cần ta giúp?" Vũ Văn Xung nói.

Lăng Sở suy nghĩ một lát rồi đáp :"Có cái đùi lớn là ngài ở đây, lý nào ta lại không cần?"

Vũ Văn Xung cười nhẹ :"Thì ra Lăng thiếu gia cũng công nhận ta là cái đùi lớn."

Mặt Lăng Sở hơi căng ra. Hắn không muốn nói tiếp chuyện này! Bất quá có thừa nhận hay không, hắn đối với y mấy ngày này đã không còn bài xích nữa rồi.

Ngoài ra, cũng đâu cần hắn thừa nhận Vũ Văn Xung mạnh...